Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 336: Dưỡng Nguyên Đan

Chương trước: Chương 335: Hỏa Linh Môn Trưởng Lão



Tên trưởng lão Hỏa Linh Môn kia cũng rất nhạy bén, rất nhanh chóng phát hiện Lâm Hiên đang quan sát hắn.

“ Không hẳn, chỉ là tại hạ thấy đạo hữu quen quen mà thôi.” Lâm Hiên sắc mặt không đổi, bình thản trả lời, dù gì khi ở Duyện Châu mình cũng chỉ là vô danh tiểu tốt mà thôi, đối phương chắc chắn không thể biết mình.

“ Chà, xem ra hai chúng ta thật là có duyên, tại hạ là Hỏa Linh Môn Lý Diệu Thiên, chẳng hay đạo hữu tên họ là chi, thuộc môn phái nào?”

“ Tiểu đệ là Lâm Hiên chỉ là nhất giới tán tu mà thôi.”

Hai người liền trò chuyện vài lời, mà dường như trong lời của Lý Diệu Thiên hàm ý đang muốn lôi kéo hắn, song Lâm Hiên cũng tùy cơ ứng biến, trả lời qua loa mà thôi.

Bỗng nhiên, một đạo hỏa quang từ bên ngoài bay đến, bay vài vòng quanh người Lý Diệu Thiên, hắn liền vung tay ra đón lấy, rồi phóng thần thức vào bên trong.

Phút chốc, trong ánh mắt Lý Diệu Thiên lộ ra vẻ vui mừng, liền vội vàng ôm quyền: “ Thật là ngại quá, Lâm đạo hữu, tại hạ có việc quan trọng, nên phải cáo từ rồi, chúng ta sẽ gặp lại sau, mà động phủ của tại hạ ở ngọn hỏa sơn nhỏ phía trước. Nếu đạo hữu rảnh rỗi thì xin mời đến phủ đệ của Lý mỗ làm khách.”

“ Tốt quá, nếu có cơ hội sẽ phải làm phiền đạo hữu một phen rồi.” Lâm Hiên mỉm cười tiễn biệt.

Lý Diệu Thiên vội vẫy tay chào, rồi xoay người hóa thành một đoàn hỏa cầu, chớp mắt một cái đã không thấy bóng dáng nữa rồi.

Sắc mặt Lâm Hiên thoáng trầm xuống, song rất nhanh lại trở lại như bình thường, với tu vị của bản thân hắn hiện nay, tất nhiên sẽ không sợ gì một tên trưởng lão Hỏa Linh Môn, với lại việc cấp bách hiện nay, đó là luyện chế linh đan cho Nguyệt Nhi.

Vừa nghĩ đến đó, pháp lực trong người Lâm Hiên lập tức vận chuyển, thân liền hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía ngọn núi nhỏ trước mặt.

Trong phút chốc, đã đến nơi. Ngọn núi này cũng không quá cao, chỉ hơn một trăm trượng mà thôi. Song nó lại chiếm diện tích khá rộng, từ phía xa xa nhìn lại thì thấy giống như một gò đất lớn.

Tuy nhiên, càng bay đến gần thì nhiệt độ trong không khí lại càng tăng cao, cũng không khác biệt lắm so với lời giới thiệu. Địa hỏa tư nguyên nơi này dù không bằng được Linh Dược Sơn, nhưng cũng không quá kém.

Càng đi đến gần, thì lại thấy số lượng người độn quang trên trời tăng lên, xem ra quản lý của Quỷ La Thành đã đem nơi này ra khai thác triệt để, mở ra mấy trăm gian thạch thất đơn sơ cho các tu sĩ thuê. Chỉ ở nơi này thôi, chắc lượng tinh thạch hàng năm kiếm được khó mà đếm xuể.

Dựa theo chỉ dẫn trên yêu bài, Lâm Hiên dễ dàng tìm đến được chỗ mình đã thuê.

Chỉ mà một sơn động trống trơn mà thôi, ở giữa sơn động có một cái thú thủ(đầu thú)làm bằng kim loại đang mở miệng ra, xem ra cũng giống như thiết kế ở Linh Dược Sơn.

Bốn phía sơn động cũng được bố trí trận pháp cấm chế. Nhưng lại cực kỳ đơn giản, nhiều nhất cũng chỉ có tác dụng để báo động mà thôi.

