Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 272: Hóa Vụ Vi Trùng

Chương trước: Chương 271: Kết Đan



Sau khi hơi do dự, Nguyệt Nhi hóa thành một đạo lục mang bay về hướng linh lực đang bay tới.

Tuy thiếu gia của nàng đã bày ra trận pháp cường đại, ở chỗ này nghênh địch thì nắm chắc hơn một ít nhưng động tĩnh khi đấu pháp có khả năng sẽ ảnh hưởng không tốt cho việc Kết Đan, cho nên Nguyệt Nhi muốn đem đối phương chặn lại từ xa.

Cùng lúc đó, cách nơi này khoảng hơn hai mươi dặm, một đạo lam quang ngừng lại, hào quang tản ra, bên trong hiện ra một trung niên nhân chừng ba mươi tuổi.

Người này mặc nho sam, dáng vẻ thư sinh hơn nữa dung mạo anh tuấn, khí chất nho nhã, thực dễ khiến cho người khác sinh hảo cảm.

Nhưng mà cũng không thể lấy bề ngoài để đánh giá, khoác da dê cũng có thể là lang sói. Người này tên là Triệu Thủ Quang, trong số tu sĩ trung giai có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh, được mọi người tặng cho một cái ngoại hiệu “Đoạt mệnh thư sinh.”

Người này tuy tu luyện chính tông huyền môn đạo pháp nhưng mà luận về hung tàn cùng giả dối thì đến người tu ma cũng muốn cam bái hạ phong!

Chẳng những làm việc hỉ nộ vô thường mà thích nhất chính là giết người đoạt bảo.

Từ khi xuất đạo tới nay, số người chết trong tay hắn khó có thể đếm hết.

Ít nhất cũng là hàng trăm!

Mà một thân tu vi của hắn cũng không phải là nhỏ, tuy chưa Kết Đan nhưng đã bước chân vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn, hơn nữa lại có được vài món bảo vật uy lực không tồi. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường hắn căn bản là không để ở trong mắt.

Lúc này Triệu Thủ Quang đang huyền phù ở giữa không trung, âm tình bất định đánh giá cảnh tượng phía xa xa. Vừa rồi rõ ràng trời sinh dị triệu, linh khí dị thường, như thế nào trong chớp mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi......

Chẳng lẽ là ảo giác?

Triệu Thủ Quang lắc lắc đầu, chính mình tuyệt không có hoa mắt.

Có hai loại tình huống có thể xuất hiện hiện tượng này, một là trọng bảo xuất thế, hai là có tu sĩ đang ngưng kết kim đan, linh lực trong cơ thể đạt tới đỉnh nên dẫn động thiên dị tượng.

Nghĩ đến đây, trên mặt Triệu Thủ Quang lộ ra một tia tham lam, thè lưỡi khẽ liếm liếm khóe miệng. Nếu là trọng bảo thì tự nhiên là không cần phải nói, đã gặp được sao lại bỏ qua.

Nếu có tu sĩ đang ngưng kết kim đan, đối với mình mà nói cũng là cơ duyên lớn lao......

Theo dị tượng vừa rồi thì hắn đang tới thời khắc mấu chốt Kết Đan. Nếu như thành công thì chính mình đương nhiên là không dám trêu chọc, dù sao Kết Đan sơ kỳ so với Trúc Cơ kỳ đại viên mãn, ở mặt ngoài chỉ có một bước ngắn nhưng thực lực lại cách biệt rất xa.

Nhưng đây là thời khắc mấu chốt, càng không thể động đậy, chỉ có thể nhìn người đánh tới.

Người này hơn phân nửa là một gã tán tu, nếu không sao lại không ở trong tông môn mà Kết Đan. Hắn chạy đến nơi hoang vắng này tự nhiên là sợ bị người khác phát giác, không may lại gặp chính mình.

Trên mặt Triệu Thủ Quang lộ ra một tia tàn nhẫn, tưởng tượng thấy mình đem một vị cao giai tu sĩ tương lai đùa bỡn trong tay thì cảm thấy một loại khoái ý bệnh hoạn.

Dù sao, người chết trong tay hắn trước kia tuy nhiều nhưng không có một ai sắp Kim Đan đại thành!

Ngoài ra sau khi tiêu diệt đối phương thì còn có thể tìm được nhiều bảo vật trong Túi trữ vật.

Một vị Kết Đan Kỳ cao thủ tương lai, thân gia chắc thập phần sung túc a!

Sau khi phán đoán, trên người Triệu Thủ Quang lam mang nổi lên đang muốn ngự khí bay qua, việc này không nên chậm trễ. Tuy đối phương đang ngưng tụ thành kim đan, hơn phân nửa là còn cần thêm thời gian nhưng Triệu Thủ Quang là người tỉnh táo, vẫn cảm thấy việc này không trì hoãn được. Vạn nhất đối phương lại xuất quan trước thì ngược lại mình phải chạy trối chết.

Thân hình chưa khởi động thì Triệu Thủ Quang đột nhiên nhướng mày ngừng lại, mặt lộ vẻ ngạc nhiên nhìn về phía trước.

