1 Sau rất nhiều trận chiến, tranh đấu triền miên, thiên hạ cuối cùng cũng đi đến yên ổn thái bình. Tứ quốc: Vân quốc - Phượng quốc - Nguyệt quốc - Phong quốc dưới sự đứng đầu của Nhật Diệu Hoàng Triều hùng mạnh và một số tiểu quốc nhỏ lân cận cuối cùng cũng đi đến hiệp nghị hòa bình.
2 Lúc Tuyên Đế chạy tới ngự hoa viên đã thấy Thụy Vương đang bế Thụy Vương phi đi về phía cung điện trống ở gần nhất - Tĩnh Nguyệt Điện. Trên gương mặt là lo lắng sốt ruột, nơi Thụy Vương phi vừa ngã đọng lại một vũng máu kéo dài theo bước chân Thụy Vương.
3 Những cơn gió lớn vẫn tiếp tục thổi trong đêm đen tạo nên những âm thanh kì quái càng làm cho bầu không khí trở nên âm u đáng sợ. Nỗi sợ hãi trong Hoàng cung ngày một tăng lên.
4 Hoàn toàn bỏ qua nam nhân nào đó đang căm giận trừng mắt nhìn mình, Tuyên Đế vẫn thong dong đi đến chúc mừng Hạ Y Lan: “Đệ muội, chúc mừng ngươi cuối cùng cũng đạt thành tâm nguyện sinh được một nữ nhi! Chẳng bù với ta suốt ngày mong ngóng nữ nhi mà chỉ chui ra toàn một đám hỗn tiểu tử.
5 Sự kiện nhận nghĩa nữ cứ như vậy mà kết thúc, Đông Phương Thịnh thỏa mãn ôm chiến thắng trở về, chỉ chờ tới ngày đầy tháng tiểu quận chúa sẽ tuyên bố chính thức nhận nghĩa nữ.
6 Thời gian trôi đi rất nhanh, thoáng chốc đã đến ngày đầy tháng tiểu quận chúa, cũng kết thúc thời gian ở cữ của Thụy Vương phi, người hào hứng nhất dĩ nhiên là Thụy Vương gia vì có thể chuẩn bị đón thê tử và nữ nhi về nhà.
7 Trong chính sảnh Vân Nguyệt diện vốn vô cùng rộng lớn hiện đã chật ních người, hoàng thân quốc thích, phi tần… vốn chỉ đơn thuần là một buổi yến tiệc mừng đầy tháng tiểu quận chúa nay thậm chí có thể ngửi ra mùi âm mưu chính trị.
8 Từ sau ngày đầy tháng, Thượng Quan Vũ như ước nguyện đón được thê tử và nữ nhi trở về Thụy Vương phủ thì vô cùng cao hứng, ngày ngày gần gũi chơi đùa với nữ nhi khiến Thượng Quan Vũ Lạc hết sức bất mãn la hét không công bằng.
9 Sự kiện tiểu quận chúa trúng độc đã gây nên một cơn sóng gió không nhỏ trong hoàng cung. Lúc độc trên người tiểu quận chúa còn chưa được giải, cho dù là chút gió thổi cỏ lay, mọi người cũng không nhịn được da đầu run hết cả lên.
10 Cuộc sống của Nguyệt Hy lúc này có thể nói là vô cùng thỏa mãn, ngày ngày qua lại giữa vương phủ và hoàng cung, xoay quanh nàng lại là những người thân vô cùng yêu thương nàng khiến Nguyệt Hy vô cùng hạnh phúc.
11 Học đường này thực ra cũng vừa mới thành lập không lâu, trước đây mọi người đều là được gia sư dạy riêng hoặc là học tại Lân Hoa - học viện lớn nhất Nhật Diệu hoàng triều.
12 Ngày hôm đó Nguyệt Hy không có việc gì làm liền bám theo đại ca đến học đường, Nguyệt Hy vốn có lệnh bài đặc biệt của Tuyên Đế, cho nên việc xuất nhập hoàng cung là không thành vấn đề.
