21 Ngày hôm qua mặc dù Bách Hiên bình tĩnh chào hỏi cùng anh nhưng biểu tình lại không giống chút nào hơn nữa còn để lại một sơ hở. Trong khi anh nói tên Tử Thất Thất, anh ta lại có thể lưu loát gọi “Thất Thất” thân mật như vậy, nếu là người lần đầu tiên nghe được tên hẳn là sẽ gọi họ mới đúng, thế nhưng anh ta lại chỉ nói tên, vậy có thể chứng minh hai người không những quen biết mà còn có giao tình không nhỏ.
22 Tử Thất Thất không ngờ rằng mình có thể thấy một màn hấp dẫn như vậy. Cô nhìn chằm chằm vào nửa cánh cửa phòng tắm bằng kính trong suốt, nhìn dáng người hoàn mỹ, thân hình cao to, màu da đồng thiếc đang tùy ý lay động dị thường kia… đột nhiên, trong đầu cô lại hiện lên bóng dáng Mặc Tử Hàn của bảy năm trước.
23 Mặc Tử Hàn mặc quần áo vào, tùy ý ngồi trên ghế sô pha. Hỏa Diễm cầm mấy cuộn băng theo dõi lần lượt đặt trên bàn, trước tiên anh lấy cuộn băng ở giữa nhanh nhẹn gõ lên bàn phím, hình ảnh nháy mắt trở lại lúc Tử Thất Thất bước vào phòng.
24 Bên trong phòng VIPMặc Tử Hàn thấy rõ Tử Thất Thất và Bách Hiên hôn nhau trên màn hình, hai mắt nhíu chặt, mi tâm theo đó mà túc khởi. Không hiểu sao trong lòng nén giận, phẫn nộ đứng lên, một phát đá đổ cái bàn.
25 Hiện giờ anh biết dùng cách nói bình thường căn bản không thể nào thuyết phục được tiểu quỷ ăn nói bậy bạ này, cho nên lúc này chỉ có thể dùng thủ đoạn đặc biệt.
26 Khách sạn Rich. Phòng VIP. Một người đàn ông cao hơn hai thước hoa lệ đi vào trong phòng, đứng trước sô pha ở phòng khách, rất cung kính với Mặc Tử Hàn đang ngồi trên đó, khom lưng chín mươi độ.
27 Lại nói khi Kim Hâm nhìn thấy khuôn mặt Tử Thất Thất, viền mắt hơi nhíu chặt. Chính là người phụ nữ này?Đồ vật đang ở trên người cô ta?Hai tay không nhịn được nắm lại, rồi cố gắng kìm nén, hơi gật đầu lễ độ nói: “Cám ơn!”Nói xong, anh lập tức kéo toa ăn qua.
28 “Cộp…Cộp…Cộp…”Chợt âm thanh của chiếc giày da bước trên sàn nhà dừng trước mặt cô. Lông tơ toàn thân Tử Thất Thất dựng thẳng lên trong nháy mắt. Mặc dù trước mắt một mảnh đen kịt, nhưng cô có thể cảm giác được người đàn ông kia đang đứng trước mặt cô, hơn nữa đang dùng ánh mắt trên cao nhìn xuống xem thường cô.
29 “Vâng”Kim Hâm trầm giọng lĩnh mệnh, bàn tay to như cái kìm bắt lấy cánh tay Tử Thất Thất. “Cô Tử, xin đi theo tôi”“Cái gì? Chờ… chờ chút” Tử Thất Thất giãy dụa.
30 Đợi chuông rung vài giây, cửa phòng mới chậm rãi mở ra. Một người đàn ông cao hơn hai thước từ trên cao nhìn anh. Bách Hiên nhìn khuôn mặt người đàn ông, hơi hơi ngạc nhiên.
31 Giai thoại này quả là kinh điển, nhưng mà đối với cô mà nói…“Cậu cứ yên tâm, đối với loại ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man đấy tớ không có hứng thú, có điều loại áo đặc man như cậu, tớ lại cực kỳ lo lắng!”Lần này đến phiên Phương Lam nghi hoặc.
32 Hỏa Diễm trừng mắt nhìn cậu. Hôm nay cậu không có mang kính đen và mũ lưỡi trai, toàn bộ khuôn mặt đều hiện lên trước mắt anh. Thật sự rất giống! Quả thực chính là hình ảnh đại ca thu nhỏ.
33 Ba sao?Sao ậu ta dĩ nhiên thoải mái gọi đại ca bằng ba như vậy, chẳng lẽ cậu ta không biết nếu xác nahạn cậu ta là con của đại ca thì cuộc sống của cậu sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất, cậu sẽ phải từ vầng thái dương tươi sáng xuống địa ngục tăm tối.
34 Tay Tử Thất Thất chợt cứng đờ. Anh ta tỉnh sao?Không, vốn anh ta không có ngủ là anh ta giả vờ. Chợt, Mặc Tử Hàn bắt lấy tay cô, thình lình ngồi dậy đồng thời kéo cô vào ngực anh, tay kia cuốn lấy thân thể cô, để cô ngồi trên đùi đưa lưng về phía anh.
35 Tử Thất Thất sửng sốt. Có thể thấy khuôn mặt anh ta sao?“Có điều là…”Thanh âm Mặc Tử Hàn lập tức trở nên chầm chậm, nói: “Tôi là một người làm ăn đặc biệt xuất sắc, cho tới bây giờ cũng không có buôn bán lỗ vốn, cho nên chỉ cần cô đưa cho tôi một triệu đồng, đừng nói là khuôn mặt, toàn thân trên dưới của tôi, kể cả địa phương kia… đều có thể cho cô nhìn một lần.
36 Huyết long sao?Anh ta muốn xác nhận hình xăm sau lưng cô còn hay không cho nên mới làm như vậy?Thế nhưng, nếu anh ta là Mặc Tử Hàn có thể đường đường chính chính đối mặt cô, lợi dụng quyền thế của mình ép buộc kiểm tra thân thể cô, thậm chí làm bất cứ chuyện gì, nhưng mà… vì sao muốn làm nhiều việc thừa thãi như vậy?Thật rối loạn!Cô hoàn toàn không nghĩ ra.
37 Mặc Tử Hàn nghe thanh âm cậu, chân mày hơi khơi mào. Cậu dĩ nhiên thoải mái gọi anh là ba, chứng minh cậu không hề giấu diếm thân phận của mình, như vậy cậu tìm mọi cách đưa số điện thoại cho anh là có mục đích gì?“Ngươi tìm ta, có chuyện gì?” Anh lạnh lùng hỏi.
38 Anh?Trên mặt Mặc Tử Hàn hiện lên lửa giận rõ ràng. Tiểu quỷ cuồng vọng này dám cưỡi trên đầu anh, thật đúng là di truyền gan hùm mật gấu từ Tử Thất Thất, xem ra… phải dạy dỗ lại cho tốt mới đc.
39 Sao đột nhiên nói muốn chuyển nhà?Hơn nữa mẹ vẫn còn mặc đồng phục nhân viên lại vội vã chạy về, có việc lớn gì sao?“Mẹ, làm sao vậy? Vì sao đột nhiên muốn chuyển nhà?” Cậu nghi hoặc hỏi.
40 Trực giác của phụ nữ thật đáng sợ, lại có thể nhìn thấu chuẩn xác bí mật trong nội tâm người khác. Đây rốt cuộc là cái loại suy luận gì vậy?Mặc Thiên Tân giờ này khắc này mới biết được, một người lớn mật làm bậy như mẹ vì sao lại sợ ba, hóa ra là sợ mất đi cậu.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50