1 Trên cổ đạo bỗng xuất hiện một đội nhân mã. Đội nhân mã có tổng cộng ba cỗ xe, bốn kiện mã và hai mươi bảy người. Trên cỗ xe đi đầu là lá cờ màu đỏ thêu hai chữ "Trấn Viễn".
2 Mặt trời sắp lặn cũng đỏ như máu. Anh sáng xuyên qua lá phong, phản chiếu lên mình dơi cũng khiến chúng trở nên đỏ rực như máu. Có tiếng kêu sợ hãi vang lên, bọn tiêu sư hoảng loạn không biết phải làm gì.
3 Mặt trời vẫn chưa lặn. Lôi Phượng cưỡi ngựa chạy ra khỏi khu rừng phong, đến trước Thiên Long cổ tự. Nàng tất nhiên không hề biết chuyện thảm sát trong trà lâu.
4 Khinh công nàng tuy rất giỏi nhưng trong lúc hốt hoảng cũng không thi triển được, lập tức rơi nhanh xuống dưới. Lúc cả thân hình nàng chìm vào khoảng không tối đen bên dưới, nàng thất thanh kêu lên một tiếng.
5 Hai tay Biên Bức di chuyển xuống, dừng lại trên cổ Lôi Phượng, đột nhiên nói:-Quả thật là một mỹ nhân, chỉ tiếc là cổ hơi thô một chút. Lôi Phượng thầm chửi: "Lão quỷ", nàng chỉ hận không thể giết chết lão.
6 Lão cất tiếng cười quái dị, không ngừng xoa xoa đôi tay. Tim Lôi Phượng gần như muốn nhảy ra ngoài. "Không biết lão lại chuẩn bị làm gì?"Lôi Phượng tuy đã ngừng khóc nhưng cũng chỉ biết trừng mắt, u oán nhìn đôi tay ấy.