61 Trốn. . . Đúng vậy, hiện giờ không phải lúc để ngờ vực, cô phải lập tức chạy trốn mới được. Tử Thất Thất hoang mang nhanh chóng xoay người lại, thế nhưng chân chưa kịp bước thì cánh tay đột nhiên bị người lúc nãy bắt được.
62 Cái gì?Lấy ra ư?Anh ta muốn lấy thế nào? Không phải là. . . Tử Thất Thất đột nhiên nghĩ đến chuyện hắn đã làm với mình ở khách sạn Rich. “Nhìn dáng vẻ của cô dường như đã hiểu rõ đồ vật kia sẽ được lấy ra như thế nào.
63 Tại sao đôi môi của cô ta lại đẹp thế?Tại sao lại có một loại thôi thúc muốn thử hương vị đôi môi của cô ta?“Chết tiệt!” Anh bực dọc chửi mắng, đồng thời rút phần dưới của mình ra khỏi cơ thể cô.
64 Khi Mặc Thiên Tân nói chuyện với Tử Thất Thất qua điện thoại, cậu đã cảm giác được Tử Thất Thất có chuyện gì đó, vấn đề không phải là thái độ nhẹ nhàng mà là cô nói mình phải tăng ca.
65 Bảy năm đại ca ngồi tù, chiếc hộp nhỏ và ba chiếc chìa khóa này do Kim Hâm và Hỏa Diễm giữ, chưa ai từng đụng vào, làm sao có thể là giả được? Trừ phi.
66 Bách Hiên nghe thấy giọng nói của cậu thì chầm chậm xoay người. Dưới ánh trăng, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Mặc Tử Hàn nhỏ, nhìn kỹ từng nét tà ác trên khuôn mặt cậu.
67 Tại sao ông trời lúc nào cũng muốn trêu cợt cô chứ?Tại sao muốn cô hết lần này đến lần khác lại gặp hắn?Chẳng lẽ. . . Đây là nghiệt duyên trong truyền thuyết sao?Tử Thất Thất ngây ngốc nhìn chằm chằm khuôn mặt Mặc Tử Hàn, nhìn anh bước xuống từng bậc thang, nhìn anh đứng trước mặt mọi người, trong lòng.
68 Hai mắt Mặc Tử Hàn đằng đằng sát khí, lửa giận trong lòng bạo phát!Rất nhanh vươn tay bóp cái cổ mảnh khảnh của cô!" Ngô. . . . . " hô hấp của Tử Thất Thất bị đình chỉ.
69 " Là ai không có mắt dám đụng vào bổn thiếu gia? Chết tiệt. . . . Nói tên cho tôi, cái người trên đường kia!"Người đàn ông bị đụng đứng lên, vừa cáu kỉnh mắng chửi vừa vuốt bụi đất trên âu phục quý giá, thế nhưng.
70 Sao lại cấp bách như vậy?Mặc Thiên Tân nhìn vẻ mặt kích động của Tử Thất Thất, ngay cả những lời tổn hại của cậu mà cô cũng không có quan tâm?" Mẹ, xảy ra chuyện gì? Làm sao đột nhiên lại phải đi a?" Đại khái.
71 Không thể nào?Chẳng lẽ là Mặc Tử Hàn?Anh ta nhanh như vậy đã tìm lên đây?Tim Tử Thất Thất và Mặc Thiên Tân bắt đầu đập dữ dội, hai tròng mắt đều nhìn chằm chằm cửa phòng giống như nhìn Quỷ Môn quan vậy.
72 Lúc đầu phiền muộn trong lòng muốn ra ngoài hóng gió để đầu óc mình có thể bình tĩnh trở lại, thế nhưng không nghĩ tới lại chạy tới nơi này. Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!Trong lòng anh không ngừng chửi bới!Vì sao mình lại trở nên như thế này? Thân thể của anh xảy ra vấn đề gì? Anh sinh bệnh kỳ quái gì? Có biện pháp nào trị liệu?Bỗng nhiên cau chặt đôi lông mày, hai mắt hung hăng trừng cánh cửa sổ phòng Tử Thất Thất, dùng sức nghiến răng, hận không thể lập tức giết người để hả giận.
73 Sao lại thế này?Anh ta làm sao có thể chết?Tử Thất Thất hoảng sợ hai chân mềm nhũn, cả người ngã trên mặt đất. Người bán đồ vật này rõ ràng nói qua thứ này sẽ chỉ làm cơ thể người tê liệt, sẽ không hôn mê, càng sẽ không chết a? Nhưng mà ̣.
74 Mặc Thiên Tân nhìn cô thở hổn hển, vội vàng chạy đến hỏi. "Không. . . Không có gì. . . . " Tử Thất Thất lúng túng trả lời, rất rõ ràng căn bản là không phải không có gì.
75 "Cái gì? Anh ta đâu?" Tử Thất Thất hết sức kinh hãi. "Đã tới ngay cổng!" Mặc Thiên Tân lập tức báo cáo. Cổng?Tử Thất Thất hoảng hốt đi tới bên cạnh cửa sổ, đưa hai mắt xuống dưới nhìn Mặc Tử Hàn đứng ở cổng khu nhà.
76 Nghe Mặc Thiên Tân nói, trái tim Tử Thất Thất cảm giác có chút tội lỗi. Cậu nói không sai, cô có thể bỏ chạy thành công đều là công lao của cậu, nhưng mà rất kỳ lạ, cậu chẳng qua mới sáu tuổi mà thôi, cho dù thông minh như thế nào cũng không có khả năng suy nghĩ chu đáo đến vậy, chẳng lẽ sau lưng cậu ẩn nấp cố vấn? Nếu thực sự có, vậy người đó là ai?Phương Lam sao?"Thiên Tân.
77 Để điện thoại di động ở bên tai, Mặc Thiên Tân lẳng lặng chờ đợi. "A lô?" Trong di động truyền đến thanh âm của cô gái. "Mẹ tiểu Lam, là con!""Thiên Tân hả, làm sao vậy?" Gọi điện thoại cho cô là đã xảy ra chuyện gì sao?"Đúng vậy, con hiện đang ở nhà chú Bách Hiên, kế hoạch A thất bại rồi!" Ai.
78 Ban đêm là thời cơ hành động vụng trộm tốt nhất, cho nên. . . . . "Hắc, hắc hắc!" Mặc Thiên Tân tặc tặc cười, sau đó ngồi dậy. Dù sao cậu chỉ ở đây có một ngày mà thôi, ngày mai phải đi rồi, như thế thì để cho cậu vui vẻ đùa một chút, khiến lão thái bà kia không bao giờ dám nhiều lời nữa.
79 Hai người cùng kinh ngạc quay đầu nhìn Bách Vân Sơn đúng lúc trở về đang đứng ở cửa phòng khách. Hai mắt Bách Vân Sơn lạnh như băng nhìn hai người, sau cùng nhìn chằm chằm Tử Thất Thất.
80 Tử Thất Thất lửa giận ngút trời. Xú tiểu tử này lại còn giả ngu với cô? Xem cô lát nữa thu thập cậu thế nào!"Phu. . . Phu nhân, bác đừng xin lỗi cháu, cháu tha thứ cho bác rồi!" Cô bối rối nói, không biết làm gì.