1 - Tại sao? Tại sao như vậy? Đám lừa đảo các ngươi. . . ha ha, ha ha ha ha! Đều là dối trá!Một tiếng cười to khàn khàn vang vọng trong trời đất thật lâu không dứt.
2 Trước kia nụ cười khiêm khiêm quân tử giờ đây cực kỳ giống ác ma mỉm cười. Một tia hy vọng cuối cùng bị tuyên bố đập nát, người Phong Liệt run rẩy. Giây lát thẫn thờ rồi mặt hắn chợt hiện vẻ điên cuồng:- Hừ, nếu đã vậy thì dù lão tử hủy thân thể cũng không cho ngươi có được!- Đồng- Sinh- Cộng- Tử! A!!!Phong Liệt biết tuyệt đối trốn không thoát lãnh địa Ma Long giáo, trong tuyệt vọng vô cùng tận hắn không chút do dự thi triển một thức chiến kỹ cấm kỵ cùng kẻ địch chết chung.
3 Một thiếu niên mặt mày nanh tranh liếc xéo Phong Liệt, chanh chua nói:- Hừ! Cái tên Phong Liệt này chắc là bị hù ngu đi? Ta thấy ngươi dứt khoát đi xuống cho rồi, đỡ phải mất mặt!Thiếu niên này tên là Phong Giang, là con trai của đại bá gia của Phong Liệt, lớn hơn hắn mấy tháng, luôn gai mắt với hắn, hở chút có cơ hội là hết sức mỉa mai châm biếm.
4 Tiếp theo, chỉ thấy nguyên khí đậm đặc trên tế đàn như là bị cái gì lôi kéo, lấy tốc độ mắt thường trông thấy như thủy triều tuôn vào lỗ chân lông của Phong Liệt.
5 Kiếp trước hắn vào hàng cao thủ thần thông cảnh, về mặt tâm tính đương nhiên không thành vấn đề, hắn không hề lo lắng việc tẩu hỏa nhập ma. Người Phong gia trơ mắt nhìn Phong Liệt tiến vào nguyên khí cảnh nhị tầng, ai nấy cực kỳ kinh ngạc.
6 Chiến kỹ trên long huyết lục chia làm bốn cấp thiên, địa, huyền, hàng, 'Dực long giương cánh cửu thức' là chiến kỹ cấp địa duy nhất của Phong gia, cũng là chiến kỹ thượng thừa nhất của gia tộc này, thường chỉ có dòng chính của gia tộc mới có tư cách tu luyện nó.
7 Mỗi khi thực lực tăng ột lần là chân long ảo ảnh sẽ tăng một con, mỗi tăng một đại cảnh giới thì chiều dài và uy nhiếp của chân long ảo ảnh tăng lớn. Lúc này sau lưng Lý hộ pháp xuất hiện hơn mười con Ma Long ảo ảnh, cho thấy lão chỉ là một Ma Long võ giả thần thông cảnh lục tầng.
8 Lúc rời đi Lý hộ pháp bỗng vung một long trảo đen to cỡ mười trượng vỗ Thiên Hương Viên cao năm tầng và tất cả người bên trong thành phế tích, rồi mới vội vã bay hướng thành phu chủ.
9 Ngay sau đó, chỉ nghe vèo một tiếng, thập ngũ thái tử biến mất ngay tại chỗ, khi xuất hiện đã ở sau lưng U Nguyệt. U Nguyệt thấy mắt hoa lên, tố cầm trong lòng không cánh mà bay, cùng bay đi còn có áo choàng lụa mỏng trên người, nàng bật thốt kinh kêu:- A!- Xin công tử tự trọng! U Nguyệt luôn chỉ bán nghệ chứ không bán thân!Lý U Nguyệt biến sắc mặt vội ôm ngực lùi lại, nhưng nàng không biết tư thế này đối với dê chúa có thể nói là sát chiêu.
10 Lúc này thập ngũ thái tử trúng vài chưởng của Lý hộ pháp, nếu không phải trên người có một cao cấp linh bảo chiến giáp hộ thể, e rằng gã sẽ như người khác chết không toàn thây.
11 Hắn hơi mượn sức liền nhảy lên đầu tường, tiếp đó ôm Lý U Nguyệt không chút dừng lại nhảy xuống tường cao, len vào bóng đêm phía xa. Vài giây sau, mười mấy hộ vệ thành phủ chủ đi tới dưới tường cao, cùng nhìn lên ba trượng bờ tường có hai cái lỗ đen, mặt lộ vẻ hoảng sợ.
12 Lúc này hắn đã biết U Nguyệt chính là tấm thân trong sạch, không hiểu tại sao lòng thầm thở ra. Lý U Nguyệt nhạy cảm phát hiện một chút thay đổi từ Phong Liệt, lòng thầm hân hoan nhưng thấy hắn nhìn mình đăm đăm thì kiềm không được buồn bực trừng mắt.
13 Phong Liệt mắt lạnh băng, khi đáp xuống gần Thủy Thiên Lãng thì đáy mắt lóe lên ý cười lạnh lẽ. Ngay sau đó, chỉ thấy đôi tay của hắn đột nhiên lại lần nữa biến thành Ma Long ám trảo, vuốt sắc bén u lãnh, gai nhọn đâm tủa, từng đợt lực lượng hắc ám quái dị điên cuồng rót vào đôi tay hắn.
14 Chữ cuối cùng thốt ra rồi mi mắt Phong Liệt sụp xuống, lý trí mơ hồ, vô lực nằm trên thảm dày lót trong thùng xe. Nhưng lúc này, mũi hắn bỗng ngửi mùi hương kỳ lạ, mùi rất đậm, dường như Phong Liệt quen với nó nhưng thoáng chốc nghĩ không ra.
15 Chuyện khiến Phong Liệt lo lắng nhất vẫn xảy ra, hắn nhìn thân thể mềm mại trần trụi của Lý U Nguyệt đầy dấu ô mai thì trợn tròn mắt, miệng lắp ba lắp bắp.
16 Phong Liệt một bên chửi bới Lý hộ pháp vừa cẩn thận dọc theo cành cây bò vào trong, may là ông trời còn thương hắn, nhánh cây không gãy khiến hắn thuận lợi bò tới gốc cây chính.
17 Mục đích của Phong Liệt rốt cuộc đạt đến, một lát sau hắn thành công dụ dỗ con chim leo lên bả vai mình, đuổi cũng không chịu đi, khiến hắn cười toác tới mang tai.
18 Ngoài miệng hắn nói như vậy chứ trong lòng rất sướng, không ngờ Kim Câu có thể khiến lão già thần thông cảnh này ăn bồ hòn, nếu không phải tình cảnh không đúng thì hắn rất muốn hôn Kim Câu vài cái.
19 Gã đàn ông bỗng quát to:- Người đến dừng bước, xưng tên ra!Vách xa trăm trượng chấn hai con long mã khẽ run. Lý hộ pháp đáp xuống đát, phẩy tay lộ lệnh bài hộ pháp cho gã đàn ông thấy.
20 Nghĩ đến đây Phong Liệt bỗng nảy ý đầu cơ trục lợi, hắn tiến lên trước, không chút e ngại Diệp Tri chật vật rách rưới, ânng gã dậy. Thật ra thì lúc này trên người Phong Liệt quần áo cũng rách mướp chứ có hơn gì Diệp Tri.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50