Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 277: Kiểm Đáo Bảo Liễu

Chương trước: Chương 276: Gia Cường Thực Lực



Mà tầng thứ hai, cũng không đủ để khống chế loại quái vật như Thi Vương Ngàn Năm.

Muốn có thần thông này, phải đi vào cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ, luyện thành bí thuật tầng thứ ba thì mới có thể.

Ngẫm lại cũng là, nếu không lấy cảnh giới tu vi lúc đầu,có thể khống chế Thi Vương cảnh giới tương đương Trung Kỳ, như vậy cũng không khỏi có chút quá nghịch thiên.

Do dự một chút, Lâm Hiên cũng không có tu luyện thần thông này, nếu không thể khống chế Thi Vương, thì tu luyện cũng không có ý nghĩa lớn.

Phải biết rằng tầng thứ hai khác tầng thứ nhất. Mặc dù không thể nói là bí hiểm, nhưng là không phải dễ dàng mà tu luyện thành công. Lâm Hiên hiện tại cũng không có nhiều thời gian để trì hoãn.

Đã như vậy, còn không bằng tu luyện những thứ pháp thuật khác.

Như vậy, thực lực tăng cường thì đối với mình cũng có trợ giúp.

Đến bây giờ, Lâm Hiên đem thần thức chìm vào trong ngọc giản. Cửu Thiên Huyền Công chia làm thượng, trung, hạ ba phần. Về sau khi tiến vào Kết Đan Kỳ, rốt cục hắn đã có thể tu luyện tầng thứ hai.

Rất nhanh, một cái pháp thuật thực dụng liền hiện ra trước mắt.

Cửu Thiên Linh Thuẫn!

Lần đầu xem qua. Phương pháp này cùng với Linh Khí Hộ Thuẫn có chút tương tự. Nhưng mà uy lực thì lại bất đồng. Linh Khí Hộ Thuẫn có đặc điểm là đơn giản dễ học, tốc độ khởi động nhanh. Cơ hồ tâm niệm vừa động, là có thể hình thành ở bên ngoài cơ thể.

Nó thuộc loại pháp quyết phòng ngự cơ sở cho tu sĩ.

Nhưng mà điểm yếu cũng rất rõ ràng, quá mức yếu ớt. Đối phó với tu sĩ cấp thấp hơn mình thì còn có thể. Nhưng khi đối mặt với đối thủ cùng cấp, đừng nói là một kích toàn lực, cho dù là công kích bình thường, cũng không có khả năng chống đỡ.

Cho nên phương pháp này đối với những tu sĩ cấp thấp thì có vẻ thịnh hành. Nhưng tu sĩ cấp cao đã Kết Đan thành công thì rất ít dùng. Trước công kích của pháp bảo, Linh Khí Hộ Thuẫn giống như giấy vậy.

Nhưng mà Cửu Thiên Linh Thuẫn thì lại khác. Có thể nói là nó hoàn toàn kế thừa điểm tiêu hao pháp lực ít của Linh Khí Hộ Thuẫn, tốc độ khởi động nhanh. Đồng thời tại phương diện lực phòng ngự, lại có sự cải tiến cực lớn.

Cho dù so sánh với một cái pháp thuật phòng ngự cấp cao, cũng không kém chút nào. Thậm chí còn có phần tốt hơn. Tốc độ thi triển trên mặt đất sao có thể so sánh cùng Cửu Thiên Linh Thuẫn.

Lâm Hiên rốt cục cảm nhận được chỗ thần diệu của Cửu Thiên Huyền Công.

Pháp thuật tốt như vậy tự nhiên không có đạo lý bỏ qua.

Tu luyện qua bao năm tháng, đảo mắt đã một năm.