13 Đùa giỡn một lúc liền phải vào lớp, mấy tiểu thái giám có nhãn giới đã sớm chuẩn bị cho Nguyệt Hy một cái bàn thấp vừa phải ngay giữa chỗ hai ca ca nàng ngồi.
14 Tuyên Đế sau khi hạ triều nghe được tin Nguyệt Hy vào cung liền lập tức sai Vĩnh Khang công công bên người mình cấp tốc chạy qua bên Lạc Nguyên điện nơi các hoàng tử đang học đón Nguyệt Hy về.
15 Nhàn rỗi ngó nghiêng xung quanh một chút, bỗng nhiên có một vật hấp dẫn ánh mắt Nguyệt Hy, đó là miếng ngọc bàn long đeo trên thắt lưng Tuyên Đế. Tò mò gỡ miếng ngọc xuống, Nguyệt Hy bắt đầu tập trung nghiên cứu miếng ngọc bội xinh đẹp tới kỳ lạ này trong khi Tuyên Đế vẫn đang chăm chú phê duyệt tấu chương không hay biết gì.
16 Sau khi từ hoàng cung trở về, Nguyệt Hy liền trở về phòng tĩnh tâm nghiên cứu “chiến lợi phẩm” mới thu được từ chỗ Tuyên Đế. Cũng không phải ngẫu nhiên mà nàng lại “chọn” trúng miếng ngọc quý giá này, theo quan sát của nàng từ trước công với thái độ lưỡng lự của bá bá ngày hôm nay, nàng dĩ nhiên biết vật trong tay này không đơn giản, điển hình là hiện giờ lượng ám vệ xung quanh nàng bỗng dưng tăng lên rất nhiều không phải sao? Sau khi trọng sinh, mặc dù thân thể của nàng không còn được như lúc trước tuy nhiên giác quan của nàng lại không giảm đi chút nào, mặc dù không có nội công của người cổ đại nhưng trực giác và kinh nghiệm đã rèn luyện qua bao năm của Nguyệt Hy cũng có thể cho nàng biết được chính xác tình hình cụ thể xung quanh mình, nàng biết rất rõ kể từ khi miếng ngọc bàn long này rơi vào tay mình, ám vệ xung quanh mình bỗng nhiều lên không ít, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng mạnh hơn những người trước không ít.
17 Mạc Ngôn đi tới trước mặt Nguyệt Hy cúi đầu nhìn tiểu nữ hài xinh đẹp đang giương một cặp mắt như lưu ly tò mò nhìn mình mà trong lòng vô cùng hồi hộp, tưởng tượng bộ dáng tiểu quận chúa phấn điêu ngọc trác này mở miệng ngọt ngào gọi một tiếng Mạc Ngôn ca ca hắn liền vô cùng hưng phấn, vội vàng thò tay vào tay áo cẩn thận lấy ra một vật đưa cho Nguyệt Hy.
18 Sau khi vào học một lúc Nguyệt Hy như thường lệ rời khỏi học đường, nhưng mà hôm nay Nguyệt Hy không đi đến Chính Vân điện như thường lệ mà lại vòng đường đi qua bên Khôn Ninh cung của Thái hậu.
19 Trên đường ra khỏi Khôn Ninh cung của Thái Hậu, Nguyệt Hy vẫn luôn suy tư, cho tới khi tới chỗ rẽ gần Chính Vân điện, Nguyệt Hy vẫn không chút chần chừ rẽ sang hướng khác khiến cho Tiểu Thuận Tử là tiểu công công được giao nhiệm vụ theo sau Nguyệt Hy vô cùng rối rắm, không biết làm sao, cho tới khi hai người dừng lại trước cửa thái y viện hắn mới vỡ lẽ thì ra không phải là tiểu quận chúa nhắm mắt đi bừa mà là nàng đã có dự định từ trước rồi.
20 Từ sau ngày hôm đó, Nguyệt Hy bắt đầu vùi đầu trong đống y thư, sau đó hết chạy qua Thái y viện lại chạy tới ngự thiện phòng, không để ý tới ai hết khiến một đám người đều vô cùng tủi thân.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43