281 Bách Hiên dùng hết sức lực bắt được tay của cô, nhưng ngón tay của cô không ngừng từ trong tay của hắn trượt ra, hơn nữa điều làm cho hắn sợ hơn chính là không biết người ở tòa nhà đối diện không biết khi nào sẽ nổ súng, từ khoảng cách này mà bắn tới thì Tử Thất Thất nhất định sẽ phải chết !Không được!Hắn phải bảo vệ cô, hắn muốn bảo vệ cô, nhất định phải bảo vệ cô!Nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp, nhất định phải nghĩ biện pháp!Đột nhiên!Đột nhiên trong não của hắn thoáng qua một ý nghĩ ngu xuẩn , khóe miệng vẽ ra nụ cười mừng rỡ.
282 Tìm Chung Khuê?Phương Lam thật sâu nhăn đầu lông mày, lửa giận trong nháy mắt lên cao nói "Em cũng đi!""Em không thể đi!" Mặc Thâm Dạ cự tuyệt cô. "Tại sao?" Phương Lam hỏi.
283 Trong phòng bệnhBách Hiên nằm trên giường bệnh trắng như tuyết, sắc mặt tái nhợt, không một chút sức sống. Trên miệng mang theo chụp dưỡng khí, bên trong đều là hơi nước mờ ảo, bên cạnh hắn còn có rất nhiều dụng cụ y khoa mà đại đa số Tử Thất Thất chưa từng thấy qua.
284 "Cạch cạch!" Cửa phòng được mở ra, Phương Lam xuất hiện. Cô thấy Bạch Trú vẫn chăm chỉ làm việc, vẻ mặt không khỏi có chút mê muội, sau đó bước nhanh vào phòng, đứng ngay chỗ của hắn"Cái người này tật xấu lúc nào mới bỏ được đây? Đối với khách vô cùng không lễ phép!" Cô nhẹ giọng oán trách.
285 Phòng bệnhBách Hiên vẫn nằm tĩnh lặng trên giường bệnh, máy đo nhịp tim bên cạnh phát ra âm thanh nhịp nhàng, sắc mặt hắn vẫn luôn tái nhợt không có một chút sức sống.
286 Khóc mệt, mệt mỏi, thương tâm ngủ thiếp đi. . . . . . Mặc Tử Hàn đem thân thể Tử Thất Thất từ từ để trên giường bệnh, đem chăn đắp đến cổ cô , sau đó dùng tay nhẹ nhàng chạm vào gò má tràn đầy nước mắt trước mặt.
287 Hai mắt Tử Thất Thất đột nhiên che lên một tầng hơi nước, trong nháy mắt lỗ mũi liền chua, nhưng cô lại nhẫn nại không cho nước mắt rơi nước, run rẩy khóe miệng nụ cười, nói, "Cám ơn!"Mặc Tử Hàn nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp, từ từ đưa tay, nhưng tại một khắc sắp chạm vào cô liền dừng lại, sau đó từ từ để tay xuống.
288 Bách Hiên vừa thốt lên, tất cả mọi người trong lễ đường lại một lần nữa khiếp sợ. Tử Thất Thất kinh ngạc quay đầu, nhìn mặt hắn tái nhợt. "Tại sao?" Cô nhẹ giọng hỏi.
289 Thủy Miểu?Cô tại sao lại tới?Cô tới làm gì?Tử Thất Thất trong bảy ngày lần đầu tiên lộ ra nghi ngờ vẻ mặt. Thủy Miểu nhìn cô kinh ngạc, cười đi tới bên giường, đứng trước mặt cô, nói, "Cô thật tò mò tại sao tôi tới, có đúng không?"".
290 Giữa trưa ngày thứ haiPhòng ngủ lầu haiTử Thất Thất ngủ say trên giường, từ tối hôm qua cô ngủ thẳng tới giờ này, giống như là muốn ngủ bù bổ sung mấy ngày trước, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng ngáy khò khò.
291 Đôi mắt Mặc Tử Hàn trở nên u ám, chần chờ hồi lâu mới mở miệng khẽ trả lời, "Bởi vì cô ta quá thần bí, ngay cả anh cũng không rõ lai lịch cô ta, chỉ biết là lúc ba tuổi cô ta được nhận nuôi, sau đó mới cùng em trở thành bạn, thế nên em phải cẩn thận cô ta, cô ta tuyệt đối không phải người bình thường.
