1 Ánh chiều tà đỏ như máu, chiếu rọi một khoảng hoa viên nhuộm thành một màu đỏ rực, Triệu Tụê Lam mặc một thân hoa phục lộng lẫy ngồi tựa vào cột đình nghĩ mát trong hoa viên, ánh mắt đăm đăm nhìn vào những con cá đang tung tăng bơi lội dưới hồ nước.
2 "Phu nhân. . . . " Hỉ thước nhìn Triệu Tuệ Lam ngồi ngẩn ngơ trong đình viện không biết suy nghĩ cái gì, nhìn thấy bầu trời sắp về đêm. Thời tiết sắp vào mùa đông, đêm luôn lạnh hơn mọi ngày, thân mình tiểu thư càng ngày càng yếu, Hỉ thước không thể không gọi tỉnh tiểu thư, nếu không vào lúc đêm xuống, ngồi lâu như vậy chắc sẽ nhiễm bệnh.
3 "Tiểu thư. . . tiểu thư" Giọng nói quen thuộc của Hỉ Thước vang lên bên tay của Triệu Tuệ Lam, khiến nàng hơi nhíu nhíu cặp mày lá liễu, cảm giác choáng váng đầu nhất thời ập đến làm nàng thấy khó chịu.
4 "Văn Khanh, ngươi đang suy nghĩ gì thế, cá cắn câu nãy giờ rồi" Tống Liễm vỗ vỗ vai của bằng hữu nhắc nhở, hắn đã cảm thấy hôm nay Văn Khanh không được bình thường, cứ thất thần mãi, nhiều lúc đang nói chuyện cùng bọn họ mà tâm hồn để tận nơi nào, chắc không phải là đang tưởng nhở vị tiểu thư nào chứ, Tống Liễm không kìm chế được đáng khinh nghĩ.
5 Nghe được mẫu thân nói như thế, Triệu Tuệ Lam không tránh khỏi có chút xót xa, mẫu thân luôn luôn xem nàng như châu bảo, đời trước việc đầu tiên mà bà phản đối chính là nàng muốn gả cho Mặc Quân Hàn, khi ấy mẫu thân chắc đã biết chuyện giữa nàng và hắn.
6 Một đêm không mộng mị, Triệu Tuệ Lam nghĩ đến đi ra ngoài dạo một chút, dù sao hôm qua vội vã đi tranh thủ quyền lợi còn phải sắp xếp lại tư tưởng hôm nay phải hảo hảo vui vẻ, từ khi nàng gả cho Mặc Quân Hàn thì rất ích khi ra ngoài, nàng cũng không nhớ rõ bên ngoài là dạng gì, dù sao lúc ấy cả đầu óc chỉ ngập tràn Mặc Quân Hàn, hiện giờ hoàn toàn buông bỏ ngược lại tâm tình thoải mái, hứng trí với ngoại vật bỗng chốc đề cao.
7 "Đại ca, Mặc ca ca" Triệu Tuệ Lam hướng về phía ba người vừa đến hành lễ, mặc dù lòng đang dậy sóng nhưng nàng vẫn cố duy trì bề ngoài nhu thuận, Mặc Quân Hàn người đàn ông nàng yêu hơn tính mạng, kiếp trước thủy chung đợi chờ vẫn không đổi được hắn một cái ngoảnh đầu.
8 Có rất nhiều thế gia công tử đứng gần đó muốn tiến lên bắt chuyện với Triệu Tuệ Lam nhưng bị vị huynh trưởng họ Triệu nào đó dùng ánh mắt bức lui trở về, cái ánh mắt như đề phòng sắc lang ấy dùng để nhìn họ thì những vị công tử thế gia kia làm sao mặt dày mà tiến lên hỏi thăm cho được, đành trơ mắt nhìn giai nhân sau khi nhận đèn hoa giấy từ chỗ lão nho sĩ thì được đại ca hộ tống đi ra ngoài.