Đoạn thời gian này, vẫn không có người nào tới quấy rầy Lâm Hiên. Mà trải qua mười hai tháng khắc khổ tu luyện, mặc dù không có đan dược phụ trợ, pháp lực tăng trưởng cũng không nhiều. Nhưng đối với cảnh giới Kết Đan Kỳ thì đã được củng cố vô cùng tốt. Hơn nữa Lâm Hiên từ trong Cửu Thiên Huyền Công và Huyền Ma Chân Kinh lựa chọn ra mấy bí thuật. Về sau khi tu luyện thành công, thì đã không thể so sánh với thực lực lúc ban đầu mới thành Kim Đan.

Nguyên bản, Lâm Hiên còn muốn chế tạo một ít linh phù. Dù sao từ Kết Đan Kỳ trở về sau, việc tích cóp phù từng tí một có thể nói là đều vô dụng. Mà trong túi trữ vật của chính mình, còn có một cái ngọc giản nói về thuật chế phù của cổ tu sĩ.

Cùng so sánh với thuật chế phù bình thường, thì phương pháp chế linh phù của cổ tu sĩ uy lực tự nhiên phải lớn hơn.

Nhưng mà khi Lâm Hiên đem thần thức chìm vào trong ngọc giản, đem thuật chế phù xem sơ qua một lần. Thì một lúc sau lại nhíu mày. Giai phù này cùng với giai phù hiện nay khác nhau rất lớn. Chính là tài liệu cần thiết để chế tạo đều là những vật liệu trân quý, nhưng trong tay mình ngay cả một chút cũng không có.

Cũng may là có thể đến phường thị mà mua, chỉ là giá cả thì cực đắt.

Chẳng qua Lâm Hiên không thèm để ý. Hắn kiểm tra lại túi trữ vật của mình một chút. Chỉ riêng tinh thạch, đã có gần bảy vạn, cũng đủ để mình tiêu xài.

Xem ra cần phải đi phường thị mua một ít tài liệu.

Lâm Hiên nghĩ vậy, ánh mắt dừng lại trên ngọc giản trước người. Ngọc giản này đen tuyền, ngoại trừ hai đầu có khắc một chút hoa văn cổ xưa, thì cũng không có thu hút chút nào.

Vật ấy là do Lâm Hiên lúc trước đi phường thị mua nguyên liệu Thất Tâm Đan, mua được từ trong tay một phàm nhân tên là “Ngô Lập” .

Phụ thân cũng là người tu chân, trong lúc vô tình chiếm được ngọc giản này, nhưng vẫn không có biện pháp mở ra, nên buồn bực mà chết.

Lâm Hiên thấy hắn có hiếu, đồng thời cũng đoán rằng ngọc giản này hơn phân nửa không phải là vật phàm, cho nên mua từ trong tay hắn.

Trong suốt thời gian này, Lâm Hiên cũng từng nghiên cứu qua vài lần, nhưng đều không có kết quả. Chỉ cần thần thức vừa tiếp xúc với ngọc giản, liền lập tức bị ngăn cản.

Lúc ấy, Lâm Hiên đang vội vàng tiến vào Kết Đan, tự nhiên không muốn lãng phí nhiều thời gian. Hiện tại với thần thức Kết Đan Kỳ của mình, chính là cùng Trúc Cơ Kỳ không giống nhau. Vả lại Lâm Hiên tự phụ trên phương diện này, mình hơn xa tu sĩ cùng cấp. Giờ phút này, tự nhiên hắn muốn thử một lần.

Đem ngọc giản đặt trong lòng bàn tay, Lâm Hiên thả thần thức ra chậm rãi bao quanh, rất nhanh, biểu tình hắn liền trở nên ngưng trọng.

Vừa chạm vào mặt ngoài của ngọc giản, đã bị bắn ngược trở về.

Sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi.

“Hừ” một tiếng, thần thức tăng mạnh, nhưng một canh giờ sau, vẫn như cũ thu về.

Hắn nhìn ngọc giản mà chau mày.

Cư nhiên không có một chút hiệu quả. Càng làm cho Lâm Hiên kinh ngạc chính là, mặt ngoài cũng không có thiết lập cấm chế gì. Nhưng không biết đến tột cùng là cái gì đã che chắn thần thức của mình.

