41 - Quả là pháp bảo phòng ngự lợi hại, sau này nhất định huynh cũng kiếm một cái. Ở Tu Chân giới này, thì pháp bảo phòng ngự và pháp bảo phi hành chính là hai thứ cực kì hiếm có.
42 Tên béo ú nghe thấy quả thật sư phụ tên thanh niên trẻ tuổi này luyện chế, liền nghĩ rằng có khi không phải chỉ là Luyện Đan Sư tam phẩm, cũng có thể cao hơn.
43 Trần Tiến thấy sự gấp gáp của Chi Dung cũng đoán được gã thật sự cần thiết đan dược nên hỏi: - Không biết ông cần đan dược để làm gì? Nghe câu này, không hiểu sao từ khóe mắt của gã lại chảy ra hai hàng nước mắt.
44 Giao dịch xong, Chi Dung lại đưa ra một nhẫn trữ vật cho Trần Tiến khiến Trần Tiến ngạc nhiên nhìn ông ta. Chi Dung thấy biểu tình của Trần Tiến lập tức nói: - Đây là một nửa tài sản tôi dành dụm cả đời gồm một trăm ngàn trung phẩm linh thạch, nếu cậu có thể tìm được sư phụ cậu luyện chế ra Huyết Hồn Đơn tôi sẽ đưa tiếp một trăm ngàn nữa.
45 Đối với Chi Dung bây giờ, làm gì có tính mạng ai quan trọng hơn Trần Tiến. Dù cho vẫn có chút nghi ngờ nhưng ít ra Trần Tiến mang đến cho hắn chút hy vọng cứu sống con gái mình thì làm sao có thể để tên Mã Nguyên làm hại hắn.
46 Hiện tại nếu không phải sự việc đang xảy ra trước mắt, chắc chắn tên Mã Nguyên sẽ không tin. Mặc dù ông ta là một tu sĩ Kim Đan kết đan nhờ sử dụng đan dược để thăng cấp, chân nguyên có thể nói không sánh bằng được so với mọi người cùng cấp, nhưng rõ ràng so với Trúc Cơ hậu kỳ cũng phải mạnh hơn gấp mấy lần.
47 Thấy Trần Tiến ngã rạp xuống đất, tên Mã Nguyên như được hồi sinh, tinh thần chợt bừng tỉnh, nhanh chóng thở phào rồi gắng gượng đứng dậy sợ rằng tên Trần Tiến này kịp tỉnh lại.
48 Chi Dung thấy Trần Tiến tỉnh dậy liền mỉm cười nói: - Cậu đã tỉnh dậy rồi sao. - Đúng vậy, cám ơn ông đã cho tôi nơi để tịnh dưỡng. - Không có ơn huệ gì cả, cậu là người duy nhất có hy vọng cứu chữa con gái tôi.
49 Từ thái độ của thành chủ đối với mình, Trần Tiến nghĩ đến việc có một thế lực tồn tại phía sau quả thực cực kì có nhiều lợi ích. Rõ ràng chỉ cần thế lực đủ mạnh những kẻ có âm mưu với mình rõ ràng phải xem xét và suy nghĩ thật kĩ trước khi hành động.
50 Sau khi được thành chủ sang nhượng đất cũng như thỏa thuận xong phân chia thành quả. Hòa Minh cũng hỏi thăm vài câu rồi ra về, chuyến đi này tuy không nói là có thể gây nhiều thiện cảm với Cố Tiểu Trầm nhưng gã cũng biết ít ra mình không đắc tội vô cớ gì đến nên cũng giữ khoảng cách sợ chẳng may “khéo quá hóa vụng”.
51 Ngày hôm nay chính thức là ngày khai trương của Dược Phẩm Đại Việt, từ rất sớm đã có rất nhiều tu sĩ từ Luyện Khí, Trúc Cơ, đến cả Kim Đan cũng đã xuất hiện để đến tham dự sự kiện này.
52 Tiếng hét đã gây chú ý tới mọi người trong Dược Phẩm Đại Việt, mọi người tò mò đi ra ngoài để xem có chuyện gì đã xảy ra. Khi nhìn thấy người thanh niên khuôn mặt đang giận dữ, còn dưới đất là một tu sĩ Luyện Khí đang nằm vì bị kình lực từ tiếng hét làm ngất xỉu.
53 Nhìn thấy vẻ mặt đang thất thố của Kỷ Dương, Trần Tiến dùng truyền âm nói với Kỷ Dương: - Không cần ngạc nhiên vậy, có gì mời đạo hữu vào cửa hàng rồi chúng ta nói chuyện.
54 Sau khi thương lượng xong việc luyện chế Ẩn Kim Đan, Kỷ Dương cũng bắt đầu thể hiện ra sự tò mò của mình về Trần Tiến. Rõ ràng một thanh niên chỉ khoảng hai mươi tu vi đã đạt Trúc Cơ trung kỳ đã có thể coi là trọng điểm cần bồi dưỡng rồi, vậy mà hắn lại là một Luyện Đan Sư tam phẩm.
55 Sau khi đọc xong danh sách luyện chế đan dược, Trần Tiến cũng ngồi trong động phủ bắt đầu miệt mài với dòng thời gian chậm rãi trôi. Trong đầu hắn lúc này chỉ tồn tại duy nhất một thứ chính là luyện đan.
56 Nhặt lại số nguyên liệu Ẩn Kim Đan còn sót lại bỏ vào nhẫn trữ vật, thất bại này đã kịp thời cảnh tỉnh sự tự mãn trên con đường đan đạo của Trần Tiến.
57 Đối mặt với một con yêu thú cấp bảy tuy chưa khai mở linh trí thì cũng là một việc nằm ngoài khả năng kiểm soát của Trần Tiến rồi. Phải biết rằng cả khắp cái Hạ Vực này cũng không có bao nhiêu con yêu thú đạt cấp bảy, vậy mà hôm nay hắn lại may mắn gặp phải cái loại khủng bố này.
58 Phát hiện được Thần Quân dị hỏa, Trần Tiến nhìn chằm chằm vào nó đang nằm giữa căn phòng đá. Có lẽ đã trải qua năm tháng quá lâu rồi nên màu sắc hết sức ảm đạm chỉ còn một màu vàng nhạt hết sức thiếu sức sống.
59 Rời khỏi khu vực Táo Quân Sơn, Trần Tiến di chuyển theo hướng đông bắc để tiến đến Hoà Bình thành để sử dụng truyền tống trận trở về Lâm Hoa thành. Sau hai đợt truyền tống cuối cùng hắn cũng đi đến được Lâm Hoa thành, nhìn thấy cưả thành hiện ra trước mặt hắn thở một hơi dài cảm thấy nhẹ nhõm.
60 Kiểm soát được Thần Quân dị hỏa thì sức lực của Trần Tiến cũng bị hao tổn không ít nhưng với thành quả này thì thứ bỏ ra hoàn toàn xứng đáng. Phải biết rằng những tu sĩ đạt được dị hỏa nếu không trở thành vô địch so với cùng cấp bậc thì cũng trở thành những cao thủ một thời.