241 Liên tiếp vài ngày trời u ám, mưa phùn lả lướt. Đường phố thành Khai Phong bởi vì trời mưa mà vô cùng lầy lội. Cũng hết cách, đường phố Khai Phong này ngoại trừ Ngự nhai và mấy đại lộ ra thì hầu hết không bằng phẳng lắm.
242 Kim minh trì tranh tiêu đồ, tranh lụa thiết sắc, dài chừng 30 centimet, rộng chừng 30 centimet, miêu tả chính là cảnh tượng thủy diễn tranh giành bia tại hồ Kim Minh phủ Khai Phong Đông Kinh.
243 Chỉ là làm nhà mới, sao lại kinh động đến cả Đế Cơ chứ? Ngọc Doãn cũng không nhận ra, bởi vì hắn và Nhu Phúc Đế Cơ trước đó tuy nói là có gặp nhau một lần, nhưng lại chỉ chào hỏi được vài câu, với lại thời gian lâu như vậy, thậm chí Ngọc Doãn còn không nhớ mặt mũi của Nhu Phúc Đế Cơ.
244 Trần Hi Chân thật sự là một vị đại hiệp nổi tiếng trong giới giang hồ. Luận công lực lão đã đạt tới cảnh giới tông sư, có thể coi như là cao thủ thực sự.
245 Từ khi từ biệt Bạch Thế Minh tới giờ đã hơn bốn tháng. Lúc ấy, Ngọc Doãn cầm bản Lương Chúc tới gặp Bạch Thế Minh để lấy tiền nhưng không ngờ bị y gây khó dễ.
246 rên cửa sổ xuất hiện một gương mặt. Triệu Đa Phúc vẫn còn cầm một cái đĩa thở phì phì ra tay. Cô bé cảm thấy mất hứng. Vốn đang uống rượu trên lầu rất vui vẻ.
247 Yến Nô cầm cây đàn tới đưa cho Ngọc Doãn. Đã lâu rồi, nhưng nàng không thấy Ngọc Doãn chơi đàn. Mặc dù trong lòng rất muốn nghe tuy nhiên lại không biết phải nói như thế nào.
248 Đã quá giờ Thìn, ánh mắt trời phủ khắp cả thành Khai Phong. Ánh nắng giữa thu không gay gắt như cái nắng mùa hè, mang tới cho người ta một thứ cảm gi thoải mái.
249 - Trần Hi Chân! Ngọc Doãn còn chưa dứt lời, trong Thiền Phòng truyền đến tiếng gầm như thú rống, ngay sau đó tấm cửa gỗ khá chắc kia bị người ta đá một cái dập nát, từ trong phòng lao ra một người vạm vỡ, cầm trong tay một cái mõ lớn.
250 Đang lúc chính ngọ. Ngọc Doãn lại ngâm mình trong một thùng nước thuốc đen ngòm, nhe răng nhếch miệng không ngừng. Nước thuốc là An Đạo Toàn một lần nữa dùng Cường cân tráng cốt tán phối chế mà thành.
251 Ngọc Doãn không biết Trưởng lão Trí Thâm có biết người thường xuyên đánh đàn bên bức tường ngăn cách kia là mình không. Nhưng hắn vẫn tin rằng Trưởng lão Trí Thâm biết! Nghe như là rất hoang đường nhưng Ngọc Doãn vẫn cho là như vậy.
252 An Đạo Toàn và Trương Trạch Đoan không hiểu sao Ngọc Doãn tin tưởng chắc chắn trong vòng hai năm Dương Tái Hưng sẽ cưới được Từ Bà Tích. Nhưng bọn họ thấy Ngọc Doãn nói như vậy có khả năng vì an ủi Dương Tái Hưng nhiều hơn.
253 Mưa phùn lả lướt, sắc trời âm trầm. Thường là lúc này thì trời đã sáng rồi. Nhưng hôm nay vì ngày mưa âm u, nên đã qua giờ mão rồi nhưng trời vẫn mờ tối.
254 Dương Kim Liên chỉ là cô gái trẻ! Nàng vốn là một cô gái nhà bình thường, người trong nhà thiếu tiền suýt phải bán mình vào Câu Lan. Cũng chính là Lý Quan Ngư ra tay giúp đỡ thay nàng trả nợ, sau này Kim Liên vì trả ơn mà gả cho Lý Quan Ngư.
255 Keng! Keng! Keng. . . Tiếng Trảm Mã Đao bổ mạnh mẽ vào mõ vang lên không ngừng trong thánh đường. Ngọc Doãn tấn công như võ bão nhưng dường như chẳng ảnh hưởng gì tới Lỗ Trí Thâm.
256 Sau cơn mưa, đường phố trở nên lầy lội. Tình hình giao thông mấy con đường chính của thành Khai Phong không phải quát tốt. Điều này có liên quan chủ yếu với tự thân của Khai Phong.
257 Gió sông thổi từ Biện Hà lại thêm lạnh lẽo. Dù trời mới giữa thu nhưng thời tiết đã dần chuyển lạnh. Sau cơn mưa nhỏ ban trưa, nhiệt độ càng giảm mạnh.
258 Phốt pho, lưu huỳnh, củi, sau khi kết hợp được gọi thành hỏa dược. Hỏa dược này khi nổ rất mạnh, nếu bị bịt kín thùng sẽ ra một lượng lớn khí thể hòa nhiệt lượng, từ đó xuất hiện hiện tượng bùng nổ.
259 Trời dần tối. Khi Ngọc Doãn ra khỏi Ngự Doanh đã qua giờ Tuất. Nếu dựa theo phương pháp tính toán thời đời sau thì đã là bảy tám giờ, nếu như đi sớm hơn thì lúc này vẫn còn sáng.
260 Ngày mười lăm tháng 8, thu. Thời tiết không đẹp, sau giờ Sửu lại có mưa nhỏ tí tách. Mưa không lớn nhưng lại khiến đường phố vô cùng ẩm Tuy nhiên dù là có mưa, cũng không thể cản tiểu thương của phủ Khai Phong.