Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 325: Thất Tuyệt Thiên

Chương trước: Chương 324: Phường Thị Quỷ Tu



Thông thường muốn tham gia hội giao dịch bí mật thế này thì phải được mời mới có thể, người ngoài căn bản không thể biết được tin tức.

Nếu Lâm Hiên không có thần thức cường đại, ngẫu nhiên nghe được cuộc nói chuyện của hai gã tu sĩ thì chắc cũng đã bỏ qua cơ hội này!

Đương nhiên, mục tiêu của hắn không phải là đi mua quỷ phó gì, mà là đi để xem có vật phẩm quý hiếm nào xuất hiện không.

Theo thông thường, các bảo vật ở hội đấu giá đều không thể tìm thấy ở các cửa hàng trên phố, có lẽ sẽ có tác dụng cho thương thế của Nguyệt nhi.

Lâm Hiên cân nhắc kĩ việc này, sau đó liền tìm một khách điếm tại Quỷ La Thành nghỉ lại.

Trước hết dùng chân nguyên bản thân ổn định qua thương thế của Nguyệt nhi, sau đó mới bắt đầu đả tỏa, chờ tới nửa đêm, pháp lực của Lâm Hiên cũng đã khôi phục.

Ngẩng đầu nhìn trời, Lâm Hiên nhảy ra theo hướng cửa sổ.

Quỷ La Thành sớm đã bị màn đêm bao phủ, tuy đối với tu sĩ mà nói thì có ngủ hay không cũng không có ảnh hướng gì. Nhưng những người hoạt động ban đêm cũng không nhiều lắm, ngẫu nhiên bắt gặp người qua đường nhưng cũng lẳng lặng mà đi qua.

Lâm Hiên rời khỏi thành, sau đó dựa theo lộ tuyến nghe được liền bay về phía Bắc, nơi đó ngược hướng với Âm Hồn Cốc. Ước chừng nửa canh giờ sau, Lâm Hiên đã tới nơi.

Nơi này là một cánh đồng hoang vu, bốn phía chỉ có một ít cây bụi lưa thưa, linh khí loãng, gió trời thi thoảng thổi qua cuộn lấy đất bụi phía dưới lộ ra hài cốt của động vật.

Nơi đây hoang vắng thế này, chẳng trách thương hội thần bí kia lại chọn nơi này cử hành hội đấu giá. Tin rằng ở địa phương này cho dù là âm hồn lệ quỷ cũng không buồn mò đến.

Lâm Hiên phóng ra thần thức, đem phạm vi vài dặm phủ lấy. Nhưng đến một lát sau vẫn không phát hiện ra cấm chế gì, trong lòng không khỏi tò mò. Xem ra nếu không phải thủ thuật che mắt của đối phương quá cao minh thì căn bản nơi này không hề bày bố cấm chế gì.

Sự lo lắng đã hiện lên trong mắt Lâm Hiên, hắn cảm thấy có chút khó xử. Hôm qua nghe lén cuộc nói chuyện của hai tu sĩ kia, Lâm Hiên còn đại khái hiểu được địa điểm của hội đấu giá, nhưng cũng không phải là toàn bộ. Bây giờ nên làm gì?

Chẳng qua Lâm Hiên cũng không có thời giờ tính toán, nhanh chóng đem độn quang thu liễm. Huyền phù trên không trung.

Không lâu sau, một thân ảnh tu sĩ đã lọt vào trong tầm mắt.

Đó là một gã nho sinh mặc thanh bào, ước chừng khoảng 30 tuổi, tu vi trên dưới Trúc Cơ trung kỳ. Khi thấy hắn hạ thấp độn quang, ánh mắt lén lút đánh giá xung quanh, biểu tình trên mặt khá khẩn trương.

Tuy rằng người này cũng cẩn thận, nhưng vẫn không thể phát hiện ra bóng dáng Lâm Hiên. Xác định xung quanh không có người, hắn liền lấy từ trong ngực ra một tấm bùa màu vàng, miệng khẽ lẩm bẩm; sau đó tế xuất truyền âm phù, hóa thành một đạo hoàng mang ầm ầm lao xuống đất. Vốn là đất bằng bỗng tự nhiên nứt ra một khe hở, một huyệt động đen ngòm xuất hiện trong tầm mắt.

Từ bên trong xuất hiện một lão nhân gầy gò, lão cùng nho sinh nói chuyện với nhau vài câu rồi chuẩn bị đưa hắn vào trong.

“Xem ra nơi này chính là lối vào của hội đấu giá, không biết có thể cho tại hạ cùng tham gia được chăng?”

Hai người nghe thấy tiếng nói xa lạ, bỗng giật mình, hoảng sợ xoay đầu lại, tay cũng nhanh chóng đặt lên trên túi trữ vật.

Một thiếu niên tướng mạo bình phàm xuất hiện phía trước 10 trượng, mỉm cười tiêu sái đi tới.

“Tu sĩ Kết Đan kỳ!”

