61 Trần Chân đi tới trước mặt sáu tên lính Anh quốc, cũng không cần bày ra tư thế gì, cứ như vậy tùy ý đứng ở đó, lại đối sáu tên lính Anh quốc kia nói: "Các ngươi ra tay đi!" Một tiếng gầm vang giận dữ, chính là Bố Long Đức đã dùng quyền kích trong đấm bốc hướng Trần Chân phát động công kích trước.
62 Lúc này sắc trời đã tối, Tống Thế Vinh cùng đám người Tống thị Hình Ý đã cáo từ rời đi, sáu tên lính Anh quốc cũng đã được Hiểu Huệ an bài chỗ ăn nghỉ ở trong Tinh võ môn, các đệ tử Tinh võ môn khác cũng đã trở về chỗ của mình, mọi người đều tập trung làm một số việc riêng mà thôi.
63 Sau khi nói xong, Vương Chí Đạo đứng lên, phất tay nói với đám người Tôn Đại chu đang còn cau mày suy nghĩ sâu xa: "Được rồi, ta đã nói xong hết rồi, khôgn còn ý kiến gì nữa, ngày mai liền lựa chọn sáu người đến Tinh Võ MÔn tiếp nhận huấn luyện của ta đi.
64 Sáu tên lính Anh quốc bị hù dọa như thế, vội vàng nhổm dậy khỏi giường, đang muốn tìm quần áo để mặc thì lại phát hiện ra quần áo cũng không thấy đâu cả.
65 Thở dài một tiếng, Vương Chí Đạo xin lỗi nói: "Xin lỗi, lúc đầu ta chỉ lo hủy thi diệt tích, nên đã quên mất không cảnh cáo lão quản gia không nên lắm mồm nhiều chuyện rồi!""Cái gì, ngươi lại còn muốn giấu giếm chúng ta hay sao? Chẳng lẽ ngươi muốn cho chúng ta ở lại căn phòng có quỷ đó? Vương Chí Đạo, ngươi thật là vô đạo đức đó!" Ô Tâm Lan sợ hãi kêu lên.
66 Sau khi hoàn thành xong đủ một ngàn lần ngồi xuống đứng lên, thật không ngờ là mọi người vẫn có thể đứng vững, ngay cả Vạn Hiển Thanh là người nhỏ tuổi nhất cũng không ngoại lệ.
67 Sau khi ăn cơm xong, một đám mươi hai tên lính Anh Trung hỗn tạp, đã bị Vương Chí đạo hành hạ đến nỗi toàn thân các đầu khớp xương như muốn rời hết ra, trước hết lê lết đôi chân nặng nề vô cùng bò về đến phòng ở, sau đó đổ nhào ngay lên trên giường muốn ngủ đi luôn.
68 Sơn Khẩu Tuyết Tử rõ ràng đã nhận ra được Trần Chân cùng Vương Chí Đạo, sau khi thét lên một tiếng kinh hãi vội theo bản năng đưa tay lên bưng vội cái miệng nhỏ nhắn lại.
69 Sau khi phân công xong xuôi cùng Thuyền Việt Hoành Sơn, Vương Bảo Lực vội vàng hướng về phòng ngủ của Sơn Khẩu Dụ Nhân chạy đi, nhưng vừa chạy qua một khoảng sân nhỏ, trước mặt đột nhiên lóe lên một đạo hàn quang nhằm thẳng cổ họng hắn đâm tới.
70 Một mạch phi như điên cuồng, Vương Chí Đạo dùng tốc độ nhanh nhất chạy được về tới Tinh Võ Môn. Vừa mới đẩy cánh cửa tiến vào trong Tinh Võ Môn, hắn thật không ngờ lại phát hiện ra Lưu Chấn Đông, Nông Kính Tôn, Hoắc Đình Giác, Trần Tử Chính, còn có cả Tôn Đại Chu cùng với mấy người lạ mặt nữa đang ngồi cùng nhau trong sân.