9 "Tiểu thư, tiểu thư, hôm nay người lại muốn ra ngoài à" Hỉ Thước khó hiểu nhìn tiểu thư đang rất hăng hái mà chỉnh trang y phục, hôm qua đi chơi đến hơn nữa đêm mới về, sáng nay tiểu thư còn tinh thần dồi dào như thế, không những thức sớm mà còn muốn ra ngoài tiếp, tiểu thư không đau chân à.
10 Lão thái thái thấy Từ Tú Linh cùng Triệu Hồng Nhã đến cũng không tỏ vẻ gì chỉ gật gật đầu rồi lại chăm chăm vào hỏi Triệu Tuệ Lam từ ăn mặc, ở, đi lại không sót thứ gì.
11 Tứ Thư Lâu là tửu lâu khai trương chưa được ba tháng nhưng đã có thể cạnh tranh danh tiếng với ba tửu lâu đứng đầu của Kinh Thành, tửu lâu này trước đây chỉ là một tửu điểm không nổi bật nằm khuất ở một con phố nhỏ nhưng ba tháng trước có một người đã bí mật mua lại, cũng thay đổi triệt để từ một tửu lâu không tên nay đã thành danh đứng ngang với ba tửu lâu còn lại.
12 A Nghĩa nhìn chủ tử đang đưa ánh mắt hứng thú quan sáthai tiểu cô nương thì trong lòng khó tin, lấy tuổi của chủ tử không thể nào để ý đến hai con nhóc miệng còn chưa dứt sữa như thế, vì thế lòng hiếu kì ngăn không được A Nghĩa nắm tay áo của chủ tử khẽ hỏi nhỏ: "Chủ tử, hai vị cô nương kia có gì lạ sao"
Nạp Lan Mộc cười cười nhưng không trả lời câu hỏi của A Nghĩa mà đi đến trước mặt Triệu Tuệ Lam cùng Tư Đồ Linh Nhã, gật nhẹ đầu chào hỏi: "Không biết có thể cùng hai vị cô nương nói mấy câu", Triệu Tuệ Lam đề phòng nhìn chằm chằm thanh niên xinh đẹp trước mặt, lạnh nhạt mở miệng: "Thật có lỗi, hiện tại chúng tôi không có thời gian, xin công tử thứ lỗi", nói rồi nhanh chóng kéo tay Tư Đồ Linh Nhã bước đi, tuy người thanh niên này khí chất xuất chúng, thái độ hòa nhã nhưng nàng cũng không thể không đề phòng dù gì trên đời có nhiều cầm thú khoác da người lắm.
13 Triệu Tuệ Lam là người đặc biệt bao che khuyết điểm bình thường sẽ mắng mắng Tư Đồ Linh Nhã là ngốc nghếch, bản thân thấy không sao cả nhưng nếu là người ngoài đến mắng vậy thì lại khác.
14 Gian trúc phòng trong Đào Viên, Doãn Hạo Kì ôm Tư Đồ Linh Nhã để lên giường, nhìn gương mặt trắng noãn bởi vì lạnh mà trở nên tái xanh thì nhanh chóng gọi người tìm đại phu đến, nha hoàn Tiểu Châu nhìn Thái Tử vẫn còn nắm tay của tiểu thư nhà mình thì không biết làm sao để nhắc nhở, Thái Tử thân phận tôn quý làm sao một thị nữ nho nhỏ như nàng dám đề lời, nhưng để ngươi ngoài nhìn thấy hai người kề cận như vậy thì danh tiết của tiểu thư phải làm sao.
15 Đại môn Hầu phủ đứng hai người, một vị phụ nhân nắm tay một tiểu cô nương nhìn chằm chằm vào cánh cửa lớn của Hầu phủ, vị phụ nhân hít một hơi thật dài mới cố gắng làm cho bản thân lấy lại phong thái khi xưa hiên ngang bước vào cửa lớn sơn son thiếp vàng kia, nhưng chưa đến cửa đã bị gia đinh canh giữ ngăn lại.