292 Tử Thất Thất giật mình dùng tay che miệng của mình, trợn hai mắt nhìn sống lưng của Thủy Miểu. Trên sống lưng của cô có năm sáu vết sẹo thật dài, còn có hai ba cái vết súng sẹo nho nhỏ, mà thời điểm cô nghe thấy âm thanh xoay người, Tử Thất Thất lại thấy trước ngực cô có vết sẹo dài cùng súng sẹo, nhưng kinh người nhất cũng là ở bụng của cô, một vết sẹo sâu giống như vết đao.
293 "Nôn. . . . . . ""Em sao vậy?" Mặc Tử Hàn vội vàng dìu cô "Lại muốn ói sao? Rất khó chịu sao ? Có cần gọi bác sĩ tới xem không?""Em không có. . . . . .
294 Tử Thất Thất nghe hắn nói , rốt cuộc cô đã hiểu tại sao trước đây hắn không nói cho cô biết nguyên nhân , mặc dù chuyện này đối với người trong hắc đạo mà nói thì là chuyện nhỏ , nhưng chuyện này đối với cô mà nói thì không có cách nào làm được.
295 Tử Thất Thất quan sát Thủy Miễu cười, mặc dù đã yên tâm, nhưng vẫn còn có chút chua xót, không thể biết được đây là loại cảm giác gì. "Được! Vậy cô nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai tôi sẽ trở lại thăm cô!" Cô thỏa hiệp.
296 Phòng ngủ lầu haiSau khi nghe Hỏa diễm báo cáo lại kết quả điều tra, Mặc Tử Hàn Hỏa Diễm sải bước đi trở về cửa phòng ngủ, đưa tay đem cửa phòng mở ra, bên trong không gian đen kịt, hắn nhìn về phía đệm giường, Tử Thất Thất đang nằm đưa lưng về phía hắn.
297 "Mời vào!"Nghe được tiếng trả lời, Tử Thất Thất ngay lập tức đem cửa phòng mở ra, thấy Mặc Thiên Tân đang đút Tuyết Lê ăn bánh pút-đing, thỉnh thoảng tự mình ăn một miếng.
298 Mặc Tử Hàn nghe tiếng đứt quãng của cô, bỗng trầm mặc không đáp. Tử Thất Thất nhìn đôi môi mím chặt của hắn, cô cứ chờ, chờ, chờ thật lâu, nhưng hắn vẫn không nói gì cả.
299 Địa lao?Hỏa Diễm đột nhiên kinh ngạc, giật mình nhìn hắn nói, "Điện hạ, phu nhân có thai, địa lao âm u như vậy, đối với thân thể không tốt!""Theo lời ta nói đi làm, đem toàn bộ phòng ta cũng dọn tới địa lao, không cho phép cáo tố việc này cho bất luận kẻ nào, chỉ có cậu và ta biết thôi!" Mặc Tử Hàn lạnh giọng ra lệnh, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Tử Thất Thất hôn mê "Dạ!" Hỏa Diễm lĩnh mệnh, tiến lên một bước.
300 Liên tiếp mười ngàyMặc gia mỗi ngày sẽ trình diễn một tiết mục, đó chính là. . . . . . Bên trong phòng ngủ Mặc Tử Hàn Mặc, Thiên Tân khí thế hung hăng đứng trước ghế sa lon, hai mắt nhìn chằm chằm người nào đó ngồi, sau đó tức giận chất vấn, "Ba rốt cuộc đem mẹ giấu chỗ nào? Nói cho con biết nhanh lên!"Gương mặt Mặc Tử Hàn lạnh như băng, hai mắt nhìn số liệu trên Laptop, sau đó giống như mấy ngày trước trả lời, "Cô ở một chỗ an toàn, con không cần lo lắng!"Mặc Thiên Tân tức giận nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên dùng đôi tay tắt Laptop trước mặt hắn, sau đó hỏi tới, "Tại sao muốn giấu mẹ? Tại sao không để con gặp mẹ? Ba rõ ràng nói mẹ chỉ trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng cô đâu? Ba rốt cuộc tại sao muốn làm như vậy? Con muốn thấy mẹ, ba nhanh dẫn con đi gặp mẹ!"Mặc Tử Hàn nhìn bị hắn tắt Computer, chân mày hơi nhíu lên, sau đó nhẹ nhàng thở dài một cái, ngẩng đầu nhìn hắn nói, "Ba đều đã giải thích với con, bởi vì có quá nhiều người muốn hại mẹ con, cho nên ba đem cô an trí ở nơi vô cùng an toàn, đợi cô bình an sinh con, ba tự nhiên sẽ dẫn con đi gặp!""Nhưng là, mẹ không thể nào cái gì cũng không nói lại đột nhiên biến mất, nếu như cô có chuyện gì, nhất định sẽ nói cho con biết trước , cho nên.