Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tướng Dạ

Thể loại: Khoa Huyễn
Số chương: 1310
Chương mới nhất: Q.6 - Chương 130: Kết Cục
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Duyệt tiền thỉnh nhất định phải khánĐệ nhất: vĩ đại chăm chỉ đích lão lười phì tác mèo. . . Đã trở về. Cảm tạ đại gia hỏa đích kiên trì và thông cảm cùng với bảo vệ, thỉnh sau đó tiếp tục thông cảm cập bảo vệ, ta mặc dù không phải kiều hoa, nhưng thật là có tự ti tâm tính đích tự kỷ người, sở dĩ nhất là sách mới trong lúc, thỉnh cầu mọi người đa ca ngợi ít phê bình hay nhất không nên phê bình, chân thành đích.

Danh sách chương Tướng Dạ


Chương 1: Vị Thành Có Mưa, Thiếu Niên Có Tỳ Nữ .

1 Đế quốc Đường, mùa xuân năm Thiên Khải thứ mười ba, Vị Thành có một trận mưa. Nơi đây là tòa thành địa đầu ở biên giới rộng lớn phía tây bắc của đế quốc, vì đề phòng người thảo nguyên dã man xâm nhập nên tường thành bốn phía được đắp cực kì dày bằng đất, thoạt nhìn chẳng khác gì những ụ đất nối tiếp nhau.


Loading...

Chương 2: Nuôi Tỳ Nữ Lấy Tự Trọng

2 Vẻ mặt vị tỳ nữ rất khó coi, vì vậy vẻ mặt giáo úy vẫn đang đứng bên cạnh len lén quan sát thái độ của nàng cũng biến thành khó coi. Hắn đưa tay nắm lấy rèm cửa, hít sâu một hơi, đang định ho khan vài tiếng đầy nghiêm nghị bỗng bị ánh mắt nghiêm khắc đứng cạnh ngăn lại.


Chương 3: Nói Giỏi Viết Giỏi - Thiếu Niên Nghèo Xác.

3 Sau khi Mã Sĩ Tương rời đi, lão già chậm rãi mở đôi mắt, trong mắt ánh lên vẻ hứng thú hiếm hoi. Lão cười cười, nhìn vào trong trướng nói giọng ôn hòa: - Trong một tòa thành nhỏ xíu chốn biên thùy lại có một gã binh sĩ đủ khả năng thi vào thư viện, thật khiến người ta khó mà tin nổi.


Chương 4: Sự Mộc Mạc Của Người Đường Thật Không Dễ Thấy!

4 Tuy dân tình của đế quốc giản dị và cởi mở, đây lại là câu chuyện riêng tư nói giữa đêm khuya ở doanh trại nhưng khi nghe thấy mấy từ "công chúa ngớ ngẩn" này, sắc mặt Mã Sĩ Tương trở lên vừa căng thẳng vừa khó coi.


Chương 5: Người Đường Không Điển Hình Không Thích Nghĩ Đến Trăng Sao.

5 Đại Đường sở dĩ được gọi là Đại Đường chính nhờ những nguyên nhân rất đơn giản mà đầy sức mạnh đó. Ninh Khuyết không phải là một người Đường điển hình.


Chương 6: Nơi Biên Thành Thật Khó Tưởng Tượng Được Cuộc Sống Trong Trường An.(1+2+3)

6 Phía nam Vị Thành có một khe nước nhỏ tới mức không đáng gọi là suối, cạnh con "suối" ấy là một ngọn núi "to" không hơn mô đất là bao, và nằm ngay sát chân núi là một căn nhà cỏ bé xíu.


Chương 7: Đêm Uống Rượu, Mơ Thấy Một Vùng Biển Cả.

7 Phía nam Vị Thành có một khe nước nhỏ tới mức không đáng gọi là suối, cạnh con "suối" ấy là một ngọn núi "to" không hơn mô đất là bao, và nằm ngay sát chân núi là một căn nhà cỏ bé xíu.


Chương 8: Bên Đường Bắc Sơn, Tên Từ Nam Tới.

8 - Dẫu cho có người tiếp ứng thì việc lựa chọn địa điểm cũng hết sức quan trọng. Nếu để ta quyết định, thà chọn nơi tiếp ứng ngay giữa một con đường lớn còn hơn ở trên núi Tùng Quả.


Chương 9: Những Thị Vệ Tâm Như Đá Tảng.

9 Phụp! Âm thanh trầm đục vang lên. Tựa như một lưỡi dao sắc nhọn đâm xuống xấp giấy ẩm ướt, mũi tên bắn xuyên ngực một gã thị vệ còn rất trẻ đứng bên cửa sổ xe ngựa, hắn chỉ kịp đưa tay lên ôm bộ ngực đầy máu rồi đổ ầm xuống đất.


Chương 10: Một Kiếm Gác Trên Đùi, Một Kiếm Bay Ngang Trong Máu.

10 - Ôi, vật hi sinh của đám người tai to mặt lớn. . . Ninh Khuyết chứng kiến cảnh tượng này bèn nghĩ thầm trong bụng, chợt thấy gáy hơi gai gai, hắn quay đầu nhìn lại, bắt gặp đôi mắt của Tang Tang đang chăm chú chiếu tướng.


Chương 11: Kiếm Ai Đang Than Thở.

11 Dường như hiểu được tiếng hét của gã đàn ông cao lớn, biết mình vừa rơi vào một cái bẫy, thanh tiểu kiếm không chuôi ảm đạm vô quang bỗng rung động kịch liệt giữa không trung, phát ra tiếng kêu ong ong không ngớt, như một chú chim đang bay ngang bay dọc trong lồng hòng tìm đường trốn.


