1 Chuyện xưa phải kể từ chỗ nào đây? Nếu đi tìm căn nguyên nguồn gốc, vậy đầu tiên Liễu Y Na cảm thấy chính mình không nên tâm huyết dâng trào đi thi vào cái trường trung học trọng điểm gì đó.
2 Một chiêu này là bởi vì nàng cùng sư phụ dạy võ phòng thân nghĩ tới trong khi đấu, bởi vì vô luận như thế nào nàng cũng không thắng được vị sư phụ đó, liền suy nghĩ đến chiêu này.
3 Y Na lo lắng ít nhất hai mươi giây phải trả lời như thế nào, lại nhìn thấy nam nhân tóc tím đã có chút không kiên nhẫn, nghiền mặt đất gầm nhẹ một tiếng, nàng mới đáp: “Ta còn chưa kết hôn…… Ở đây chắc phải nói là thành thân đúng không? Tóm lại, ta còn chưa có lập gia đình cho nên……” Các bạn hẳn là biết, đối với một cô gái chưa chồng mà hỏi vấn đề đứa nhỏ, đây là chuyện tình thất lễ đến cỡ nào.
4 Đáng tiếc, nàng quên đối phương là dã thú. Rõ ràng thấy bọn họ đều ngủ, vừa mới chuẩn bị đi, cái lưng lại trầm xuống nằm úp sấp trên mặt đất. Nàng hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn thấy Tử Hổ nheo mắt nhìn nàng một cái, sau đó tựa hồ không có để ý nàng đào tẩu mà nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
5 Y Na nhịn không nổi nữa, nàng lấy tay chắn trước ngực, lớn tiếng nói: “Ngươi muốn ăn thì ăn nhanh, không được chơi nữa, như vậy làm cho người ta rất lo sợ……” Không biết còn tưởng rằng này con cọp này muốn mạo hiểm luyến ái vượt qua thách thức chủng tộc.
6 Y Na rất nhanh thừa nhận mình đã đem sự tình nghĩ rất đơn giản, bởi vì người vượn kia thế nhưng đứng một bên lớn tiếng nói: “Đấu võ bắt đầu, không màng sống chết, người bại làm nô, người thắng mới có tư cách ngồi ở bên người vương.
7 Tử Hổ quả nhiên ngừng lại, sau đó vô cùng khó hiểu nhìn nàng. Y Na cảm thấy bốn phía đột nhiên yên tĩnh, quay đầu lại, thấy tất cả thú nhân đều dừng động tác nhìn bọn họ.
8 Nhưng nàng vô luận như thế nào cũng trốn không thoát móng vuốt của Tử Hổ, chán ngán thất vọng chậm rãi ngủ luôn. Ngày thứ hai, trời vẫn lạnh. Y Na phát hiện nhánh cây bị Tử Hổ ném vào trong lửa cháy rất dai, suốt một đêm, vẫn còn chút đốm lửa.
9 Không giống người khác, Tử Hổ căn bản là không tránh không trốn. Mà một cước của Y Na coi như đá vào kim cương, vừa cứng vừa đau, nàng kêu thảm thiết một tiếng, thu chân.
10 Đầu cúi ở trong nước, thanh âm bên ngoài lập tức không nghe thấy. Hết thảy đều im lặng, giống như chuyện xảy ra mấy ngày này đều là giấc mộng. Đúng, nếu là mộng thì tốt biết bao nhiêu.
11 Y Na nhân cơ hội vung một chân lên, lại dùng đến chiêu ‘hầu tử thâu đào’. Lần này không giống lần trước, tuy rằng dùng lực không quá lớn, chính là hai quả đào này đã rất quen thuộc, chín sắp rụng khỏi cây rồi.
12 Từ Hổ tựa hồ biết nàng bị bệnh, cũng không có đi săn thú. Hắn ôm nàng, tựa hồ biết nàng hiện tại vô cùng lạnh. Chính là cái miệng của hắn lại nói: “Nóng……” Đúng vậy, nàng sốt cao, có thể không nóng sao? Bắt đầu hoài niệm đống thuốc cảm giảm sốt trước kia.
13 Dao và quần áo Đang âm thầm bi thương, đột nhiên nghe được bên ngoài có từng trận âm thanh truyền đến. Nàng ngó ra ngoài nhìn xem Tử Hổ đang làm cái gì.
14 Làm quần áo suốt nửa ngày, thấy da thú còn lại, liền may thành cái mũ ở phía sau áo, đi ra ngoài là có thể trùm lên đầu, tựa như mũ áo lông vậy. Lại quấn da thú lên cánh tay và đùi, tuy rằng đi ra ngoài vẫn bị gió thổi vào rất lạnh, nhưng so với lúc chưa quấn vẫn ấm hơn nhiều.
15 Người bị kéo lên cái bụng Tử Hổ, hắn nằm ngửa, sau đó đem cái chăn da thú đắp ở trên người Y Na. Hành động này làm cho nàng lắp bắp kinh hãi, rõ ràng nàng không có nói trên mặt đất rất lạnh, vì cái gì hắn lại biết.
16 Sau khi trở về Y Na cởi giầy da thú, sau đó thay giầy thể thao, liền bắt đầu sửa sang lại cái mai rùa. Mà Tử Hổ đặt một miếng thịt trên đống lửa xong sau liền đi ra ngoài đem thịt chôn, khi trở về thấy Y Na vùi đầu vào mai rùa chậm rãi dùng dao tách sạch thịt.
17 Cứ như vậy ngày lại ngày trôi qua. Y Na phát hiện rất nhiều chuyện thú vị, nhất là Tử Hổ rõ ràng không đánh răng, nhưng răng hắn lại trắng dọa người. Càng thêm kỳ quái là miệng không có hôi! (điểm ấy là lúc đột nhiên bị hắn liếm cảm nhận được) Nàng cũng có rất nhiều ngày không có đánh răng, chỉ lấy ngón tay chà xát răng, nhưng lâu lâu luôn cảm giác miệng có mùi thực khó chịu.
18 Răng nanh của Tử Hổ hạ xuống ở cổ nàng, sau đó kêu vài tiếng. Lần đầu tiên Y Na cảm giác sợ hãi như thế, thậm chí ngừng cả hô hấp. Ở lúc nàng tuyệt vọng muốn nhắm mắt lại, đầu Tử Hổ rốt cục rời khỏi cổ nàng.
19 Y Na vốn là người theo thuyết vô thần, nhưng sau khi đột nhiên đi vào thế giới này, nàng cho rằng hết thảy đều có thể. Nhưng nàng cũng không thích con người yếu đuối như thế.
20 Nhưng bây giờ, chỉ sợ thực sẽ bị cưỡng bức! Cảm giác được thứ cứng rắc gì đó đã tìm được đùi của nàng, nước mắt nàng thiếu chút nữa bay ra. Nhưng vào lúc này, đối phương đột nhiên dừng động tác lại, sau đó quay mặt sang phải lớn tiếng gầm rú! Mà Y Na cũng nghe nơi đó truyền đến một tiếng dã thú gầm rú, loại này gầm rú nàng nghe đã hai ba tháng, tự nhiên biết là ai xuất hiện.
Thể loại: Nữ Cường, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50