261 Đường Tuấn Nghi Kiều bên Cảnh Linh Tây Cung. Đây là một tòa viện diện tích ước chừng có mười lăm mẫu lớn nhỏ. Trước cửa cũng không có ký hiệu đặc thù gì, so sánh với hai khu nhà cao cấp hoa mỹ ở phủ Khai Phong này thì không thể sánh bằng.
262 Vì chờ đợi tức, rất nhiều đã không ăn gì. Ngọc Doãn thì đến khá sớm, nhà còn có nấu cơm nên đã ăn rồi, còn những khác hầu hết là chưa ăn gì. Đã qua chính tất cả mọi đều đói bụng.
263 Ai? Ca ca còn nhớ Chu Mộng Thuyết không? Lý Nhược Hư hơi sửng sốt, chợt giật mình liên tục gật đầu: Nhược Băng nói chính là Cường Hạng Chu Tam Lang năm Chính Hòa ư? Lý Nhược Thủy cười nói: Đúng là này.
264 Về đến nhà đã gần đến giờ Dậu. Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng chiều soi. Yến Nô bên bàn đá đình viện, cầm bút lông dường như đang gì đó. Cửu Nhi tỷ, đang làm gì đó? Trần Đông đi vào đình viện thấy Yến Nô tư thì không khỏi có chút tò mò, liền mở miệng hỏi.
265 Triệu Phúc Kim ra hiện tại cửa nhà thuỷ tạ. Dưới ánh đèn, đầu nàng đội đoàn đang lưu hành tại Đông Kinh, mặc một chiếc váy sa hoa, áo khoác gấm Tứ Xuyên đỏ thẫm, đoan càng lộ ra vẻ rũ, không sức nhưng lại mộc mạc thướt tha.
266 Triệu Phúc Kim lời ra khỏi miệng, chợt cảm thấy không ổn. Lời này vào giống như có một chút mờ ám bên Nhưng đã nói ra miệng rồi muốn thu lại cũng không được.
267 Đô Giám Ứng Phụng Cục Tô Hàng đích xác đầy lực hấp dẫn! Chẳng sợ Ngọc Doãn lúc ấy cự mà tới cũng có chút đáng tiếc. Dù sao đây cũng là cơ hội tốt nhất hắn nhập sĩ, nếu như là ở thái bình thịnh thế, nói không chừng Ngọc Doãn đồng ý Nhưng hiện tại, Ngọc Doãn nhưng không cách nào nhận chức vụ này.
268 Tỷ tỷ sốt ruột ư? Một câu hỏi của Lý Thanh Chiếu suýt nữa làm cho Mã Nương Tử bạo phát. Nhưng thật sự là nàng sốt ruột rồi! Ai có thể đồ tể bán thịt dưới tửu lầu của nàng lại có tài văn chương như thế? " Mẫu Đơn đình " vừa ra, gần như làm cho giấy đắt.
269 Ánh mặt chiếu vào giáo Trong Hạ Kiều Viên hai đội đá cầu đang ác chiến một chỗ. Cao Nghiêu Khanh và Hoàng công tử mỗi đứng một bên hét to. Đá nó, đá nó! Hoàng công tử giơ nắm nhỏ, mặt đỏ lên.
270 Ngày mười lăm tháng tám đã qua, việc ca tụng Mẫu Đơn đình lại đưa Ngọc Doãn lên đầu sóng gió. Người ta nói Tiểu Ất thì chắc chắn nhắc đến Mẫu Đơn đình.
271 Là kẻ nào đấy! Lập tức Cao Nghiêu Khanh phát hoả, nhảy dựng lên lớn tiếng quát to. Nếu không phải Lý Dật Phong ta lại, nói không chừng Cao Nghiêu Khanh này đã lao ra gây phiền toái với đang nói kia.
272 Yến Nô biết Hoàng Thường. Chỉ có điều nàng hiểu người này thông qua đôi câu vài lời của Chu Đồng còn cụ thể hơn thì không rõ lắm. - Ngọc gia và Hoàng Thường hình như là đó giao tình ba đời, lúc a Ông còn sống từng biết Hoàng Thường.
273 - Hả? Ngọc Doãn nghe vậy ngẩn ra: - Vậy ban ngày ta không cần đến thư viện học ạ? Hoàng Thường vê râu mà cười: - Tiểu tử ngươi đừng cho rằng ta không biết tâm tư ngươi.
274 Huynh đệ Lý Nhược Thủy? Ngọc Doãn kinh ngạc khó hiểu nhìn Hoàng Thường. Lý Nhược Thủy, đời sau gọi là trung thần ái quốc “Nam Triều nhất nhân”, sao Hoàng Thường lại nói phải “cẩn thận”? Dường như nhận ra tâm tư Ngọc Doãn, Hoàng Thường mỉm cười.
275 Lúc Trùng cửu là bắt đầu hàn lộ. Thời tiết một ngày này rất rét lạnh, địa khu phía bắc thậm chí còn xuất hiện tình trạng kết băng vào lúc sáng sớm.
276 Một đêm tuyết nhỏ xuất hiện nhuộm trắng thành Khai Phong. Tuyết không lớn, chỉ rơi nửa canh giờ rồi ngưng. Sau khi trời sáng thì không ít nơi tuyết đã hòa tan, có điều thời tiết càng thêm rét lạnh khiến mặt đất trở nên ẩm trơn lầy lội.
277 - Trưởng lão. . . Ngọc Doãn vừa định mở miệng, đã thấy Lỗ Trí giơ tay ngăn lại, đi đến giường thiền, lôi ra một chiếc rương đặt trước mặt Ngọc Doãn.
278 - Lỗ tặc kia tới rồi, cần gì phải kích động như thế? Dương Tái Hưng đảo con ngươi, đầy vẻ khinh thường. Đừng nhìn gã mới tới Khai Phong mấy tháng, nhưng quan hệ tam giáo cửu lưu cũng không kém, cùng Thạch Tam thường xuyên tụ tập uống rượu đánh bạc, rất thoải mái.
279 Ngọc Doãn vốn cảm thấy mình có không ít tiền, nhưng sau khi nghe An Đạo Toàn nói xong thì chợt cảm thấy mình thật sự là người cùng khổ. Trong tay hắn vốn có hai ba bạc triệu, còn cấp cho Tô Xán mấy ngàn quan, mua đất một vạn quan.
280 Ra khỏi nhà Hoàng Thường đã là giờ Hợi. Sắc trời âm trầm, mây đen vần vũ bức bí. Ngọc Doãn dừng lại trên cầu, vịn vào lan can cầu, thở hắt ra.