Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 275: Đại Triển Thần Uy

Chương trước: Chương 274: Kim Đan Đại Thành



Nhưng mà Đoạt mệnh thư sinh cũng không phải là Trúc Cơ kỳ tu sĩ bình thường. Người này công pháp không nói, khó chơi nhất chính là bảo vật rất nhiều, trong đó một phần là cướp đoạt được, còn lại là dùng tinh thạch mua ở các nơi.

Mặc kệ lai lịch như thế nào, nhưng mấy thứ này tự nhiên là giúp hắn tăng cường thực lực rất nhiều!

Nguyệt Nhi tuy dùng Hàng tiên thuật chống đỡ công kích của cổ phật kia nhưng toàn thân pháp lực hơn phân nửa bị kiềm chế.

Mà Triệu Thủ Quang lại càng kinh ngạc hơn rất nhiều, trong lòng tràn ngập sát ý!

Sau khi hơi do dự, hắn lấy từ trong lòng ra một tấm phù, to cỡ bàn tay, phía trên có ngân quang nhàn nhạt lóe ra!

Đây cũng không phải là vật tầm thường mà do hắn mua từ một vị Kết Đan Kỳ cao nhân với giá rất cao!

Địa giai phù!

Pháp thuật bên trọng cũng không phải Trúc Cơ kỳ tu sĩ có thể ngăn trở được. Triệu Thủ Quang trên mặt tràn đầy vẻ thương tiếc, hoàn toàn khác nhân giai phù, địa giai phù rất hiếm có, hắn cũng là mất sức chín trâu hai hổ không dễ dàng gì mới mua được trong một cuộc đấu giá. Vốn dùng làm vật bảo mệnh, không nghĩ tới hôm nay lại phải đem nó tiêu hao ở nơi này.

Trong lòng ẩn ước một tia hối ý, có lẽ lần này vốn không nên sinh ra tham niệm, nhưng việc đã đến nước này, đương nhiên không có khả năng bỏ dở giữa chừng, nếu không mọi cố gắng trước đây tất cả đều đổ xuống sông.

Trong mắt hắn hiện lên một tia oán độc. Đem cả người pháp lực rót vào trong linh phù.

Bang, tấm phù bốc cháy lên, hóa thành một đoàn lam u u quỷ hỏa. Sau đó một đại thủ màu lam từ trong đám quỷ hỏa hiện ra, hung tợn chộp về phía Nguyệt Nhi.

Nói là đại thủ (bàn tay to), kỳ thật gọi là quỷ trảo thì thích hợp hơn, bởi vì bất luận trên bàn tay hay cánh tay đều mọc đầy gai nhọn. Chỉ cần một khi bị tóm lấy, việc Nguyệt Nhi bị đả thương hoàn toàn có thể xảy ra.

Trong chớp mắt, quỷ thủ này đã tới trước mắt, Nguyệt Nhi sắc mặt tái nhợt, tuy trong tay còn có siêu phẩm linh khí nhưng pháp lực đã không còn mấy. Căn bản là không có khả năng sử dụng cự địch.

Mắt thấy sắp bị trảo chộp trúng, đột nhiên một đạo kiếm khí từ xa bay vọt đến đem quỷ thủ kia nghiền nát thành phấn mạt, hóa thành vô số điểm tinh quang rồi biến mất.

“Thiếu gia!”

Cảm giác được thần thức cường đại kia rất thân thiết, Nguyệt Nhi mặt đầy kinh hỉ, mà Triệu Thủ Quang trên mặt lập tức tái nhợt vô huyết, hai tay hơi run rẩy !

Loại này áp lực, loại cảm giác này......

Kết Đan Kỳ cao thủ!

Chỉ thấy một đạo kinh hồng xuất hiện ở phía đông nam bay rất nhanh tới. Thấy tốc độ kinh người này, sắc mặt Triệu Thủ Quang càng thêm khó coi. Trong đám tu sĩ cùng giai, hắn cũng coi như là nhân vật kiến thức rộng rãi, từng may mắn gặp mặt vài vị Kết Đan Kỳ cao nhân nhưng những người đó tốc độ độn quang cũng không có thái quá như vậy. Người trước mắt vừa mới đan thành, thần thông không phải là lớn như vậy chứ?