Nho sinh khẽ hô lên, vẻ mặt tỏ vẻ kính sợ; lão nhân kia cũng vô cùng kinh hãi, đoạn giơ tay lên muốn phát tín hiệu cầu cứu đồng bọn.

Đáng tiếc! Hắn nhanh nhưng Lâm Hiên còn nhanh hơn. Truyền âm phù chưa kịp tế ra thì đã rơi xuống, cả người trở lên tê rần, không thể điều khiển.

Hiển nhiên đối phương vừa thi triển đại thần thông, giam cầm pháp lực của hắn. Mà tu sĩ nếu không thể điều động pháp lực thì không khác một người thường.

Trên trán lão nhân mồ hôi đã bắt đầu rịn ra.

“Đạo hữu không cần hoảng sợ, tại hạ chỉ muốn tham gia hội đấu giá mà thôi, không hề có ý khác” Lâm Hiên để tỏ thành ý của mình bèn vỗ lên bờ vai lão một cái, lão giả phun ra môt khẩu trọc khí, linh lực toàn thân lại tùy tâm khống chế.

Nhưng lão cũng không làm việc gì thiếu suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Lâm Hiên tràn đầy kính sợ. Lão nhân đương nhiên hiểu rõ nếu đối phương dám giải trừ cấm chế trên người mình, như vậy tất là đã nắm chắc 10 phần trong nháy mắt có thể tiêu diệt mình, nếu không hắn tuyệt không làm như vậy.

Nhân vật trước mặt chỉ tùy ý giơ tay nhấc chân cũng khiến lão hồn phi phách tán, thì nên thật cẩn thận, không dám có chút trễ nải.

Lão giả thi lễ: “Tiền bối thứ tội, vãn bối lúc nãy tưởng ngài là chấp pháp sử của Quỷ La Thành, cho nên…”

“Được rồi, không cần giải thích, người không biết không có tội” Lâm Hiên khẽ cười: “Tại hạ cũng chỉ ngẫu nhiên biết được nơi này có hội đấu giá, cho nên mạo muội đến…”

“Hoan nghênh, hoanh nghênh, rất hân hạnh được đón tiếp tiền bối, đây chính là vinh hạnh của bỉ hội”. Thái độ của lão giả chuyển biến một trăm tám mươi độ; chẳng qua lão làm vậy cũng do kinh sợ Lâm Hiên.

Lão nhân này gọi là Hoàng Ẩn, chính là tu sĩ của Thất Tuyệt Thiên. Nói đến Thất Tuyệt Thiên này cần bắt đầu từ xa xưa, tuy thời gian không thể so với tam cự đầu nhưng cũng đã trải qua cả vạn năm, chẳng qua đây cũng không phải là một môn phái mà là một thương minh, sinh ý trải rộng cả U Châu.

Tuy không biết thực lực nông sâu ra sao, nhưng bất luận là chính đạo hay ma đạo đều không có nhiều tông phái dám trêu vào thương minh này, có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ, tinh thạch cũng có thể đè chết người.

Thất Tuyệt Thiên không có hứng thú với quyền lực, nhưng ở phương diện kiếm tinh thạch lại vô cùng giỏi. Đấu giá hội quỷ la thành này mặc dù không thể nói là một vốn bốn lời nhưng cũng có thể kiếm được kha khá. Trước kia bọn họ đã cử hành nhiều lần, dựa theo lệ thường, mỗi một lần giao dịch hội cũng có mời một ít tu sĩ đáng tin cậy tham gia, nhưng trường hợp của Lâm Hiên lại là phát sinh ngoài ý muốn, chuyện này cũng đã từng sảy ra nhiều lần.

Công tác giữ bí mất phải làm thật tốt, cũng biết con người biết mặt mà không biết lòng, trong những tu sĩ tham gia khó bảo toàn có người không có ý đem thời gian và địa điểm của giao dịch hội tiết lộ ra ngoài. Điều này cũng không ngạc nhiên.

Gặp phải tình huống này, Thất Tuyệt Thiên tất nhiên cũng xử lý sao cho ổn thỏa.

Nếu tu sĩ pháp lực không cao thì sẽ giết người diệt khẩu, hội đấu giá này cũng không phải là cái chợ, muốn tới là tới.

Đương nhiên, nếu đối phương tu vi tinh thâm khó giải quyết thì bọn họ sẽ linh hoạt ứng phó, để người đó cùng tham gia giao dịch hội.

Nếu không thể có cách diệt sát người không mời mà tới, thì phải làm cách nào để đối phương có ấn tượng tốt, nói lại cho mọi người biết. Mặc dù đối với thế lực như Thất Tuyệt Thiên mà nói cũng là vô cùng phiền toái.

Loading...

Xem tiếp: Chương 326: Lam Băng Kiếm

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hà Tất

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 53


Lãnh Thiếu Sủng Vợ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24


Sex là điều cực phiền toái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tuổi Mới Lớn

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36


Bức họa chết người

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 27