61 Người đánh Vương Tiểu Thạch là Ôn Nhu. Nàng cố ý. Cố ý làm tổn thương người khác là phạm tội, bất kể ở thời đại nào, chỉ cần là nơi có luật pháp thì đều như nhau.
62 Kinh nguyệt không tới, vốn cũng không phải chuyện gì đáng loKhông phải kinh nguyệt của mỗi nữ nhân đều đúng giờ, chuẩn xác như vậy. Dù sao kinh nguyệt đến tháng cũng không phải gà gáy buổi sáng, cho dù là gà gáy cũng có lúc không chính xác.
63 - Ta nói là tâm, tâm già, không phải là người. Hà Tiểu Hà cười nói tiếp:- Ta thật hâm mộ muội. - Hâm mộ ta cái gì?Ôn Nhu cảm thấy lạ. - Hâm mộ muội vĩnh viễn ngây thơ, hoạt bát, vui vẻHà Tiểu Hà thiện ý nói:- Người như vậy, tình hoài vĩnh viễn không già.
64 Rõ cái gì?Lần này Hà Tiểu Hà thật sự mơ hồ. - Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Muội muội. Hà Tiểu Hà đành phải uyển chuyển hỏi:- Đừng ngại nói cho ta biết, để người làm tỷ tỷ này quyết định với muội.
65 Lại nghe trong giường lò có người vội vàng hô: - Đừng động thủ, là La anh hùng ta, có gì từ từ nói!Tiếp đó một người ló đầu ra, cặp mắt linh hoạt, dáng vẻ thông minh lanh lợi nhưng lại cười đùa cợt nhả.
66 - Tên vô lại này!Hà Tiểu Hà nhìn La Bạch Ái, hậm hực nói: - Hắn mà chạy chậm một bước, xem ta có đánh chết hắn hay không. Đồ xỏ lá!- Nam nhân thật phiền phức.
67 Ôn Nhu nghe đến há hốc mồm, đành phải thật thà nói: - Thật là đáng sợ. Hà Tiểu Hà không rõ nàng muốn nói gì:- Cái gì đáng sợ?Ôn Nhu le lưỡi: - Hóa ra lại có nam nhân như vậy.
68 Vương Tiểu Thạch cười khổ, xoa mặt, không rõ nguyên nhân. Ôn Nhu đã đánh người, còn hứng thú dạt dào, vui vẻ cao hứng liếc nhìn Vương Tiểu Thạch, giống như đang mong đợi, lúm đồng tiền tựa như một đóa hoa ngậm nụ sắp nở.
69 Ôn Nhu vừa thấy người khác nói chuyện mà nàng lại không có phần, lập tức nóng nảy, hùng hổ nói: - Thế nào? Đến vì chuyện không dám gặp người sao?Chỉ thấy Vương Tiểu Thạch nghe được liền năm lần bảy lượt gật đầu, nói:- Ta đã sớm phát hiện, cảm ơn đã thông báo.
70 Trương Thiết Thụ và Trương Liệt Tâm ám toán thất bại, lập tức muốn rời đi. Ít nhất, dáng vẻ của bọn họ là muốn đi, phải đi. Nhưng Hà Tiểu Hà và Lương A Ngưu lập tức ngăn cản.
71 Nhìn thấy con bướm sẽ biết bên cạnh có mùi hoa, nhìn thấy con ruồi sẽ biết ở gần có dơ bẩn, ngươi ở trên biển rộng nhìn thấy chim bay sẽ biết lục địa không xa, trong sa mạc gặp được cỏ xanh sẽ biết dưới đống cát có nước.
72 Cô gái ngăn cản một kiếm của Vương Tiểu Thạch, thân thể xoay chuyển, mềm mại khéo léo như một con chim sơn ca, bay cao nhoáng lên, uyển chuyển như ý, đã lui ra xa mười một thước, hơi thở dốc, buộc tóc trên đầu bị rơi xuống.
73 Hắn không chết. Bởi vì Ôn Nhu. Hắn không phản ứng kịp, nhưng Ôn Nhu lại phản ứng kịp. Trước khi chỉ thứ nhất tấn công Phương Hận Thiếu, Ôn Nhu còn chưa tỉnh hồn vì Trương Liệt Tâm, Thiết Thụ tập kích, nhưng đến chỉ thứ hai thì nàng đã sinh ra cảnh giác.
74 Vương Tiểu Thạch cũng không thừa thắng truy kích, chỉ lặng lẽ cúi người, nhặt những mảnh đá vỡ. Thần sắc của hắn quý trọng như vậy, bi thương như vậy, trong mắt tràn đầy tình cảm và yêu thương, giống như đó không phải đá mà là con của hắn.
75 Một lúc sau Phương Ứng Khán mới buông tay. Ánh sáng đỏ bên hông hắn lại ảm đạm đi, tiến kêu của máu huyết sôi trào cũng thấp xuống. Phương Ứng Khán cười ha hả nói: - Nói thật hay.
76 Lúc này Vương Tiểu Thạch mới hỏi lần thứ hai:- Ngươi không ngại đường xá xa xôi đến đây, rốt cuộc là vì cái gì?Phương Ứng Khán nói:- Đương nhiên là vì ngươi.
77 Vương Tiểu Thạch trong lòng đang suy nghĩ mục đích Phương Ứng Khán đến đây, lại nghe một giọng treo trẻo hỏi:- Ngươi nói xem, hôm nay có phải ta rất xui xẻo hay không?Vương Tiểu Thạch nghe được trong lòng bừng tỉnh, lúc này mới ngước mắt lên, chợt thấy một khuôn mặt như cười mà không cười, như giận mà không giận, thoạt nhìn như một người ngọc xinh đẹp, lại giống như trong tranh vẽ bước ra, không chân thực lắm.
78 Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Ôn Nhu liền cười khẽ một tiếng, nói:- Ta còn tưởng là cái gì. Phương Thập Thanh hóa ra là thu nhặt bá nghiệp vương quốc của Vi Thanh Thanh Thanh, vậy thì có gì? Ta thấy hắn chỉ nhặt mót những kiến giải của Vi Thanh Thanh Thanh mà thôi.
79 Bên ngoài bức tường của chùa Lục Long hơn mười trượng, có một tòa tháp bề ngoài chín tầng nhưng thực ra bên trong lại có mười bảy tầng. Bốn người Thái Cảm Động, Hách Âm Công, Ngô Khai Tâm, Bạch Cao Hứng, còn có Diệp Thần Du đang ở tầng thứ bảy bên trong tháp, từ trên cao nhìn xuống, quan sát nhất cử nhất động của đám người Vương Tiểu Thạch trong chùa.
80 Khi đám người trong chùa đang ở bên cạnh tượng Vi Đà Kim Cang, bên cạnh hồ sen đối phó với kẻ tập kích, hai “thầy trò” La Bạch Ái rốt cuộc đang ở đâu?Hóa ra La Bạch Ái đang cùng với cao tăng Tam Khô trong chùa Lục Long nói thiền luận kinh.