301 Nam nhân nghe lời nói khẳng định, có chút ngoài ý muốn. "Cô ấy yêu con, con cũng yêu cô ấy, như vậy. . . . . . Tại sao còn muốn đem cô giam lại đây?"Hai mắt Mặc Tử Hàn lạnh như băng nhìn mặt hắn, trầm mặc chút ít, mới chậm rãi mở miệng, nói, "Hôm nay ông nói rất nhiều, trước kia ông căn bản cũng không thèm nói chuyện với tôi, đây là vì cái gì?"Khuôn mặt người đàn ông không có nửa phần biến hóa, thậm chí không có bất kỳ biểu tình, chỉ là đôi môi hơi ngọa nguậy, nhẹ giọng nói, "Chỉ là tò mò thôi!""Ông cũng có lúc tò mò với tôi?" Mặc Tử Hàn hỏi.
302 Mặc Thâm Dạ hoàn toàn không nghĩ đến Phương Lam lại nhảy khỏi xe, mà cô ấy mới tỉnh lại sau hôn mê, chỉ sợ. . . . . . Hắn vội vã dừng ngay lại, quay đầu nhìn về đằng sau!Phương Lam chân vừa chạm đất thì thân thể đổ về phía trước, sau đó lăn 3 vòng trên đường, khi hết đà thì một chân quỳ xuống đất cực xinh đẹp, ổn định dừng lại.
303 Biệt thự Mặc giaMặc Thâm Dạ vội vội vàng vàng chạy tới Mặc gia, xộc thẳng lên lầu hai, cũng không thèm gõ cửa mà mở phòng ngủ Mặc Tử Hàn ra, nhưng bên trong.
304 Cửa chính nhà họ ChungMột chiếc xe thể thao màu đen đột nhiên dừng lại, Mặc Thâm Dạ từ ghế lái đi ra, hai mắt nhìn tòa biệt thự cổ kính trước mặt, chân mày không nhịn được liền nhíu lên, sau đó sải bước đến cửa chính đi vào bên trong.
305 Phương Lam đắc ý nhìn gương mặt khiếp sợ của Chung Khuê , một cái tát vừa rồi đã khiến tay cô đau rát , nhưng cô tát cũng rất thoải mái , chắc cuộc đời này của Chung Khuê cũng không có được mấy người đánh vào mặt của hắn chứ?"Nha Đầu thối.
306 Tử Thất Thất khiếp sợ nhìn người đàn ông ở nhà tù đối diện, nụ cười dịu dàng trên gương mặt hiền lành của hắn, chẳng biết tại sao, hai má của cô trong nháy mắt ửng đỏ, hơn nữa vô cùng lúng túng nói "Ngài là cha của Mặc Tử Hàn ?" Không tự chủ nhưng vẫn dùng kính ngữ.
307 Khuôn mặt Môc Sâm lạnh như băng không có bất kỳ một biểu tình nào, vẫn duy trì lạnh lùng đáng sợ, lúc này bên trong gian phòng khói mù đã từ phía sau hắn đánh vỡ thủy tinh tản ra, căn phòng lại thay đổi rõ rang một lần nữa.
308 Tử Thất Thất. . . . . . Phụ thân?Hai mắt Mặc Tử Hàn khiếp sợ, tất cả các bộ phận trong thân thể hắn dường như đều ngừng hoạt động. Chợt!Trong đầu hắn chợt nhớ tớibuổi tối định mệnh của mười năm trước, tay phải Mặc Hình Thiên lôi kéo một cánh tay của người đàn ông, đem thân thể một người đàn ông toàn là vết thương đến trước mặt của hắn.
309 Địa lao Mặc giaTầng thứ nhấtHỏa Diễm đẩy Mặc Hình Thiên vào trong một nhà giam, bên trong có đầy đủ dụng cụ, mà xe lăn của ông dừng lại vừa đúng chính giữa những dụng cụ đó.