Rất nhanh, một cái thanh niên dung mạo bình thường xuất hiện ở trước mặt.

Một thân thanh sam bình thường, không bắt mắt chút nào nhưng ánh mắt lại sắc bén đến đắc dọa người, chỉ lạnh lùng liếc Triệu Thủ Quang một cái mà khiến cho hắn cả người phát lạnh.

“Thiếu gia!”

Lâm Hiên quay đầu, nhìn cô gái liếc mắt một cái, trong ánh mắt toát ra vẻ thương tiếc:“Nguyệt nhi, vất vả cho ngươi!”

“Không có.” Tiểu âm hồn lắc lắc đầu.

Lập tức Lâm Hiên quay đầu nhìn Triệu Thủ Quang, tiểu tử này coi như thông minh, sau khi gặp Lâm Hiên thì thành thật đem phật tượng và tất cả linh khí thu lại rồi đứng ở một bên.

“Tiền bối, đây là hiểu lầm, hiểu lầm a, vãn bối cùng ngài không oán không cừu, nào dám mạo phạm đến ngươi?” Triệu Thủ Quang đầu đầy mồ hôi lúng túng giải thích, nhưng mặc cho hắn hoa ngôn xảo ngữ đến đâu, ở trước mặt Lâm Hiên lại há có thể có chút tác dụng.

Lâm Hiên hừ một tiếng, sát khí trên người phóng xuất ra, Triệu Thủ Quang kinh hãi, không kịp nghĩ ngợi đưa tay vỗ vào Túi trữ vật một cái, lấy ra một tấm phù.

Thất sắc quang mang chợt hiện, nhìn các loại pháp quyết đối diện gào thét mà đến Lâm Hiên lại ngay cả ánh mắt cũng không thèm chớp một cái. Những cái này đều là nhân giai trung cao cấp phù, nếu trước khi Kết Đan thành công muốn ứng phó chỉ sợ còn có chút miễn cưỡng, luống cuống tay chân, chẳng qua hiện tại......

Lâm Hiên đầu vai khẽ lay động, một tầng bảo hộ màu xanh trống rỗng xuất hiện.

Linh Khí Hộ Thuẫn, đây là thủ đoạn phòng ngự tối cơ bản của tu sĩ khi cùng người đấu pháp, đặc điểm là đơn giản dễ học, tốc độ khởi động nhanh nhưng hiệu quả lại thực không làm cho người ta vừa lòng.

Lúc Lâm Hiên còn ở cảnh giới giả đan, phóng thích ra Linh lực hộ thuẫn cũng có thể ngăn cản được một công kích của nhân giai cao cấp pháp thuật. Hiện tại, mười mấy cái pháp thuật cùng nhau oanh kích một lúc nhưng Linh Khí Hộ Thuẫn lại vẫn chắc chắn như cũ, đây là sự khác biệt về cảnh giới.

Sau khi Kim Đan đại thành, thực lực của Lâm Hiên tăng lên rất nhiều!

Triệu Thủ Quang cũng không phải ngu ngốc, mắt thấy hoa ngôn xảo ngữ không thể lừa dối được thì lập tức đem phù tế ra rồi liền toàn lực độn quang đào tẩu.

Lâm Hiên trong ánh mắt lộ ra một tia châm chọc.

Thậm chí ngay cả linh khí cũng không có tế ra, tùy tay bắn ra một đạo pháp quyết, linh lực theo trong cơ thể sau khi bắn ra ngoài lập tức hóa thành một thanh chủy thủ, phá không bay đi, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đuổi theo Triệu Thủ Quang đánh hắn từ không trung rơi xuống.

Khi đạo lam sắc vân hà kia dừng lại, Triệu Thủ Quang cúi đầu, nhìn cái lỗ lớn trước ngực, trên mặt vẫn có vẻ không thể tin được. Hắn tung hoành U Châu cũng đã có đến trăm năm, sóng to gió lớn nhiều ít đều trải qua, không nghĩ tới hôm nay lại ngã xuống ở đây.