16 Bên trong khách viện, La Cẩm Dung đang hào hứng ướm thử lên ngươi từng khúc vải đủ màu sắc trông vô cùng lộng lẫy, ngay ngày hôm sau mẹ con nàng vừa đến Hầu Phủ thì Phúc quản gia mang đến rất nhiều vải vóc cùng trang sức để cho mẹ con nàng lựa chọn, La Cẩm Dung nhìn đến đống đồ kia thì muốn hoa mắt nàng lớn đến chừng này còn chưa thấy qua nhiều trang sức đẹp đẽ, hoa quý đến thế, còn có vải vóc vừa sờ là biết hàng thượng đẳng, Vệ gia dù cho dòng dõi thư hương nhưng cũng chỉ nằm ở mức đủ ăn đủ mặc, còn người phụ thân của nàng thì vốn là thư sinh nghèo rớt mồng tơi làm sao có đủ tiền để mua cho mẹ con nàng những thứ này, La Cẩm Dung sung sướng hết đo vải vóc lại chạy đi cài thử trang sức, trên đầu bị nàng gắn lên đủ loại trâm cài đầu, cả người như hận không thể mang hết toàn bộ chúng lên người, mấy nha hoàn đứng trong phòng nhịn không được mà nhíu mày, vị phu nhân này cùng phu nhân là tỷ muội ruột bọn họ đã nghe nói nhưng khí chất khác nhau hoàn toàn, còn cả vị biểu tiểu thư này nữa, dáng vẻ thô kệch không nói, ngay đến hành động cũng không hề toát lên vẻ thư hương thế gia.
17 Dù sao cởi thì cũng đã cởi, Triệu Tuệ Lam cũng không thể bỏ phí lần này, dứt khoác rửa sạch vết thương cho Thái Tử luôn, nhưng vấn đề lại tới, nàng cùng Nhã Nhã điều là nữ tử chưa lập gia đình hướng một nam tử thân cởi xiêm y chưa nói nay lại còn phải sờ tới sờ lui nữa thì truyền ra ngoài nàng cùng Nhã Nhã nhất định sẽ ảnh hưởng danh dự, Triệu Tuệ Lam đứng trước người Thái Tử do dự hồi lâu vẫn chưa hạ thủ, Tư Đồ Linh Nhã thấy Triệu Tuệ Lam cứ ngây ra đứng đó thì không hiểu ra sao, cho là nàng ấy mệt nên hăng hái bước đến muốn vệ sinh thân mình cho Thái Tử.
18 "Ân cứu mạng đương nhiên phải hồi báo, Triệu tiểu thư đã cứu mạng ta đương nhiên ta sẽ ghi nhớ ân tình này, nếu có việc ta có thể làm được Triệu tiểu thư cứ nói"
Doãn Hạo Kì cười với Triệu Tuệ Lam cũng không nhìn hai người nữa, ánh mắt chuyển hướng sang vị nam tử Nạp Lan Mộc.
19 Mặc Quân Hàn vấn an các trưởng bối xong lại quay sang chào hỏi một loạt nhóm tiểu thư đang ngồi trên ghế, Triệu Hồng Nhã và La Cẩm Dung gương mặt miễn bàn có bao nhiều hồng, một bộ dáng thẹn thùng như đóa hoa tươi ướt át, không thể không nói hai người này tuy không xinh đẹp chói mắt như Triệu Tuệ Lam nhưng cũng có một phen phong vị riêng.
20 Đúng như Triệu Tuệ Lam nghĩ, Mặc lão thái quân vốn thân phận là đích nữ của Cửu Sứ chính nhị phẩm nhưng mẫu thân bà không được sủng liên quan đến bà cũng không được phụ thân để ý, nhị phòng là thiếp thất nhiều lần khiêu khích đại phòng bên bà khiến mẫu thân bà u uất sinh bệnh không bao lâu thì mất may mắn Mặc lão thái quân còn một vị ca ca võ nghệ tinh thâm được hoàng đế trọng dụng, phụ thân mới không dám nâng thị thiếp kia lên phù chính vì phụ thân bất công nên Mặc lão thái quân đối với đích thứ luôn phân biệt rõ ràng, Triệu Hồng Nhã này nói một phen chính là trạc trúng điểm địa lôi kết cục nhât định bi thảm.