Chương 12: Thủ Đoạn Ma Tông Và Mũi Tên Của Người Lính Biên Thùy.

12 Lữ Thanh Thần dứt lời lại ho dữ dội. Trong trí tưởng tượng của người phàm niệm sư luôn huyền diệu thần bí nhất, nhưng bản thân giới niệm sư tự biết niệm lực thoạt nghe có vẻ thần kì nhưng thật ra lại là một con dao hai lưỡi, vừa sát thương kẻ địch vừa gây tổn hại rất lớn đến tinh thần thức hải thậm chí cả thân thể của chính họ.


Chương 13: Đóa Hoa Đỏ Trên Tấm Áo Xanh

13 Sột! Âm thanh ghê rợn do tên cắm vào da thịt vang lên, mũi tên thứ hai và thứ ba gần như không có trước sau nối đuôi bay tới, lần lượt chui đúng vào vị trí trên tấm giáp mềm đã bị mũi tên đầu tiên phá vỡ.


Chương 14: Ta Có Ba Thanh Đao

14 Chỉ duy nhất một chữ "ô" Phía trước không có động từ. Ninh Khuyết cũng không hô tên Tang Tang. Hai người đã sống cùng nhau từ thuở nhỏ, cùng trải qua cuộc sống gian nan từ trong rừng rậm đến trên thảo nguyên suốt bao mùa nóng lạnh nên tâm lý tương thông, phối hợp cực kì ăn ý, chỉ cần một ánh mắt, một cái dấu tay, một từ một ngữ thôi là người này đã hiểu người kia muốn ám chỉ điều gì.


Chương 15: Hắn Là Người Đốn Củi Bên Hồ Sơ Bích.

15 Đối với một kẻ đã sinh tồn giữa bầy thú dữ từ thuở nhỏ như Ninh Khuyết mà nói, đám sát thủ giấu mặt trong bóng đêm cũng không có gì đáng sợ, hắn chỉ sợ những người tu hành thần bí, bởi vậy chém bay đầu tên thích khách xong, Ninh Khuyết vội quay xuống sườn dốc đã tàn lửa nhặt cung, lắp tên nhắm tiếp vào vị đại kiếm sư phía xa xa.


Chương 16: Hắn Bước Đi Trong Núi, Trên Lưng Cõng Một Cô Bé.

16 Trận chiến đẫm máu đã chấm dứt, ánh mắt của những người còn sống sót khi nhìn Ninh Khuyết cũng thay đổi rất nhiều. Trong khoảng thời gian trên đường rời khỏi Vị Thành, dù tôn trọng khả năng dẫn đường của hắn nhưng những khi gặp phải chuyện lớn hay có vấn đề quan trọng cần quyết định, vị trí của Ninh Khuyết trong mắt đám thị vệ không hề lớn hơn tảng đá nằm lăn lóc ven đường là bao.


Chương 17: Câu Chuyện Cổ Tích Kể Bên Đống Lửa.

17 Thằng nhóc kháu khỉnh thò đầu ra từ sau nách công chúa hiếu kì nhìn ngó xung quanh, nó hít hít nước mũi đang thòng lòng tận miệng rồi học theo Tang Tang vùi đầu vào lòng Lý Ngư, khuôn mặt nhỏ nhắn liên tục ngoe ngoẩy cọ cọ làm váy áo nàng chỉ chốc lát đã thấm đẫm toàn nước mũi nước dãi trẻ con.


Chương 18: Chỉ Vì Cô Quá Xinh Đẹp Mà Ra.

18 Câu chuyện cổ tích đã dẫn đến một đoạn đối thoại đầy thâm ý giữa hai người, cũng giống như trong cuộc sống, khi ta ném một vật xuống hồ nước sau một thời gian tất nó sẽ biến thành một phần trong đám bùn dưới đáy vậy.


Chương 19: Trong Tuyết Sơn Chẳng Có Thứ Gì.

19 Hoa Sơn Nhạc đưa mắt nhìn xung quanh, nhận thấy trong rừng có rất nhiều thi thể cả địch lẫn ta xếp chất đống, những dấu vết giao tranh, vết máu còn đọng lại khắp nơi, đặc biệt sau khi thuộc hạ đưa cho xem thanh tiểu kiếm không chuôi mỏng manh hắn mới biết trận chiến đêm qua diễn ra dữ dội thế nào, mặt hơi tái đi.


Chương 20: Cánh Đào Khuất Ở Góc Tranh.

20 Nghe câu kết luận này, Ninh Khuyết im lặng rất lâu, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Lữ Thanh Thần, đưa ngón trỏ dí vào huyệt thái dương hỏi: - Cái thứ gọi là niệm lực hay ý thức chẳng phải được sinh ra từ trong đầu sao? Lữ Thanh Thần ôn hòa nhìn hắn, chậm rãi nói: - Nói như vậy cũng không chính xác lắm, nếu niệm lực do đầu sinh ra thì tại sao có liên hệ với hơi thở của trời đất bên ngoài? Cái gọi là tu hành chính là đem ý niệm chứa tại tuyết sơn trước ngực, khí hải sau lưng, giữa khí hải tuyết sơn có tất cả mười bảy lỗ khí tựa như núi Chung Ly có hàng ngàn hang động, hang núi đón gió chứa nước tấu lên khúc điệu thần kỳ, trên có người hô dưới có kẻ ứng, như vậy mới có thể khiến ta và trời đất hiểu thấu được nhau, hô ứng với nhau.


Loading...