321 Vẻ mặt Lôi Hồng cực kỳ kính cẩn, miệng thì đang thầm thì niệm chú ngữ, mắt thấy hỏa mãng và hỏa điểu đánh tới, nhưng miệng lại lộ ra một nụ cười nhạt.
322 Thượng Cổ Thú Phù phong ấn ác giao kia chính là trấn môn chi bảo của Hải Long Môn, chỉ với vật ấy, lịch đại *tổ sư có thể tranh đấu với Ngưng Đan Hậu Kỳ, thậm chí là đại viên mãn tu sĩ mà không rơi vào thế hạ phong, nhưng thiếu niên này, chỉ với hai kiện cổ bảo có thần thông kinh người, đã dễ dàng diệt sát giao hồn, sao hắn có thể không kinh hãi được chứ!(* : các thế hệ)Mặc dầu, nhìn bộ dáng đối phương, vẫn không có dấu hiệu hồi phục nguyên khí, nhưng chắc chắn bản thân không thể đối phó được, ở lại chỗ này chẳng có lợi ích gì, một khi không cẩn thận, cái mạng nhỏ lúc nào cũng có thể mất như chơi, nên Lôi Hồng liền lựa chọn chạy trốn.
323 Trải qua ba ngày, Lâm Hiên mới từ trong sơn động nhỏ đi ra, tình trạng của Nguyệt Nhi không có gì khả quan, khí sắc rất tệ. Đôi hàng mi của Lâm Hiên chau lại, dường như đang suy tính điều gì đó.
324 Sau nửa canh giờ, Lâm Hiên đã đi tới Quỷ La Thành, nơi này có một phường thị quy mô không nhỏ, lúc mới đầu Lâm Hiên cũng không định mùa cái gì, nhưng khi gần tới nơi lại nhận được một tin tức.
325 Thông thường muốn tham gia hội giao dịch bí mật thế này thì phải được mời mới có thể, người ngoài căn bản không thể biết được tin tức. Nếu Lâm Hiên không có thần thức cường đại, ngẫu nhiên nghe được cuộc nói chuyện của hai gã tu sĩ thì chắc cũng đã bỏ qua cơ hội này!Đương nhiên, mục tiêu của hắn không phải là đi mua quỷ phó gì, mà là đi để xem có vật phẩm quý hiếm nào xuất hiện không.
326 Lâm Hiên theo chân Hoàng Ẩn dọc thềm đá đi sâu vào trong thạch động. Một cái động phủ khá lớn lọt vào trong mắt Lâm Hiên. Cao đến cỡ bảy tám trượng. Lâm Hiên dùng thần thức quét qua một chút.
327 "Lần này đấu giá là trứng của Hỗn Nguyên Thú nhị cấp. "Các tu sĩ phía dưới một lần nữa hỗn loạn. Lần này đấu giá xuất hiện những tài liệu cực kỳ quý giá.
328 Trước mắt là một rừng trúc xanh biếc, thân trúc lại tỏa ra sắc vàng óng ả. Nhìn qua thật là khiến người ta tức cảnh sinh tình. Nếu như ở bình sơn mà xuất hiện một mảnh Trúc Lâm thì cũng là bình thường, nhưng chớ quên, nơi này đang ở hơn trăm trượng sâu dưới lòng sơn địa, ở chỗ này chăm sóc mảnh Trúc Lâm rộng lớn như vậy, Thất Tuyệt Thiên thật đúng là là Cự môn.
329 Tám Ngưng Đan Kỳ tu sĩ tham gia hội đấu giá, không sót một người, đều tụ tập ở nơi này. Sauk hi một nam một nữ kia ngồi xuống, Liệt Hải Bằng liền khom người chắp tay nói : “ Cám ơn các vị tiền bối đại giá quang lâm, tại hạ…….