Lâm Hiên cũng không nói gì, liền đem Cực Âm Ác Linh Trận bày ra, rồi mới có thể an tâm đi vào sâu trong thạch động, sau đó thần thức liền nhập vào trong túi trữ vật, lấy ra một cái bình ngọc.

Từ từ mở nắp bình, rồi lấy ra một viên nội đan tựa như long nhãn, đồng thời lấy ra những tài liệu khác đã mua được ở phường thị, tay xuất ra một đạo pháp quyết đánh lên thú thủ. Dẫn động Địa Mạch Chi Hỏa bên trong ra, bắt đầu luyện đan.

Lần bế quan này kéo dài khoảng bảy bảy bốn chín ngày, thỉnh thoảng, trong quá trình luyện đan thì Lâm Hiên cũng xuất ra Thuần Dương Đan Hỏa vào trong Địa Mạch Chi Hỏa để nâng nhiệt độ lên.

Cuối cùng, tiểu đỉnh trước mặt đã bắt đầu bay ra hương thơm ngào ngạt.

Loại Dưỡng Nguyên Đan này chỉ có tài liệu là khó tìm, còn phương pháp luyện chế lại vô cùng đơn giản.

Ngay lúc đó,trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ mừng rỡ vô cùng, hắn nhẹ nhành phất tay một cái. Vài đạo quang hoa từ trong tay áo vút bay ra, nhập vào bên trong đỉnh lô ( lò luyện đan).

Chỉ trong chốc lát, hương thơm như tràn ngập bên trong động phủ, càng lúc càng thêm nồng nàn, không cần phải nói, đây chính là dấu hiệu đan thành, Lâm Hiên liền thu Địa Mạch Chi Hỏa lại, sau đó há miệng phun ra phun ra một ngọn hỏa diễm đạm kim sắc ( ngọn lửa vàng nhạt), đây là hắn dùng Thuần Dương Chân Hỏa để luyện cho Dưỡng Nguyên Đan lần cuối cùng.

“ Nguyệt Nhi, ra đi.”

“ Dạ.” Âm thanh của Nguyệt Nhi vang lên, sau đó hình dáng yêu kiều của nàng từ từ hiện ra trước mặt Lâm Hiên, sắc mặt vẫn nhợt nhạt như cũ, song lại lại có có vẻ khá hơn một tháng trước, đó là do ăn Âm Linh Đan nên thương thế có chút chuyển biến tốt.

Dù gì cũng giá trị mấy ngàn tinh thạch, cho nên không thể trị dứt bệnh, thì ít nhiều gì cũng phải có hiệu quả.

Lâm Hiên nhẹ vươn tay ra, nhè nhẹ chạm một cái, tiểu đỉnh kia liền tự động mở nắp ra, một viên thuốc đen đen , tựa như một viên long nhãn từ trong bay ra.

Đừng nghĩ viên thuốc này xấu như vậy mà coi thường, trong nó có chứa Âm Linh Khí vô cùng kinh người đó.

Nguyệt Nhi thoáng nhìn linh dược, rồi lại nhìn về phía thiếu gia, đôi mắt không thể dấu được sự cảm động sâu sắc. Sau đó, liền mở cái miệng nho nhỏ ra, nhè nhẹ hút vào một hơi, mà viên thuốc kia trong chốc lát đã hóa thành một làn sương đen, nhập vào trong thân thể nàng.

Khuôn mặt thanh tú của Nguyệt Nhi sau đó dần dần hồng hào trở lại, khí sắc cũng có vẻ tốt hơn nhiều, xem ra linh đan đã bắt đầu phát huy tác dụng “ Thiếu gia…”

“ Đừng nói gì hết, nhanh ngồi xuống đi, đem dược lực luyện hóa hết đi, ta hộ pháp cho.”

“ Vâng.”

Tiểu nha đầu ngoan ngoãn nghe lời ,liền xếp bàn ngồi xuống, ngón trỏ và ngón cái đan vào nhau, hai tay kết thành một đạo pháp quyết, rồi bắt đầu vận chuyển Huyền Ma Đại Pháp.

Khi thấy Nguyệt Nhi như vậy, sắc mặt Lâm Hiên trở nên nhẹ nhõm hơn, như trút được một gánh nặng trong lòng.

