101 Với công lực của Vương Tiểu Thạch, đương nhiên cho dù không dùng đao, hắn cũng có thể dùng nội lực khắc ra chữ. Nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn, rất nguyện ý cũng rất thành ý dùng thanh đao xinh xắn trên tay để khắc.
102 Thực ra, lúc này Ôn Nhu cũng mong đợi Vương Tiểu Thạch nói gì đó. Nhưng Vương Tiểu Thạch lại không nói. Trong nhất thời hắn không nói được gì, chỉ ở trong lòng hét lớn: “Nguy rồi nguy rồi, lại một lần nữa, cô gái mà mình yêu mến muốn chia tay với mình, làm sao đây? Làm sao bây giờ! Tại sao mỗi lần đều như vậy, mỗi lần đều như thế này!”Trong lòng hắn hét lớn, nhưng trong miệng lại không thốt nên lời.
103 Nhưng bọn họ không ai đợi được ngôi sao băng kế tiếp xuất hiện thì đã chia tay. Người không vui đương nhiên không chỉ có Vương Tiểu Thạch, còn có Ôn Nhu.
104 Vương Tiểu Thạch tỉnh táo hơn Ôn Nhu, cho nên hắn càng đau khổ. Vì vậy hắn ít nhất còn phân biệt được, âm thanh giống như đại quân áp sát cuồn cuộn tràn đến kia chính là tiếng sét.
105 Hạ Tam Lạm có ba loại mê hương độc môn, xưng tuyệt võ lâm, đó là Ôn Nhu Hương, Tứ Bất Tượng, Nhân Diện Đào HoaHà Tiểu Hà chính là nữ tướng của Hạ Tam Lạm.
106 Hà Tiểu Hà không phải một mình tác chiến. Người thứ nhất nhảy ra giúp nàng là Lương A Ngưu. Lương A Ngưu cũng trúng phải mê hương, nhưng ý chí chiến đấu của hắn rất kiên cường, hơn nữa hắn vừa nghe tiếng hô của Hà Tiểu Hà đã tỉnh lại một nửa.
107 Tiểu Thạch Đầu đã đến. (Tiểu Thạch Đầu không ngã. )Đường Bảo Ngưu, Lương A Ngưu, Đường Thất Muội, Hà Tiểu Hà, những người vẫn luôn ủng hộ yêu quý Vương Tiểu Thạch, đều không kìm đươc phát ra tiếng hoan hô.
108 Mưa gió tiêu điều cả đêm. Ngày hôm sau lại là trời trong gió mát. Nhưng tâm tình của Vương Tiểu Thạch lại không tốt. Hắn tuy bị thương nặng, nhưng thứ bị thương nặng hơn vẫn là tâm của hắn.