341 Cởi toàn bộ?Trên mặt Tử Thất Thất liền biểu lộ tức giận. Cái tên háo sắc được voi đòi tiên này, nhưng nhìn khuôn mặt đắc ý kia, rõ ràng là muốn nhìn thấy cô tức giận đây.
342 Trời vừa tốiTrong phòng ănCả nhà đang quây quần bên bàn cơm, ai cũng mỉm cười cùng nhau dùng bữa tối. Chợt hai mắt của Tử Thất Thất hơi nâng lên, len lén liếc mắt nhìn Mặc Thiên Ân đang ngồi đối diện, sau đó nhẹ nhàng ho khan một tiếng.
343 Hỏa Diễm cùng Hổ Phách cũng chầm chậm dừng xe , sau đó cùng nhau xuống xe, năm người cùng nhau đứng ở cửa bệnh viện, nhìn bên cạnh cửa mấy cái chữ chói mắt.
344 Tử Thất Thất nhìn mặt của hắn, mặt của hắn đã không phải mới vừa lạnh lùng như vậy, mà là trong nháy mắt biến thành cô đơn. Âm thầm hít sâu một hơi, chuẩn bị nghe hắn tự thuật.
345 Mặc Tử Hàn trầm mặc nhìn cô, hồi lâu cũng không có nói chuyện. Tử Thất Thất cũng trầm mặc nhìn hắn, nhìn trên mặt hắn bình tĩnh cũng không có biểu tình gợn sóng, không khỏi hơi có chút thấp thỏm mở miệng lần nữa, nói : "Mặc Tử Hàn, anh.
346 Sáng sớmNgày mới vừa lộ ra chút ánh sáng. . . . . . Mặc Tử Hàn từ địa lao về phòng ngủ, khẽ khàng mở cửa phòng ra, chỉ sợ sẽ đánh thức Tử Thất Thất, nhưng khi hắn mở cửa ra mới phát hiện, Tử Thất Thất đã sớm dậy rồi, còn ngồi trên giường nhìn hắn, giống như đã đợi rất lâu.
347 Mặc Tử Hàn vừa mở lời, tiếng lại dần mất hẳn, bắt đầu do dự có nên nói thân phận mình ra không? Phải nói ra thân phận mình như thế nào? Mà bà ấy. . . .
348 Mặc Tử Hàn nhìn biểu tình trên mặt cô, không khỏi hơi cau mày. "Em muốn anh đáp ứng em chuyện gì?" Hắn nghi ngờ hỏi. "Là một việc rất quê mùa, rất giống chuyện tình trên phim truyền hình!" Tử Thất Thất quanh co lòng vòng nói.
349 Vũ Chi Húc thuần thục đem vết thương của cô băng bó kỹ, hoàn hảo cái này con Chíp rất nhỏ, cũng không có cắt vết thương lớn liền dễ dàng lấy ra ngoài, chỉ là bị người dùng đao sống sờ sờ đâm vào trong thịt đau đớn cũng là vô cùng thống khổ, nhìn cô hiện tại sắc mặt tái nhợt, cũng đã rất rõ ràng, cô cùng rất đau.
350 Cẩn thận Tử Thất Thất?Nghe được những lời này, Mặc Tử Hàn hơi kinh ngạc. "Lời này của anh là có ý gì? Tại sao muốn tôi cẩn thận Tử Thất Thất?" Hắn có chút hốt hoảng hỏi tới, nhưng là Lãnh Mạc Nhiên đã hoàn toàn ngủ thiếp đi.
351 Bởi vì không hiểu được thật lòng, cho nên một lần nữa gặp lại, mới nghĩ tới muốn quý trọng, nhưng đã là chậm quá. Bởi vì lòng của cô đã hoàn toàn cho người khác, cho dù ai đều không thể đến cướp đoạt.
352 Một ngày sauBiệt thự Mặc giaThân thể Tử Thất Thất đã khỏi hẳn, vết thương trên sống lưng cũng đã đóng vảy, đang khép lại. Cô hiện tại đã không tìm được lý do để Mặc Tử Hàn không đụng chạm với mình, nhưng rất kỳ quái, Chung Khuê tại sao đến bây giờ còn chưa có động tĩnh đây? Theo lý thuyết tin tức Mặc Thâm Dạ trở về, ông ta không có khả năng một chút cũng không phát hiện được? Rốt cuộc lão hồ ly kia ở đang tính toán cái gì?Nhắc tào tháo, tào tháo liền đến!"Rinh rinh rinh.
353 Đôi mắt trong veo của Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt xảo quyệt của Chung Khuê, tới gần ông ta vênh váo hung hăng nói, "Tôi đã tới rồi, ông bây giờ có thể thả bà ấy đi được chứ?""Dĩ nhiên!" Chung Khuê rất sảng khoái đáp ứng, nhưng nụ cười lại mở rộng, "Chỉ là.
354 Chung trạchChung Khuê ngồi ở đại sảnh lầu một, thảnh thơi uống loại trà Thiết Quan Âm hảo hạng, mà trên khay trà bằng gỗ, trừ chén của ông ra còn hai chén nữa, rất rõ ràng, là chuẩn bị cho 2 người sắp tới, nhưng.
355 Toàn bộ mọi người đều chấn động bởi động tác của Mặc Thâm Dạ. Mặc Tử Hàn cùng Mặc Hình Thiên kinh ngạc nhìn mặt của hắn, vẫn còn sững sờ chưa lấy lại được tinh thần, Chung Khuê khiếp sợ trừng lớn hai mắt, nhìn hắn cầm súng chỉ vào đầu mình.
356 Chung Khuê nhìn hai mắt của hắn, quan sát dáng vẻ cùng khí phách của hắn. Mặc dù tướng mạo hai người không giống nhau, nhưng tính cách của hai người lại rất giống nhau, giống về khí chất, vẻ mặt cùng động tác, tất cả đều rất giống cha của hắn là Mặc Nghiệp Phàm.
357 Hai tháng sau. Nhà giam. Mặc Thâm Dạ mặc toàn thân tây trang màu trắng hoa lệ, cà vạt màu bạc, đầu tóc tạo hình anh tuấn, trên mặt tràn đầy nụ cười bất cần đời, giống như cùng Tử Thất Thất gặp nhau lúc ban đầu vậy, hiện ra một bộ phong lưu lóa mắt.