Tiểu nha đầu lần này tự tiện đánh sâu vào Ngưng Đan kỳ, bị linh lực phản phệ lại, vỗn dĩ đã trọng thương rất nặng, song, dựa vào những điều viết trong Cổ Ngọc Đồng Giản kia, thì Dưỡng Nguyên Đan, có thể giúp khôi phục lại nguyên vẹn ban đầu nên không cần phải lo lắng gì.

Mọi chuyện đã ổn, Lâm Hiên cũng ngồi xuống một bên, bắt đầu tu luyện.

Lại nói về hắn, sau khi Ngưng Đan thành công, thì hết việc này đến việc khác cứ quấn lấy mình, khó có thể tu luyện cho thật tốt được, tuy cảnh giới đã ổn định rồi, nhưng vẫn dậm chân ở tần thứ nhất mà thôi.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, với tư chất của mình thì dù ngồi ngày này qua tháng khác, khổ tu đêm ngày, cũng sợ không có hiệu quả nhiều.

Nếu là kẻ khác, chắc chắn đã có thể thõa mãn tại đây, bởi vì một người không có linh căn, mà lại có thể kim đan đại thành, thì sợ là trong lịch sử của Tu Chân Giới, mình là người đầu tiên, là người khơi nguồn(*) cho những điều chưa từng xảy ra.

(*)先河 :khơi nguồn (vua chúa Trung Quốc, thời xưa, trước tế Hoàng Hà sau đó mới tế biển, coi Hoàng Hà là nguồn của biển.)

Tuy nhiên, Lâm Hiên không hề thỏa mãn với điều đó, mục tiêu duy nhất của hắn là cảnh giới Nguyên Anh.

Nghĩ thì rất dễ, nhưng khi thực hiện thì lại khó khăn vô cùng, đừng nói đến một người không có linh căn như mình, dù là một siêu cấp thiên tài muốn kết thành nguyên anh di nữa, cũng phải có được nghịch thiên kỳ ngộ.

Thoáng nhìn lại con đường tu tiên mình đã đi qua, không cần nói đến cần cù, Lâm Hiên chịu vô số đau khổ, nhưng hắn vẫn kiên cường bước tiếp, thất bại ngã xuống một lần, thì hắn lại đứng lên một lần nữa.

Song, chỉ ngần ấy thôi vẫn chưa đủ, sự trợ giúp lớn nhất đối với hắn là Lam Sắc Tinh Hải ( đến hiện tại TG vẫn chưa có lời giải đáp về cái này), nếu không, chỉ với sức một người sao có thể xoay chuyển càn khôn đây.

Pháp lực Lâm Hiên tăng lên hoàn toàn là do hắn ăn linh dược như ăn kẹo

Nhưng phương thức đề thăng tu vị này ở Linh Động Kỳ không phải là vấn đề lớn, phế đan của Tẩy Tủy Đan nơi nào cũng có, chỉ một chức quản sự của Phiêu Vân Cốc đã có thể giải quyết được việc này.

Khi bước vào Trúc Cơ Kỳ thì mọi việc dường như khó khăn hơn một chút, song, với ngàn năm tích lũy của Linh Dược Sơn, Lâm Hiên vẫn có thể dựa vào đó để thuận lợi thăng cấp.

Nhưng sau khi Ngưng Đan thành công, Lâm Hiên không biết nên giải quyết ra sao với vấn đề này.

Khác với hai cảnh giới trước, khi bước chân vào Ngưng Đan Kỳ thì đã chân chính trở thành cao giai tu sĩ rồi, mà ở Tu Chân Giới, số lượng tu sĩ sắp xếp giống như một kim tự tháp, càng lên cao càng ít.

Linh Động Kỳ, dù là một tiểu môn phái, hay một gia tộc có quy mô lớn hơn một chút, cũng sợ số lượng cũng là mấy ngàn đệ tử, mà tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng không hề ít chút nào, bình thường, trong số mấy trăm Linh Động Kỳ đệ tử thì lại có một người Trúc Cơ thành công.

Loading...

Xem tiếp: Chương 337: Nghịch Thiên Linh Dược

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Khó Được Kẻ Có Tiền

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 50


Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Anh chàng Hobbit

Thể loại: Truyện Teen, Tiểu Thuyết

Số chương: 34