261 Mặc dù Truyền Âm Phù nội dung có nói, Tuyết Ảnh Môn hiện đang có ý đồ bất thiện. Nhưng dù sao không chừng là có thể có một hai thành hiểu lầm. Bây giờ tình thế bổn môn nguy cấp, có thể ít gây xung đột với tu sĩ bên ngoài, đương nhiên là tốt hơn.
262 Đổi lại là người khác, có lẽ không nhận ra vật này. Nhưng Lâm Hiên kiến thức khá uyên bác, sau khi hơi sửng sốt, đã lộ ra kinh ngạc vui mừng. Đây chính là ngọc giản của thượng cổ tu sĩ!Ở thời đại hoang dã hàng trăm vạn năm trước kia, thượng cổ tu sĩ thần thông quảng đại vượt xa bây giờ.
263 Khô Mộc chân nhân đem pháp môn truyền ra, toàn bộ Thiên Mục Phái gần hai ngàn tu sĩ, tất cả đều được huy động làm nhiệm vụ. Lâm Hiên cùng Cao Dương nhận nhiệm vụ chính là tuần tra chân núi phía nam Thiên Mục Sơn.
264 Lâm Hiên lời còn chưa dứt, đột nhiên phát hiện ra ánh mắt Nhận Phong thoáng hiện sát cơ. "Chẳng lẽ. . . " Lâm Hiên trong lòng thầm kêu không ổn, vội đưa tay vỗ lên túi trữ vật.
265 "Chính là gia sư!"Đối phương đã nhận lầm, Lâm Hiên tự nhiên cũng không ngại giả mạo, bây giờ ma đạo đang ở thế đại. Đối phương là sợ ném chuột vỡ bình, nếu hắn để cho mình rời khỏi đây, thì không thể tốt hơn.
266 Thiên Lan Điểu lại không có trực tiếp công kích Thủy Vân Kiếm. Thân hình khẽ dừng lại, sau khi gáy dài một tiếng. hai cánh vẫy ra một đoàn hỏa quang li ti thẫm đỏ, mơ hồ còn mang theo kim sắc đánh thẳng tới Thủy Long.
267 Nhận Phong biến sắc, vội hít vào một ngụm lương khí. Hắn huy động linh lực toàn thân đến cực đại. Tả thủ tỏa ra một đạo hàn khí ngưng tụ thành Bạch quang cầu, hữu thủ vận ra hỏa diễm có hình một Độc Giác Thú.
268 Một lát sau, Lâm Hiên nhìn vào màn sương mù dày đặc trước mắt. Đem toàn bộ thần thức thả ra, Vân Hải Liệt Quang trận mặc dù uy lực chỉ còn một hai thành, nhưng Lâm Hiên không dám có chút kinh thường.
269 Lấy thực lực mà nói, liên minh do Tuyết Ảnh Môn cầm đầu có phần hơn một chút, nhưng do Thiên Mục Phái chiếm cứ được địa lợi, hơn nữa còn thiết lập một số Cấm chế trận pháp, đã chống được sự tấn công vào Thiên Mục Sơn của liên quân.
270 Mùa đông tuyết bay lả tả trên đỉnh Linh Dược Sơn. Thu tới xác lá vàng rơi xào xạc. Chỉ là một cái chớp mắt, đã qua thêm hai mùa hoa Đào điểm nụ. Hôm nay, thạch môn kia đã đóng chặt bảy hàn thử cuối cùng ầm ầm mở ra.
271 Dù sao chỉ là chỗ ở tạm, sau khi Kết Đan thành công sẽ rời đi nên Lâm Hiên cũng không phí tâm tư trang trí gì, chỉ tùy tiện mở ra vài cái thạch thất mà thôi.
272 Sau khi hơi do dự, Nguyệt Nhi hóa thành một đạo lục mang bay về hướng linh lực đang bay tới. Tuy thiếu gia của nàng đã bày ra trận pháp cường đại, ở chỗ này nghênh địch thì nắm chắc hơn một ít nhưng động tĩnh khi đấu pháp có khả năng sẽ ảnh hưởng không tốt cho việc Kết Đan, cho nên Nguyệt Nhi muốn đem đối phương chặn lại từ xa.
273 Nguyệt Nhi khẽ quát một tiếng, quỷ vụ kia vốn biến thành một đám trùng vân lập tức phô thiên cái địa hướng về phía đối diện quét đi. Triệu Thủ Quang trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức cười lạnh một tiếng, vỗ Túi trữ vật lấy ra một cái hồ lô màu xanh.
274 “Đi!”Số viên châu này ở trên bầu trời quay tròn lập tức hóa thành quang ảnh màu tím đánh về hướng Bích Tuyết Hoàn. Ầm một tiếng, thanh âm va chạm nổi lên, song phương linh khí trên không trung đan vào nhau, kiềm chế lẫn nhau, muốn phân cao thấp chỉ sợ cần không ít thời gian.
275 Nhưng mà Đoạt mệnh thư sinh cũng không phải là Trúc Cơ kỳ tu sĩ bình thường. Người này công pháp không nói, khó chơi nhất chính là bảo vật rất nhiều, trong đó một phần là cướp đoạt được, còn lại là dùng tinh thạch mua ở các nơi.
276 Cảnh vật trong động phủ vẫn như trước, hiển nhiên thời gian này cũng không có người nào tới. Lâm Hiên cũng không che dấu khí tức của mình, dọc theo đường đi gặp mấy tu sĩ, ai nấy mặt đều vẻ lộ kinh ngạc.
277 Mà tầng thứ hai, cũng không đủ để khống chế loại quái vật như Thi Vương Ngàn Năm. Muốn có thần thông này, phải đi vào cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ, luyện thành bí thuật tầng thứ ba thì mới có thể.
278 Người này tuy nói không môn không phái, nhưng xuất thân từ một gia tộc đã biến mất từ xưa. Chiến giáp của hắn chính là vật truyền thừa của tổ tiên. Án theo tiêu chuẩn thượng cổ mà nói, nghe nói phẩm chất cũng chỉ có thể xem như bình thường.
279 Thiên Sát Ma Quân một đời nhân kiệt, trứng thú do hắn cất giữ tự nhiên không phải phàm vật. Huống chi trứng này còn phát ra ánh sáng. Trong lòng Lâm Hiên càng nhận định con thú này không tầm thường, nhưng mà trước mắt thì….
280 Trong lòng hắn hoảng sợ không thôi. Lại nói tiếp, hiện tại chính mình cũng được xem là người tu chân cấp cao, nhưng đem ra so sánh với lão quái Nguyên Anh Kỳ, vẫn là chênh lệch rất xa không thể với tới.