1 Vầng sáng nhu hòa tựa như bàn tay của người mẹ nhẹ nhàng chở che những đám mây nhỏ bé, bầu trời hư ảo nhưng lại mang đến một cảm giác rung động kì lạ.
2 Một tòa kiến trúc cung điện to lớn, mái ngói lưu ly sắc vàng dước ánh mắt mặt trời chói chang tỏa ra một hào quang chói mắt. Cung điện dát vàng, cửa lớn sơn màu đỏ mang hơi hướm cổ kính khiến người ta vừa nhìn thấy trong lòng không khỏi sinh chút cảm giác trang trọng.
3 Hồn Lực từ cấp một đến cấp mười gọi là Hồn Sĩ, khi thức tỉnh Vũ Hồn, tiên thiên Hồn Lực càng mạnh thì thiên phú tu luyện Hồn Lực càng cao, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn.
4 Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Hoắc Vũ Hạo ra khỏi nhà, cho dù có bản đồ chỉ dẫn nhưng hắn vẫn không thể tránh khỏi vài lần lạc đường. Thế nên hắn phải vừa đi vừa không ngừng hỏi thăm người đi đường mới tìm được đường đi chính xác.
5 Thiếu nữ đi đầu kích động vội vàng chạy đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo, vẻ mặt thèm thuồng nói:- Tiểu đệ đệ, ngươi có bán cá nướng này không, thơm quá a, ngươi làm thế nào hay vậy!Thiếu nữ xinh đẹp không phải Hoắc Vũ Hạo chưa gặp qua, ở trong phủ Công Tước hắn đã thấy nhiều nha hoàn xinh đẹp nhưng lại chưa bao giờ tiếp xúc gần như vậy.
6 Dù sao thì Hoắc Vũ Hạo cũng vẫn còn nhỏ, cảm xúc hồi hộp chỉ tồn tại trong giây lát rồi dần chuyển thành hưng phấn. Đi đường nhiều ngày cuối cùng hắn cũng đạt được mục đích, chỉ cần nghĩ đến bản thân sắp thu được Hồn Hoàn đầu tiên, trở thành một Hồn Sư, thì nhiệt huyết của hắn lại sôi trào.
7 Hồn Hoàn tốt sẽ giúp kỹ năng của Hồn Sư càng thêm cường đại. Mà cấp bậc Hồn Hoàn tính theo tuổi của hồn thú. Trong đó, Hồn Hoàn màu trắng chính là Thập niên Hồn Hoàn, bao gồm toàn bộ Hồn Thú từ mười đến dưới trăm năm tuổi.
8 - Quá yếu, quá yếu. Đây thực sự là quá thảm mà. Ta thật đáng thương a! Ta phải làm thêm một số phong ấn phụ thêm ở trên người mình mới có thể khiến cho thân thể yếu ớt này thừa nhận.
9 Bối bối liền đứng lên, tập trung cảnh giác bốn phía xung quanh thủ hộ cho nàng. Hoắc Vũ Hạo sau khi hôn mê cảm giác được dường như mình tiến vào một giấc mộng, hắn mơ thấy mình bước vào một không gian màu trắng, trong không gian này có rất nhiều điểm sáng, nhìn hoài không thấy đâu là giới hạn.
10 Hoắc Vũ Hạo nghe Thiên Mộng Băng Tằm huyên thuyên một hồi chợt có cảm giác kỳ quái, cái tên Thiên Mộng Băng Tằm phải chăng là bởi vì mỗi ngày nó đều nằm mộng mà thành không?- Tuy rằng ta không ra khỏi hang động kia được nhưng Hàn Tủy vạn năm đã làm ta có cảm giác thư thái.
11 -Chậc… Thiên Mộng băng tằm ta thật là bi kịch… Đột phá trăm vạn năm đúng là một con dao hai lưỡi… Tuy ta đã miễn cưỡng thoát được không chế của bọn chúng, nhưng thọ nguyên vì gặp phải Thiên Khiển mà giảm xuống.
12 - Được!Hoắc Vũ Hạo hưng phấn đáp ứng. -Bốn hồn kĩ kialà gì?Thiên Mộng băng tằm đáp:- Còn phải xem ngộ tính của ngươi. Bản thân ngươi ngộ ra tốt hơn nhiều so với ta trực tiếp giải đáp.
13 Bối Bối cũng ý thức được, gật đầu:-Thật không nghĩ ra, đáng tiếc chúng ta đã chậm một bước, hẳn nên trợ giúp tiểu Hoắc tìm được hồn thú tốt tiến hành dung hợp.
14 Bối Bối kinh ngạc nói:- Hoắc tiểu đệ, đệ phải hiểu rõ, gia nhập tông môn không phải là chuyện nhỏ. Tuy Đường Môn đã suy thoái nhưng dù sao cũng từng là thiên hạ đệ nhất tông môn.
15 Bối Bối vừa đi vừa hướng dẫn cho Hoắc Vũ Hạo, một canh giờ bất tri bất giác trôi qua. Đường mòn cuối cùng cũng kết thúc, trước mắt là một mảnh rừng rập rạp, không khí càng thêm trong lành nhưng mơ hồ có một luồng hơi thở từ nơi xa xăm trong sâm lâm truyền đến.
16 Lôi Đình Long Trảo lúc trước chỉ là dẫn dụ Mạn Đà La Xa xuất động mà thôi, hồn kỹ thứ hai, Lôi Đình Vạn Quân mới là cạm bẫy chân chính, chỉ cần bị lôi võng vây lấy, Lôi Đình Long Trảo từ sau đánh tới cho dù không đánh trọng thương Mạn Đà La Xà cũng có thể chiếm tiên cơ.
17 Lúc này, Tinh Thần Thám Trắc của Hoắc Vũ Hạo đã hoàn toàn bộc lộ ra được tác dụng của nó, hai hồn kỹ phối hợp, đặc biệt là Tinh Thần Cộng Hưởng, nhờ nó mà những gì hắn dò xét được có thể truyền đầy đủ cho Bối Bối, nhờ thế Bối Bối mới có thể ứng biến với tình huống trước mắt, ngay lúc Mạn Đà La Xà quất đuôi thì Bối Bối đã chuyển mình chạy về phía bên trái, một lực hút thật mạnh cũng đồng thời xuất hiện ở bên phải của nó, giống như muốn hút nó vào tay Bối Bối vậy.
18 - Nhờ vào thân thể mạnh mẽ và độc tính của nó, thiên địch của Mạn Đà La Xà không nhiều. Trước khi tu vi đạt đến ngàn năm, nó có màu xanh lục, cứ một trăm năm thì lại dài thêm một thước, khi tu vi gần đạt đến ngàn năm nó có thể đến gần mười thước.
19 - A, đúng rồi, tiểu sư đệ. Không phải đệ nói không biết kỹ năng này có thể duy trì bao lâu sao? Hay giờ chúng ta thử một lần đi. Chuyện này rất quan trọng trong việc phối hợp chiến đấu sau này của chúng ta, cũng có thể cho đệ làm quen với năng lực của mình nữa.
20 Vừa mới băt đầu dẫn dắt, sắc mặt Bối Bối lập tức trở nên ngưng trọng. Hoắc Vũ Hạo ngộ tính rất cao, lại còn thông minh nữa. Nhưng thân thể của hắn thật sự quá yếu.