Khó trách phụ thân của tên Ngô Lập kia nghiên cứu vài chục năm cũng không có kết qua. Ngọc giản này, quả thật có vài phần kỳ quái.

Trầm ngâm một chút, Lâm Hiên để nó giữa không trung, đầu tiên là thi triển một cái Phiêu Phù Thuật, sau đó hai tay huy động đánh ra vài đạo pháp quyết.

Mấy phút sau, ngọc giản rốt cục cũng có phản ứng, vang lên tiếng ô ô, trên mặt còn ẩn hiện quang mang màu lam.

Trong lòng Lâm Hiên vui vẻ, tiếp tục rót linh lực vào. Nhưng chỉ một lát sau, lam quang nhạt đi, ngọc giản lại khôi phục hình dáng ban đầu.

Mặc dù lấy lòng dạ Lâm Hiên, cũng không khỏi sinh ra cảm giác cực kỳ ảo não, cơ hồ muốn đem ngọc giản hung hăng đập xuống để phát tiết. Đương nhiên, cuối cùng Lâm Hiên vẫn nhịn được.

Chẳng qua Lâm Hiên tin tưởng, vật càng khó mở ra, bên trong khẳng định có che dấu một bí mật kinh người.

Tóm lại, Lâm Hiên không cho rằng đây là một kiện phế vật.

Tạm thời bỏ qua một bên.

Sau đó, Lâm Hiên lại dùng thần thức tìm tòi trong túi trữ vật.

Một lát sau lấy ra một khối ngọc bội, ước chừng cỡ bàn tay. Hình dáng mang phong cách cổ xưa, ngay ngoài mặt có điêu khắc một số hoa văn kỳ dị, giống như là văn tự thời thượng cổ. Đáng tiếc Lâm Hiên tra xét tư liệu đã nhiều , nhưng vẫn không nhìn ra được đó là gì.

Đây là ngọc giản lấy được ở Khê Dược Giản. Đó cũng là lúc có được Cửu Thiên Huyền Công. Công dụng thì Lâm Hiên biết một chút, nó có thể hấp thu hồn phách yêu thú, về sau tiến hành bổ sung đối với Thú Phù.

Chẳng qua công dụng này tuy rằng không tồi, nhưng so sánh với công pháp số một số hai là Cửu Thiên Huyền Công thì rõ ràng không chỉ kém một bậc. Cho nên Lâm Hiên đoán, ngọc bội kia hẳn là còn có công dụng khác nữa, chẳng qua chính mình vẫn chưa phát hiện ra mà thôi.

Cầm trong tay thưởng thức, Lâm Hiên nhìn chằm chằm vào văn tự cổ quái ở mặt trái, cũng không biết đang cân nhắc điều gì. Đột nhiên, hắn biến sắc, có chút kinh ngạc xoay đầu lại.

Nhìn ngọc giản ở bên tay tay, nếu vừa rồi mình không có cảm ứng sai, thì ngọc bội tựa hồ cùng phát sinh cộng hưởng.

Hơi do dự, Lâm Hiên đem ngọc bội cầm ở tay phải, sau đó tay trái cầm ngọc giản. Đồng thời rót linh lực vào…

Rất nhanh, ngọc bội liền tở nên sáng rực. Sau đó một đạo lam quang từ phía trên phóng ra.

Ánh sáng kia chiếu trên ngọc giản, làm cho nó kịch liệt run rẩy bay lên, thậm chí còn hướng ra ngoài.

Lâm Hiên cả kinh, không lo lắng mà chỉ vui mừng. Hắn hít một hơi thật sâu, năm ngón tay dùng sức, đem ngọc giản nắm chặt trong tay. Tại lúc ngọc bội kia phát ra lam quang chiếu xuống, thì ngọc giản bắt đầu phát sinh biến hóa.

Vẻ ngoài đen tuyền biến mất, lộ ra màu xanh biếc.