310 Cửa lớn Mặc gia"Kít--" một tiếng, một chiếc Bugatti dừng lại. Phương Lam vội vội vàng vàng bước xuống xe, hai hàng lông mày sít chặt vào nhau, tức giận đá vào thân xe, nóng nảy nói, "Đây là cái xe khỉ gió gì thế? Hết xăng lúc nào không hết, lại đúng lúc này hết, cố ý đối nghịch với tôi phỏng? Tức chết tôi mất thôi!"Mặc Thâm Dạ bước xuống theo, nhìn dấu chân in rõ ràng trên thân xe, thoáng đau lòng cho xe yêu của mình, sau đó vỗ về, "Nó đã chạy tới cửa Mặc gia, em lại còn trách nó, đây cũng không phải lỗi của nó mà!""Không sai, đây đều là lỗi của anh, đã mua xe thì sao không đổ đầy xăng đi?" Phương Lam tức giận hét to, đem mũi giáo chỉ về phía hắn.
311 Con gái?Mọi người nghe được lời Mặc Hình Thiên đều chấn kinh, nhất là Tử Thất Thất và Mặc Tử Hàn, kinh hãi không dám tin vào tai mình. Ông ấy đang nói cái gì?Ông ấy sao lại gọi cô là con gái?Con gái của ta?Cô là.
312 Tử Thất Thất nghe tiếng gào thét sau lưng, tâm một lần nữa khó chịu, nhưng cô không thể dừng chân, cô không thể đối mặt với hắn, cô không thể tiếp tục lưu lại bên cạnh hắn.
313 Mặc Thâm Dạ chống lại tầm mắt của cô, đột nhiên cả kinh. Tại sao cô dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn? Chẳng lẽ. . . . . . "Có liên quan tới anh?" Mặc Thâm Dạ nghi ngờ hỏi.
314 Ngày thứ haiBiệt thự Mặc giaPhòng ngủ lầu haiMặc Tử Hàn ngồi ngẩn người cả đêm không chợp mắt, vốn còn vui vẻ muốn giải thích với Tử Thất Thất, muốn vui vẻ làm lại với cô, muốn vui vẻ cùng cô sống hạnh phúc, nhưng hiện tại.
315 Tử Thất Thất kinh ngạc sửng sốt, chỉ cảm thấy tai mình ông ông, sau đó gò má bên trái nóng bừng đau đớn. Phương Lam đứng sau cô định tiến lên lại nghe Bách Mạc Lệ nói liền rút chân lại.
316 Nghe thấy Tử Thất Thất gọi tên người kia, Phương Lam cũng kinh ngạc lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ. Quả thật người đàn ông kia chính là An Tường Vũ bảy năm trước là bạn trai cũ của Tử Thất Thất.
317 Ngừng khóc ?Mặc Thiên Tân nhìn cô , vui vẻ bước lên trước một bước chuẩn bị đi nói với cha , nhưng mới vừa vặn rời đi một bước , Thiên Ái liền khóc tiếp.
318 Năm năm sauĐảo Bali, biệt thự bờ biểnNước biển xanh trong hòa cùng màu trời xanh biếc , trên bờ cát lăn tăn một tầng một tầng bọt sóng màu trắng xinh đẹp , gió biển nhẹ nhàng khoan khoái không ngừng vuốt ve mặt người , toàn cảnh đẹp giống như Thiên đường bao quanh tòa biệt thự xinh đẹp.
319 Hai mắt của Vũ Chi Húc khẽ nâng lên, nhìn vào kiếng chiếu hậu trông thấy khuôn mặt của Mặc Thiên Ân mơ hồ có chút vui sướng, khóe miệng không khỏi nâng lên.
320 Người tạp vụ?Trán Mặc Thiên Tân trong nháy mắt cau lại, cơn giận phút chốc trào lên. “Thằng quỷ nhỏ, anh hỏi em, ngày hôm qua em nói anh trai là có ý gì? Anh là anh trai của em sao? Chẳng lẽ mẹ em cũng là Tử…”“Người em tìm không phải anh, anh để cho Mặc Tử Hàn đến đây nói chuyện với em!”“Mặc Tử Hàn để anh đến đây nói chuyện với em.