330 Liệt Hải Bằng vẻ mặt vui vẻ, liền thi đại lễ cám ơn, sau đó đứng dậy vỗ tay vài cái, lập tức từ bên ngoài phòng đi vào bốn cặp thị nữ trẻ trung xinh đẹp như nhau, tuy rằng tu vị cực kỳ bình thường, nhưng thật sự là vẻ đẹp không phải chỉ mấy từ là có thể nói lên hết được.
331 Ngọn núi này cũng không cao lắm. Sắp xỉ khoảng một trăm trượng. Từ xa xa trông đến, nó giống như một cái gò đất lớn. Thảm thực vật trên núi cũng rất thưa thớt.
332 Bọn họ vẫn đánh nhau điên cuồng với tên Quỷ Vương kia, tuy tu vị nó không cao thâm lắm, nhưng thần thông phòng ngự của nó cực kỳ tốt, dưới sự liên thủ của bốn tu sĩ nhân loại, bốn phía thọ địch, nhưng muốn giết nó lại không phải là chuyện dễ dàng gì.
333 “ Không sai, sau khi ăn kim đan của các ngươi vào , chủ nhân của ta sẽ dễ dàng tấn cấp hơn!” Liệt Hải Bằng dáng vẻ âm trầm : “ Nói như vậy, chắc các vị cũng đã rõ ràng hết rồi, còn không nhanh giao mạng ra cho ta đi?”Vừa dứt lời, liền phất tay tung ra pháp bảo hình dạng ngọn roi rất cổ quái, cùng lúc đó, tiếng quỷ khóc vang lên dữ dội, mấy tên Quỷ Vương sau lưng hắn cũng bắt đầu ra tay.
334 Trong lòng Lâm Hiên không khỏi ớn lạnh, không dám nhìn về phía sau, điên cuồng vận chuyển linh lực, phi hành càng lúc càng nhanh. Tuy nhiên, không lâu sau, hắn liền phát hiện ra sau lưng đang có một cái đuôi bám theo, cứ theo sự dao động âm khí của đối phương thì đây là một tên Quỷ Vương.
335 (*)Hung hữu thành trúc ( nguyên văn ) : đã tính trước mọi việc (hoạ sĩ đời Tống, trước khi đặt bút vẽ cây trúc, đã phác thảo sẵn trong đầu)Liệt Hải Bằng nghe thế , trong lòng cực kỳ mừng rỡ, vội vàng phụ họa theo vài câu.
336 Tên trưởng lão Hỏa Linh Môn kia cũng rất nhạy bén, rất nhanh chóng phát hiện Lâm Hiên đang quan sát hắn. “ Không hẳn, chỉ là tại hạ thấy đạo hữu quen quen mà thôi.
337 Với số lượng tu sĩ ít ỏi như vậy, thì sẽ không có nhiều người đến Linh Dược Sơn luyện chế đan dược. Cho nên, Lâm Hiên khó có thể thực hiện được ý định thu gom phế đan để tinh chế lại rồi dùng, giống như cũ dựa vào dươc lực để nâng cao tu vị.
338 Lâm Hiên thở dài, dừng lại suy nghĩ. Thượng cổ linh dược này đối với hắn mà nói thật khó thành. Nguyên Kim quả hiện cũng không có tung tích. Nhưng cũng sẽ không tuyệt vọng, tất cả đều trông ở vận khí.
339 Bạch quang chợt lóe, có một vật nhỏ xuất hiện trước mặt. Tiểu gia hỏa kia ước chừng như một quả bóng nhỏ, tứ chi thô ngắn, cả người đầy phủ bạch sắc nhung mao, trông rất đáng yêu.
340 “Đây là…” Lâm Hiên đầu tiên kinh ngạc, nhưng lập tức mừng rỡ. Về các thư tịch liên quan đến linh thú cùng tập tính của chúng Lâm Hiên cũng đã xem qua một ít, tuy rằng trong đó không nói tới tiểu thú trước mắt nhưng chắc chắn sẽ có chỗ giống nhau không ít thì nhiều.