Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 271: Kết Đan

Chương trước: Chương 270: Tam Phái Hợp Nhất



Dù sao chỉ là chỗ ở tạm, sau khi Kết Đan thành công sẽ rời đi nên Lâm Hiên cũng không phí tâm tư trang trí gì, chỉ tùy tiện mở ra vài cái thạch thất mà thôi.

Sau đó hắn khẽ phất tay áo bào một cái, trận kỳ đủ mọi màu sắc bay ra. Cực Âm Ác Linh Trận này Lâm Hiên sớm đã như cưỡi xe nhẹ đi đường quen cho nên bố trí phi thường dễ dàng.

Có trận này thủ hộ, cho dù là có tu sĩ Kết Đan sơ kỳ đến đây cũng có thể ngăn cản một hai ngày.

Theo sau, Lâm Hiên lại bố trí hai cái chướng nhãn pháp. Lấy tu vi của hắn hiện giờ, hơn nữa phương pháp này hắn học tư Cửu Thiên Huyền Công nên tin tưởng cho dù là Kết Đan Kỳ cao thủ, trong tình huống không thực sự lưu ý thì cũng có khả năng phát hiện.

Cuối cùng, Lâm Hiên lấy ra một tấm phù giao cho Nguyệt Nhi, nói với nàng tại thời điểm hắn ngưng tụ thành kim đan, xuất hiện linh khí dị tượng thì đem tấm phù này tế ra.

Tuy rằng đây có khả năng là làm điều thừa, phụ cận căn bản là không có một bóng người nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Lâm Nguyệt Nhi tự nhiên là nhu thuận gật đầu, trong khoảng thời gian này nàng cũng không tu luyện, toàn lực hộ pháp cho thiếu gia.

Nhìn Nguyệt Nhi mỉm cười một chút, Lâm Hiên hóa thành một đạo độn quang tiến nhập tân động phủ.

Hắn cũng không vội vàng tu luyện mà ngủ một đêm, hôm sau đả tọa đem tinh lực cùng pháp lực khôi phục đến trạng thái tốt nhất sau đó mới đến phòng luyện công. Lâm Hiên đem một cái bình ngọc trong suốt lấy ra, hắn mở nắp bình đổ ra ba viên đan dược to cỡ hạt nhãn màu hồng bạch.

Nhìn ở mặt ngoài xem, đan dược này đã mất đi linh lực, không khác gì phế vật nhưng trên mặt Lâm Hiên lại lộ ra vẻ vô cùng trân trọng.

Thiên Trần Đan!

Là kỳ dược do vị khai sơn tổ sư phong hoa tuyệt đại của Linh Dược Sơn lưu lại. Vật này từng khiến cho cả Tu Chân Giới U Châu lâm vào điên cuồng. Cho dù là lão quái như Cực Ác Ma Tôn cũng từng tự mình ra tay.

Theo truyền thuyết, sau khi phục dùng, tu sĩ Trúc Cơ kỳ đại viên mãn có thể dễ dàng Kết Đan thành công. Hơn nữa cho dù là khi ngưng kết nguyên anh thì đan dược này cũng có tác dụng rất lớn.

Nguyên anh. Đối Lâm Hiên mà nói còn rất xa xôi.

Có thể tăng thêm chín thành tỷ lệ Kết Đan thành công. Công hiệu này thực sự đã tới trình độ nghịch thiên. Khó trách lúc trước cao thủ Chính Ma lưỡng đạo đều lâm vào điên cuồng.

Đáng tiếc Thiên Sát Ma Quân tính tình cương liệt. Thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành. Mắt thấy cùng đường lại đem Xích Nguyên Đan cùng vật ấy dung hợp khiến nó từ kỳ dược biến thành phế vật.

Cho là Cực ác ma tôn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, cuối cùng phẫn nộ rời đi.

Lúc đó đang ẩn nấp ở chỗ tối, Lâm Hiên liền đem vật ấy lấy về.

Có được lam sắc tinh hải nên hắn có thể đem vật ấy chiết xuất.

Nhưng mà nhìn đan dược màu hồng bạch trong tay, Lâm Hiên không khỏi trong lòng khẩn trương, cũng khó trách, bất luận là lúc chiết xuất Tẩy Tủy Đan trước đây hay Trúc Cơ Đan sau này cũng thế, hoặc là Ngưng Thần Đan. Đám đan dược này hắn có rất nhiều, cho dù chiết xuất thất bại cũng không đau lòng, nhưng Thiên Trần Đan lại chỉ có ba viên.

Huống chi dị năng chiết xuất cũng không phải là vạn năng. Chỉ cần thất bại một lần, đan dược sẽ hoàn toàn thành phế vật.

Nhìn ba viên đan dược nằm ở trong lòng bàn tay, Lâm Hiên lại chần trừ không dám xuống tay.

Thật lâu sau, hắn hít thật sâu một hơi, rốt cục hạ quyết tâm lớn lao, đưa tay cầm lấy một viên trong đó, nắm chặt trong lòng bàn tay.

Hắn nhắm hai mắt lại, tâm tĩnh như thủy, điều động lam sắc tinh hải trong cơ thể. Một ngày. Từ lúc bình minh cho đến lúc thái dương xuống núi.