71 Tiếng xé gió "vù vù" nổi lên, hắc y nhân che mặt đã ném ra mấy miếng phi tiêu chữ thập, xoay tít trong không trung mang theo tiếng xé gió quỷ dị bay vụt về hướng đám người Đồng Minh hội, trong đó có một nửa là bay về phía Tống tổng trưởng.
72 "Ô sư tỷ, ngươi lại phát ra cơn bệnh thần kinh gì hay sao! Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy ở phía trên có người đang nổ súng hay sao? Dạn bay loạn, ngươi còn dám chạy tới đây, ngươi có phải là đang nghĩ muốn chết hay không?".
73 Bát Nhẫn Đông Hộ võ sĩ đao rất dài, thân đao so với võ sĩ đao thông thường còn dày hơn, lưỡi đao lại sáng bóng vô cùng giống như tuyết trắng, trên đó lại còn ẩn ước hoa văn mờ ảo như vết gợn nước, hiển nhiên là hàng tinh phẩm trong tinh phẩm.
74 Hoắc Đình Giác nói: "Tống tổng trưởng ngài quá khách khí rồi, xử lý loại chuyện tình này chúng tôi cũng không có kinh nghiệm như ngài, tự nhiên là sẽ để cho ngài xử lý.
75 Nhà ga xe lửa Thượng Hải là một đống hỗn loạn. Tống tổng trưởng cả ngực bụng đều trúng đạn đã được đưa ngay vào bệnh viện Thiết Đạo ở ngay cạnh nhà ga xe lửa, thực ra đạn cũng không có bắn trúng vào những chỗ yếu hại, lấy được đầu đạn ra là có thể cứu được, nhưng đáng tiếc chính là đầu đạn lại mang chất kịch độc, điều này có ý nghĩa là: Tống tổng trưởng đã không thể cứu lại được rồi!Đến khi Vương Chí Đạo cùng Hoắc Đình Giác, Lưu Chấn Đông, Nông Kính Tôn chạy tới được bệnh viện Thiết Đạo thì Tống tổng trưởng đã lâm vào trong hôn mê, chỉ cách cái chết không còn xa nữa.
76 Sau khi Tôn Đại Chu cùng Trần Chân rời đi, Vương Chí Đạo trở về phòng ở của mình, còn chưa có kịp nghỉ ngơi, Ô Tâm Lan đột nhiên chạy tới cho hắn biết có một người bạn cũ tới tìm hắn.
77 Sau khi nhận được một lời khẳng định từ Vương Chí Đạo, Vương Á Tiêu mừng rỡ, ngay tối hôm ấy đã cáo từ rời đi, về báo cáo lại cho Hoàng tiên sinh. Vương Á Tiêu mới vừa đi, lại có ngay một người bạn cũ nữa đến chơi, nhưng lần này mới là người lúc trước Vương Chí Đạo từng đoán qua: Chu Quốc Phú.
78 Thằng đang đứng ở trên quyền đài kia đích thực là một siêu cấp cường tráng, thân mình cao phải đến một thước chín, cân nặng ít nhất hơn một trăm kilogram.
79 Áo Ba La nhếch miệng cười, quay sang Trương Khiếu Lâm sắc mặt đang xanh mét, nói: "Nhờ được năm vạn của ngươi, Trương tiên sinh. Ta sớm đã nói với ngươi rồi, Ba Lạc Phu chính là người có thực lực cường đại nhất trên thế giới, không ai có thể ở dưới quyền của hắn mà kiên trì được nổi một hiệp, thế nhưng ngươi lại cứ nhất định không chịu tin.
80 Chứng kiến Vương Chí Đạo thể hiện ra bộ dáng tự tin chắc chắn, Chu Quốc Phú cùng Thái Gia Dương không tự giác mà cũng bị lây, cũng đối với hắn có cảm giác tự tin hẳn lên.