Không đến nửa nén hương, lục mang chói mắt liền phi tới trước mắt, quang hoa tản ra, từ bên trong lộ ra một cô gái xinh đẹp động lòng người.

Cô gái này ước chừng mười tám tuổi, dung mạo xinh đẹp, mái tóc dài nhưng mà trên mặt Triệu Thủ Quang cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên đến cực điểm.

Người thiếu nữ này cư nhiên không có bóng dáng!

Âm hồn!

Nhưng mà u minh quỷ vật bình thường sao có thể quang minh chánh đại đứng trước ánh thái dương. Hơn nữa trên người thiếu nữ này tản ra linh lực kinh người, tu vi cư nhiên có thể so sánh với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, chẳng lẽ là......

Triệu Thủ Quang này tuy không phải là thứ gì tốt nhưng kiến thức cũng uyên bác. Hăn đã nghe nói một số âm hồn có thể chất đặc thù có thể tu luyện quỷ đạo thần thông, chẳng lẽ nữ tử trước mắt chính là......

Nguyệt Nhi đồng dạng đánh giá người tu chân trước mắt. Trên ngọc dung mặc dù không có biểu tình nhưng trong lòng lại âm thầm kêu khổ, không nghĩ tới tu vi đối phương lại cao thâm đến như thế. Xem ra muốn đem hắn đuổi đi chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng.

Kình địch!

Triệu Thủ Quang trên mặt biểu tình âm tình bất định, Nguyệt Nhi sau khi hơi do dự thì mở miệng trước :“Vị đạo hữu này, phía trước là vùng cấm của chủ nhân ta, đạo hữu nếu là đi ngang qua thì xin mời đi đường khác.”

“Đi vòng?”

Triệu Thủ Quang hừ một tiếng, trên mặt hiện lên một tia hung lệ. Nguyệt Nhi cả kinh vội vàng thối lui về phía sau.

Một đạo lệ mang vọt qua chỗ nàng vừa đứng, là một thanh pháp bảo hình đoản kiếm dài chừng một thước.

Đối phương cư nhiên còn có được loại thể chất đặc thù này có âm hồn làm phó thủ. Triệu Thủ Quang trong lòng kinh hãi, đối với vị tu sĩ đang bế quan Kết Đan dưới kia càng coi trọng thêm vài phần.

Nếu đã có ý đồ bất chính, vậy không cần nói lời vô nghĩa nữa. Dù sao ở chỗ này trì hoãn thời gian đối với mình rất bất lợi a, nguyên bản hắn muốn đem tiểu âm hồn trước mắt đánh chết nhưng không nghĩ tới Nguyệt Nhi còn tỉnh táo hơn tưởng tượng của hắn!

Tuy tránh thoát được đòn tập kích bất ngờ của đối phương nhưng Nguyệt Nhi trong lòng cũng sợ hãi không thôi. Ngọc thủ vung lên tế ra một cái ngọc hoàn to cỡ cổ tay.

Vật thể này tòan thân trong suốt, tản ra ánh sáng nhu hòa nhưng mà Triệu Thủ Quang ánh mắt híp lại, không hề dám khinh thị ý, cực phẩm linh khí!

Thủ đoạn của Nguyệt Nhi đương nhiên không chỉ có như thế, hai tay giao nhau tạo thành pháp ấn kỳ lạ, đôi môi anh đào hé mở phát ra chú ngữ tối nghĩa khó hiểu.

Sắc trời chợt âm trầm xuống, một đoàn hắc khí xuất hiện chung quanh thân thể nàng. Đoàn hắc khí này co duỗi thò ra thụt vào, giống như là có sinh mệnh, nhìn có vẻ quỷ dị đến cực điểm.

Triệu Thủ Quang cả kinh, hắn tuy đã chém giết quá hơn trăm tu sĩ nhưng đây là lần đầu giao thủ với quỷ tu.

Theo tương truyền, người tu luyện quỷ đạo đều có thần thông kinh người, hơn xa tu sĩ cùng giai bình thường.

Hắn đương nhiên sẽ không để đối phương thoải mái thi pháp, đem thần thức thả ra nhưng mà mới vừa tiếp xúc tới gần thì đã bị đám hắc khí chặn lại, không thấy cái gì.

Quỷ vụ kia lại chợt bắt đầu phát sinh biến hóa, vô số tiểu khí đoàn từ bên trong tách ra rồi theo chú ngữ biến hóa thành vô số độc trùng hình dáng cổ quái, mỗi con dài chừng ngón tay cái nhưng miệng lại phi thường sắc bén, nhìn qua rất khủng bố.

Ong ong, xem trên đám mây đen này thì số lượng độc trùng phải đến mấy ngàn.

Hơn nữa trông rất sống động, có vẻ như không phải là do dùng lực quỷ vụ biến hóa mà thành.

Loading...

Xem tiếp: Chương 273: Siêu Phẩm Linh Khí Vs Địa Giai Linh Phù

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Anh Chàng Ngọt Ngào

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 38



Yêu Nữ Hoành Hành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Chào Buổi Sáng, Giáo Sư

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8