Khóe miệng nổi lên một tia cười khổ, người ta nói “Thường đi bên bờ sông, sao tránh khỏi ướt giày.”. Mình giết người đoạt bảo, tiêu diệt vô số tu sĩ, hôm nay cũng xem như là báo ứng?

Lâm Hiên cũng không biết Triệu Thủ Quang trước khi chết suy nghĩ gì, mắt thấy thi thể của hắn từ trên trời rơi xuống thì đưa tay áo bào phất một cái, một đạo bạch quang cuốn ra.

Túi trữ vật của đối phương tự nhiên là không thể buông tha, mặt khác hồn phách của hắn cũng có thể dùng tẩm bổ Bách Hồn Phiên!

“Chúc mừng thiếu gia, Kim Đan đại thành!”

Nguyệt Nhi nũng nịu mỉm cười nói. Xem biểu tình thực sự phát ra từ nội tâm, Lâm Hiên trong lòng cảm thấy một tia ấm áp nhưng biểu tình vẫn bình thản nói:“Đây bất quá là một chút thành tựu trên tiên lộ mà thôi, về sau còn cần phải cố gắng thêm nữa.”

“Thiếu gia yên tâm, Nguyệt Nhi tin tưởng một ngày kia, ngươi nhất định có thể phi thăng tiên giới.”

“Phi thăng tiên giới, nói dễ hơn làm. Từng bước từng bước mà đi, chẳng qua Nguyệt Nhi. Ngươi cũng không kém a, ngắn ngủi hơn hai mươi năm đã tiến vào cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ. Chỉ cần cố gắng thêm một ít thì ngưng tụ thành kim đan hẳn là có hi vọng.”

“Nguyệt nhi cũng muốn vậy.” Tiểu âm hồn thở dài, hiện giờ nàng tuy đã không còn sợ ánh mặt trời, nhưng dù sao vẫn là hư ảnh do linh khí cùng hồn phách tụ tập mà thành.

Nếu như có thể ngưng tụ thành kim đan, như vậy là có thể chuyển hóa thành thực thể. Sau khi kết nguyên anh thì có thể chân chính phá tan u minh pháp tắc, ngưng kết ra thân thể thực sự.

Cho nên Nguyệt Nhi tu luyện mới cố gắng như vậy, tâm lý cầu tiến tuyệt không thấp hơn Lâm Hiên.

Chủ tớ hai người đàm tiếu một trận, Nguyệt Nhi liền bay trở về trong tay áo Lâm Hiên. Hiện giờ thiếu gia kim đan đã kết thành, tự nhiên sẽ không tiếp tục ở lại hoang mạc này.

Lâm Hiên trước tiên bay trở về động phủ bế quan. Nhìn sương mù trước mắt, khóe miệng hắn toát ra vẻ tươi cười, tay vừa lật, trên bàn tay đã xuất hiện một cái trận bàn, rồi đem vài đạo pháp quyết đánh lên trên mặt.

Sưu sưu sưu, mấy thanh trận kỳ màu sắc rực rỡ liền bay trở về. Lâm Hiên trên mặt lộ ra một tia hài lòng, sau khi kim đan kết thành quả nhiên so với cảnh giới Trúc Cơ kỳ thì khác biệt rất lớn. Không chỉ có thể dễ dàng lấy đầu tu sĩ có tu vi giả đan như Đoạt mệnh thư sinh, hơn nữa Cực Âm Ác Linh Trận cũng càng thêm thu phát tự nhiên.

Sau khi đem khí cụ bày trận thu vào trong Túi trữ vật, Lâm Hiên vung tay lên phát ra vài đạo kiếm khí, trong tiếng vang ầm ầm vô số đá vụn rơi xuống, rất nhanh đã đem toàn bộ động phủ tạm thời phá hủy.

Sau đó Lâm Hiên lập tức hóa thành một đạo độn quang, biến mất phía chân trời.