Rốt cục, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, mở hai mắt ra. Hai viên đan dược nhỏ xuất hiện ở trong lòng bàn tay, một viên toàn thân màu tuyết trắng, trong suốt trong rất đáng yêu. Một viên màu xích hồng sắc nhưng bên trong ẩn ước có nhiệt lực phát ra.

Thiên Trần Đan!

Lâm Hiên cầm viên màu trắng lên ngắm nghía thưởng thức.

Thật lâu sau, hắn mới đem cả hai viên cất kỹ.

Theo sau lại quay về phòng ngủ.

Ngày hôm sau, khi thể lực cùng pháp lực khôi phục lại thì mới một lần nữa bắt đầu chiết xuất.

Cứ như vậy, suốt ba ngày liền, Lâm Hiên đã chiết xuất toàn bộ ba viên Thiên Trần Đan, may mắn là không có thất bại.

Chẳng qua Lâm Hiên cũng không có lập tức phục dùng, sau khi suy nghĩ một chút hắn lại nghỉ ngơi thêm một đêm.

Ngày hôm sau, hắn lại thật cẩn thận tiến hành chiết xuất.

Hoàn toàn khác với Tẩy Tủy Đan, Trúc Cơ Đan và đan dược thông thường khác ở Tu Chân Giới, Thiên Trần Đan cho tới bây giờ cũng chỉ xuất hiện ba viên nên tự nhiên là không có cách nào phân chia phẩm cấp.

Chẳng qua dựa theo nhận xét của Lâm Hiên thì tổ sư gia của hắn cho dù có khả năng thông thiên triệt thì về trong đan dược này khẳng định là vẫn có không ít tạp chất.

Sau mỗi lần đem tạp chất đẩy ra, hiệu dụng của Thiên Trần Đan lại càng lớn, đối với việc trùng kích bình cảnh Kết Đan Kỳ, Lâm Hiên nhất định phải thành công!

Đương nhiên, trong quá trình này hắn thập phần cẩn thận, tuân theo nguyên tắc lượng sức mà đi. Lại mấy ngày nữa trôi qua, ba viên Thiên Trần Đan đã hoàn toàn trở nên tinh thuần.

Theo sau, Lâm Hiên dùng một viên và bắt đầu khoanh chân ngồi xuống.

Rất nhanh, dược lực hóa khai trong bụng, theo linh lực chảy khắp kỳ kinh bát mạch.

Biểu tình trên mặt Lâm Hiên càng thêm ngưng trọng.

Bảy bảy bốn mươi chín ngày sau, Lâm Hiên lại dùng viên Thiên Trần Đan thứ hai.

Tiếp tục tu luyện!

Đảo mắt, thời gian hắn đánh sâu vào bình cảnh đã bước vào cửu cửu tám mươi mốt ngày.

Nguyệt Nhi ngồi canh giữ ở bên ngoài buồn tẻ. Mặc dù có huyết khế chủ tớ, ngày thường nàng cùng thiếu gia có thể tâm thần tương thông nhưng nay Lâm Hiên đang toàn lực đả tọa, thần thức thu liễm hơn nữa có Cực Âm Ác Linh Trận ngăn cách cho nên không rõ tình huống cụ thể bên trong!

Nhiều lần, nằng muốn tiến vào xem sao nhưng lại sợ quấy rầy ảnh hưởng đến Lâm Hiên nên đành phải nhịn xuống. Thiếu gia cát nhân thiên tướng, hẳn là không có việc gì!”

Nguyệt Nhi hai tay nắm chặt, thầm cầu nguyện. Đối với Lâm Hiên, Nguyệt Nhi luôn luôn thập phần cảm kích, nguyên bản nằng chỉ là một cô hồn dã quỷ nhỏ bé mà thôi, nếu không có thiếu gia thì sao được như ngày hôm nay.

Nguyệt Nhi đang cầu nguyện cho Lâm Hiên bình an thì sắc trời đột nhiên ảm đạm đi.

Một khắc trước, trời rõ ràng là đang nắng như đổ lửa sao đột nhiên lại trở nên ảm đạm vô quang như vậy, dường như là nhật thực.

Rõ ràng là trời quang mây tạnh mà lại có từng đạo thiểm điện quỷ dị cắt ngang bầu trời, mà linh khí chung quanh vốn cực kỳ loãng nay lại đột nhiên trở nên vô cùng đậm đặc......

“Đây là......”

Nguyệt Nhi cả kinh rồi lập tức mừng rỡ. Dị tượng như hôm nay chỉ có một giải thích là thiếu gia đã tới thời điểm mấu chốt kết thành Kim đan.

Thanh quang chợt lóe, Tiểu Nguyệt Nhi đã xuất hiện ở trên đỉnh hoang sơn, tay ngọc khẽ vung đem tấm bùa tế ra.

Tấm phù này sau khi thiêu đốt thì hóa thành một màn hào quang che phủ cả tòa núi hoang trong đó, tất cả linh khí bị ngăn trở, thiên tượng dị triệu rất nhanh liền tiêu thất.

Nhưng Nguyệt Nhi còn chưa kịp thở phảo thì ngọc dung đột nhiên hiện ra một tầng hàn ý, một cỗ linh lực cường đại đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.

Loading...

Xem tiếp: Chương 272: Hóa Vụ Vi Trùng

Loading...