1 Chương 1: Thần Nhật Tông Tháng 6, thời tiết thay đổi bất thường, sáng trời vẫn còn trong xanh thế mà giữa trưa bầu trời đã mơ hồ chuyển sấm. Không bao lâu sau bỗng tối sầm lại, từng trận mưa rơi xuống.
2 Sau khi được phát xong linh thạch, các đệ tử ngoại môn giải tán trở về nơi trú ngụ. Trần Tiến trở lại căn nhà tranh,tĩnh lặng Trần Tiến nhìn cảnh vật xung quanh.
3 Không chần chừ, Trần Tiến quyết định ngồi thổ nạp hấp thu linh khí quả nhiên so với sự chậm chạp trước kia một trời một vực. Kinh mạch trong người Trần Tiến vận chuyển cực nhanh, Trần Tiến từ sơ kì tầng một tiến lên trung kì tầng một.
4 Để vào Tàng kinh các, tất cả các đệ tử của Nhật Thần Tông đều phải có một thẻ bài được cung cấp dựa trên tu vi. Luyện khí từ tầng hai đến sáu sẽ có lệnh bài màu vàng nhạt, tương đương với việc được xem qua và tu luyện công pháp Hoàng Cấp sơ giai.
5 Trở về căn nhà tranh, tâm trạng của Trần Tiến vẫn chưa ngừng kích động, với hai loại công pháp vô cùng có ích và bá đạo như vậy. Không thể chờ đợi được nữa, Trần Tiến liền lấy hai quyển công pháp ra vận dụng, với sự thuần thục của kiếp trước chưa đến hai canh giờ đã sử dụng thuần thục.
6 Sáng sớm hôm sau, đoàn người ngoại môn như thường lệ gồm năm mươi người đi xuống núi để mua nguyên vật liệu duy trì sinh ý cho tông môn. Dẫn đầu đoàn lúc này là một vị sư huynh tu vi đã đạt đến luyện khí tầng 8.
7 Nghe Đặng Ngọc Nhi nói muốn đến thăm mình thường xuyên, Trần Tiến không thể nào nhịn được nỗi kinh hãi. Chưa kể đến việc sẽ ảnh hưởng đến việc mình tu luyện mà còn ảnh hưởng tới việc bỏ trốn của mình.
8 Theo chân của hai cha con Đặng Hùng trở về, Trần Tiến nhìn thấy vô số ánh mắt của các đệ tử ngoại môn khác nhìn mình. Có ánh mắt mừng khi thấy có người gặp họa, cũng có ánh mắt nghi hoặc.
9 Dãy núi Hoàng Liên Sơn là nơi đặt tông môn của Nhật Thần Tông, dãy núi nằm ở hướng Tây Bắc nước Lâm thuộc đại lục La Thành. Gọi là Hoàng Liên Sơn vì dãy núi này trồng rất nhiều cây hoàng liên, một loại thảo dược cấp một.
10 Trong thời gian này, ngoại trừ năm đầu tiên Trần Tiến bế quan thổ nạp tu luyện,, hắn dành hai năm thời gian để nghiên cứu đấu kĩ cùng với mở rộng kiến thức về việc luyện đan, và các loại cấm chế.
11 Đặng Hùng thấy Trần Tiến đã đạt luyện khí đại viên mãn, trong lòng thầm nghĩ hắn hoàn toàn đủ tư cách để làm đệ tử chính thức của y rồi. Tiếc rằng sau khi nuốt Trúc Cơ Đan cần mất hai đến ba tháng thu nạp dược lực, nếu không ta cũng không tiếc rẻ đưa hắn để hắn đề thăng thực lực lúc này.
12 Cuối cùng Nhật Thần Tông đã đặt chân đến Mỹ Sơn Cốc, họ là tông phái thứ sáu đến đây sau: Hoàng Long Tông, Bát Nhã Tông, Thiên Phạt Cốc, Đại Tùy Tông, và Từ Hàng Tự.
13 Giờ phút này, trong một gian nhà được bố trí khá tinh tế mà người của Thiết Phiến học viện sắp xếp các thành viên của Nhật Thần Tông. Tông chủ, hai trưởng lão, ba vị Trúc Cơ quản sự và ba đại biểu của Nhật Thần Tông đang khoanh chân ngồi, bắt đầu nghe Tông chủ nói: - Lần tổ chức đại hội lần này quy mô tương đối lớn, lại thêm người của Thiết Phiến học viện và La Thành vực chủ xuất hiện, trong thời gian này chúng ta sẽ không hạn chế bước chân của các người để các người có thể thấy phong thái của các cường giả và từ đó học hỏi họ.
14 Một canh giờ sau, nhóm ba người lại tiếp tục tham quan khu chợ trời của Mỹ Sơn Cốc, quả là những món đồ lạ mắt màu mè luôn hấp dẫn thiếu nữ, Đặng Ngọc Nhi khoa tay múa chân, hết nghịch hàng bên này lại tới thử ở quầy hàng bên kia.
15 Màn đấu giá ly kỳ đang diễn ra, khiến mọi người trong khán phòng khá phấn khích. Vài người thông minh nhận ra, hai người này đang kéo dài thời gian chờ tiếp viện đến cũng khỏi khỏi mỉm cười cho màn kịch này.
16 Đặng Ngọc Nhi trước đó nghe Trần Tiến nói sẽ đấu giá cho mình viên tinh thạch nhưng giờ nó lại được chuyển giao cho người khác. Khuôn mặt của nàng mếu lại, quay qua nhìn cha mình rồi òa khóc.
17 Thủy Hoàng Viện Trưởng thấy tiếng xì xào giảm đi một chút, đưa tay ra hiệu, lập tức những thanh âm kia im bặt. -Thí Luyện Tháp rất nguy hiểm không sai, nhưng cơ duyên trong đó sâu không lường được.
18 Trần Tiến trầm ngâm khi hắn đạt đến tầng mười chín, hắn có cảm giác áp lực có sự khác lạ. Nhắm mắt lại cẩn thận cảm ngộ, Trần Tiến cảm thấy có một tia khác lạ.
19 Trước đó, cả quảng trường nhìn vào cái tên Sở Huy tăng lên từng bước với một sự kính nể. Còn cái tên Trần Tiến này là sự kích động cực điểm. Không chỉ khán giả, những người bị văng ra từ tháp, mà còn các Tông chủ các Tông môn, các bậc tiền bối cao thủ không ai mà bây giờ không hồi hộp.
20 Tầng sáu mươi năm, Sở Huy sau khi đả tọa cảm ngộ ý cảnh, hắn thấy rõ bản thân mình trong tương lai, càng lên cao Sở Huy càng thấu hiểu đạo, sau khi khai thông tu vi của hắn cũng tự gia tăng theo ý cảnh.