Hai ngày sau, Lâm Hiên hạ xuống một chỗ núi hoang, lúc này sắc trời đã tối, hắn tùy tiện tìm một sơn động nghỉ qua đêm. Lấy tu vi Kết Đan Kỳ của hắn bây giờ, cho dù không nghỉ ngơi, liên tục phi hành mấy ngày mấy đêm cũng không có vấn đề gì, nhưng dù sao hiện tại không có chuyện gì, Lâm Hiên tự nhiên sẽ không tự làm khổ thân.

Huống chi đối với tương lai, hắn còn cần phải cẩn thận cân nhắc một phen.

Đầu tiên xác định chính là có nên quay về Linh Dược Sơn hay không.

So với lúc trước kia còn bồi hồi ở Trúc Cơ kỳ cảnh giới bất đồng, sau khi Kim Đan đại thành, Lâm Hiên có thể nói đã tiến vào hàng ngũ cao giai tu sĩ.

Nếu trong tình hình chung, cho dù là muốn làm một gã tán tu tự do tự tại, lấy thần thông hiện giờ của hắn cũng không cần sợ hãi bị xa lánh khi dễ. Nhưng tình hình bây giờ bất đồng, Chính Ma lưỡng đạo U Châu đã giương cung bạt kiếm, trừ phi là tìm được một nơi hoang mạc không có vết chân người, bế quan mấy chục thậm chí hơn trăm năm không đi ra, nếu không khó tránh khỏi bị cuốn vào trong đó.

Nhưng chuyện này hiển nhiên là không thể nào được. Dù sao tu luyện cần không ít đan dược, tinh thạch, tài liệu khác. Vì vậy khó có thể cùng tục thế cách tuyệt được, khẳng định khó tránh khỏi việc đi phường thị......

Nếu quay về Linh Dược Sơn, tuy rằng khó tránh khỏi việc bị cuốn vào xung đột, nhưng nương tựa đại thụ, nhất định là an toàn hơn nhiều lắm. Ít nhất lấy tu vi Kết Đan Kỳ của hắn bây giờ, tự bảo vệ mình khẳng định không có vấn đề.

Nhưng lại còn một lý do, cũng làm cho Lâm Hiên không thể không quay về Linh Dược Sơn đi.

Thiên Trần Đan!

Di vật của vị tổ sư gia kinh tài tuyệt diễm, lần này mình sở dĩ có thể Kết đan thuận lợi như vậy, công lao hơn phân nửa phải quy cho vật nghịch thiên này.

Hiện giờ đã dùng hai khỏa, trên tay chỉ còn tồn một viên mà thôi.

Theo Lâm Hiên biết, đan dược này không chỉ hữu hiệu đối với tu sĩ Kết Đan kỳ mà còn cho dù lúc ngưng kết nguyên anh cũng có tác dụng thật lớn. Đương nhiên, việc này không rõ ràng lắm nhưng bất kể như thế nào, vật nghịch thiên như thế, Lâm Hiên sao lại bỏ qua?

Thiên Trần Đan tổ sư gia tuy chỉ luyện ra ba viên nhưng phối phương vẫn bảo tồn ở Tàng bảo các của Linh Dược Sơn.

Chẳng qua thứ nhất là tài liệu luyện chế đan dược này quá mức quý trọng, thứ hai là cần ngọn lửa cũng quá hà khắc, cho nên hậu bối đệ tử nghìn năm qua chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.

Nói thật, cho dù chiếm được phối phương thì liệu có thể luyện chế được đan dược thần kỳ hay không, Lâm Hiên cũng không có nắm chắc chút nào, nhưng chỉ cần có một chút hy vọng, hắn cũng sẽ cố gắng đi làm.

Có hai lý do này, Linh Dược Sơn không thể không trở về. Sau khi quyết định, Lâm Hiên lâm vào trong ngủ say.

Làm trước 5 bi, thank nhiều sẽ tung 100 bi, thank ta nhá, nguy hiểm khi share bi cho anh em, ai lấy thì ghi giùm câu share nhá :panda84:

Loading...

Xem tiếp: Chương 276: Gia Cường Thực Lực

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thiên Hạ Vô Song

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 1154


Cha Nuôi Biến Thái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Công Chúa Tha Mạng

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 50


Hiền Thê Ngốc Nghếch

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Mị U Danh Tử

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 16