Toàn bộ quá trình ước chừng chỉ khoảng thời gian một chén trà nhỏ. Khi ngọc giản đã biến thành màu xanh, thì lam sắc quang trụ trên ngọc bội cũng dừng lại.

Lâm Hiên lăn qua lăn lại xem xét một phen, cũng không phát hiện cái gì, vì thế một lần nữa đem thần thức rót vào. Lúc này không có gặp cản trở gì, giống như ngọc giản bình thường. Dễ dàng đem thần thức chìm vào trong đó.

Sau nửa canh giờ, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, trên mặt không hề e dè, lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Tuy rằng hắn cũng đoán được ngọc giản này có ghi lại thứ gì đó bất phàm, nhưng không có nghĩ đến cư nhiên chính là chuyện trong truyền thuyết.

Chiến giáp thuật!

Truyền thuyết từ thời kì xa xưa trăm vạn năm trước, khi đó các tu sĩ có thần thông hơn xa hiện tại. Theo trí nhớ của nhiều người, chiến giáp này chính là một thứ trong đó.

Cái gọi là chiến giáp, tên cũng giống như ý nghĩa, nếu đem so sánh với binh khí của thế tục, thì chiến giáp chính là có tác dụng bảo vệ thân thể. Cùng một cái pháp bảo chủ công, một cái chủ phòng, thì có thể nói là quan trọng như nhau.

Nhưng mà theo năm tháng trôi qua. Phương pháp luyện chế pháp bảo tuy rằng vẫn được lưu truyền xuống. Nhưng việc luyện chế chiến giáp, từ lâu đã thất truyền.

Tuy rằng hiện tại người tu chân, ngẫu nhiên cũng sẽ dùng một số loại tài liệu trân quý chế thành nội giáp, đồng dạng cũng có hiệu quả phòng hộ không tệ. Nhưng mà chiến giáp từ thời kì thượng cổ, lại hoàn toàn bất đồng.

Hiện giờ luyện chế ra, thì nội giáp và áo giáp thế tục chính là vật chết, chẳng qua chỉ được cái chắc chắn.

Mà chiến giáp của thượng cổ tu sĩ, nguyên tắc giống như pháp bảo, cùng chủ nhân tâm thần tương thông. Bình thường có thể dung nhập vào trong cơ thể. Dùng nguyên thần bồi dưỡng, vào thời điểm chiến đấu, theo thần niệm là có thể tự động mặc vào.

Lực phòng ngự, cũng hơn xa nội giáp hiện tại, hơn nữa đối với pháp thuật của ta, cũng có thêm tác dụng.

Thời kì viễn cổ, chính là cùng pháp bảo đồng dạng trân quý, cũng chỉ có tu sĩ Kết Đan Kỳ mới có thể có được.

Đáng tiếc hiện giờ, phương pháp luyện chế đã thất truyền, gần đây có rất ít chiến giáp được lưu truyền, liền giống như tình hình của Cổ Bảo.

Nhưng mà số lượng so với Cổ Bảo còn muốn thưa thớt hơn.

Lão quái Nguyên Anh Kỳ thì tạm thời không nói, bình thường tu sĩ đã đạt thực lực Kết Đan Trung Kỳ về sau, trừ bản mạng pháp bảo, thì bình thường cũng sẽ có một hai kiện Cổ Bảo.

Mà chiến giáp này, theo Lâm Hiên được biết, U Châu có bốn vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, cũng chỉ có hai người là có được. Một cái là của Cực Ác Ma Tôn, cái còn lại là của Nhất Tuyến Hạp Thái Thượng trưởng lão. Hai người đều là cơ duyên xảo hợp, từ di tích của cổ tu sĩ mà đoạt được.

Mà ngọc giản trong tay Lâm Hiên, lại còn ghi phương pháp luyện chế chiến giáp.

Loading...

Xem tiếp: Chương 278: Bích Diễm Kỳ Lân Giáp

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Anh Thua, vì Anh Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Giấc Mơ Tuổi Trẻ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Lột Xác

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 100


Nối Nhịp Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31