61 Thành bại hơn thua cũng bởi trời,Cuộc đời nghĩ lại tưởng như chơi. Trăm sự chẳng qua do mạng số,Phúc phận cho mình được đấy thôi. ** *Xe đi lộc cộc ngày đêm không nghỉ.
62 Thành bại hơn thua cũng bởi trời,Cuộc đời nghĩ lại tưởng như chơi. Trăm sự chẳng qua do mạng số,Phúc phận cho mình được đấy thôi. ** *Hư Trúc mở mắt ra nhìn, không khỏi đỏ mặt.
63 Tiêu dao tự tại một thân,Chẳng ai ước thúc bó chân ra vào. ** *Hư Trúc vừa ra khỏi căn nhà gỗ, không khỏi kinh ngạc, thấy trên khu đất làmột cột lửa thật lớn, còn trên mặt đất cây tùng đổ nằm ngổn ngang.
64 Tiêu dao tự tại một thân,Chẳng ai ước thúc bó chân ra vào. ** *Người được chữa dĩ nhiên vô vàn cảm kích đã đành, người đứng ngoài cũnghết sức bội phục tài Lung Á lão nhân nhưng nghĩ lại ông ta là thầy của Tiết ThầnY nên cũng không lấy gì làm lạ.
65 Than ôi vật đổi sao dời,Trời sầu đất thảm một đời bỏ đi. ** *Mộ Dung Phục giơ tay chào Đinh Xuân Thu, miệng nói:- Xin chào! Cuộc đời quả có duyên thì ở đâu cũng gặp, vừa mới chia tayđã lại thấy nhau rồi.
66 Than ôi vật đổi sao dời,Trời sầu đất thảm một đời bỏ đi. ** *Hai mắt A Tử bị Đinh Xuân Thu đánh thuốc độc mù rồi, Du Thản Chikhông kể sống chết cứu nàng đào tẩu.
67 Dưới thì gió rít căm cămTrên thì mù mịt mây giăng tứ bề** *Bỗng từ trong triền núi có tiếng người kêu lên:- Không được thế! Chớ có làm hại Vương cô nương, để ta đầu hàng ngươivậy.
68 Dưới thì gió rít căm cămTrên thì mù mịt mây giăng tứ bề** *Hai người vừa nắm được tay Đoàn Dự, bốn lòng bàn tay chạm nhau, liềncùng vận sức bóp mạnh. Bất Bình đạo nhân lập tức thấy chân khí trong ngườimình cuồn cuộn tiết ra, kinh hãi quá vội buông tay.
69 Má hồng chớp mắt phôi pha,Tóc mây ngoảnh lại nay đà như Sương** *Ô Lão Ðại biến Sắc, đang định lên tiếng, Bất Bình đạo nhân liền đưa mắtcho y, mỉm cười nói:- Ðoàn công tử là người quân tử, không nhân cơ hội người ta lâm nguy,phẩm cách quả là cao thượng, bội phục, bội phục! Ô huynh, chúng mình tấncông núi Phiêu Miểu, chuyện trước nhất là phải làm Sao biết được hư thực củacung Linh Thứu ra thế nào.
70 Má hồng chớp mắt phôi pha,Tóc mây ngoảnh lại nay đà như Sương** *Cô bé con nói:- Hòa thượng ngu ngốc kia ơi, ngươi với ta vô thân vô cố, chết chung vớita để làm gì? Hừm hừm, bọn bay định giết hai người chúng ta, e rằng khôngphải dễ.
71 Canh khuya một giấc mơ màng,Hỏi người trong mộng hỡi chàng là ai. Ðây Bồng Lai, đấy Thiên Thai,Người nay hóa bướm, bướm mai thành người. ** *Hư Trúc kinh hãi vọt lên hai bước, Ðồng Mỗ hoảng hốt rít lên, chạy vềphía y.
72 Canh khuya một giấc mơ màng,Hỏi người trong mộng hỡi chàng là ai. Ðây Bồng Lai, đấy Thiên Thai,Người nay hóa bướm, bướm mai thành người. ** *Y nghĩ bụng Ðồng Mỗ đã đến được nơi an toàn rồi, không cần phải cómình ở bên cạnh nữa liền nói:- Tiểu tăng là đệ tử Phật môn, không thể đứng nhìn thí chủ tàn Sát chúngSinh,.
73 Dù cho thiên tứ vạn chungCuối cùng rồi sẽ cũng đành buông xuôiHơn thua tranh một tiếng cườiTrước sau âu cũng một đời như nhau. ** *Hư Trúc quýnh quáng, kêu lên:- Ối chao ôi! Không xong rồi, bà ta.
74 Dù cho thiên tứ vạn chungCuối cùng rồi sẽ cũng đành buông xuôiHơn thua tranh một tiếng cườiTrước sau âu cũng một đời như nhau. ** *Chờ một hồi lâu thì trời bắt đầu tảng sáng, y liền ngồi xuống nghỉngơi.
75 Ta ngươi chung mối tơ lòng,Bên gà bên vịt cũng cùng tương tư. Hồ đồ nọ xọ ra kia,Tình dài kế vắn biết chia đường nào?** *Hư Trúc nhìn xuống thâm cốc, cũng đành bó tay, nhìn lại bộ dạngbồn chồn của những phụ nữ nghĩ thầm: "Ai ai cũng gọi ta là chủ nhân, lúcgặp chuyện khó, người kêu bằng chủ này lại không có được một kế thìcòn ra ngô ra khoai gì nữa? Trong kinh có viết là: Nếu có ai đến cầu, dùchân tay tai mũi, đầu mắt thịt xương, máu huyết thân thể, Bồ Tát Ma HaTát thấy đã cầu thì đều hoan hỉ mà cho ngay.
76 Ta ngươi chung mối tơ lòng,Bên gà bên vịt cũng cùng tương tư. Hồ đồ nọ xọ ra kia,Tình dài kế vắn biết chia đường nào?** *Hư Trúc ối lên một tiếng, người hơi nghiêng qua, không hiểu saoTrác Bất Phàm vừa mới nói ngon nói ngọt, lại đột nhiên lật mặt ra chiêusát thủ? Soẹt một tiếng, mũi kiếm đâm suốt qua dưới nách y, xé rách mộtđường dài trên chiếc tăng bào cũ kỹ.
77 Chữ danh gắn với chữ tham,Sân si ràng buộc cởi làm sao đây?** *Sáng hôm sau, Hư Trúc tỉnh lại, thấy mình nằm ngủ trên một chiếcgiường êm ấm, mở mắt nhìn ra ngoài trướng là một căn phòng cực rộng,trống trải chẳng khác gì thiền phòng nơi chùa Thiếu Lâm, trần thiết cổkính thanh nhã, đỉnh đồng bình sứ, cũng na ná như chuông đồng lò hươngnơi bản tự.
78 Chữ danh gắn với chữ tham,Sân si ràng buộc cởi làm sao đây?** *Triết La Tinh đáp:- - Ngươi bảy lượng, ta nửa cân, bộ ngươi tính nết hay lắm hả?Tiếng Hoa y học chưa đến đầu đến đũa, định nói "kẻ tám lượng,người nửa cân", lại thành "kẻ bảy lượng, người nửa cân".
79 Ai ơi tự hỏi lòng mình,Bao giờ mới dứt nợ tình được đây?***Cưu Ma Trí biết rằng ra tay đấu vơi chú tiểu này, thắng cũng chẳng hay ho gì mà thua thì thiên hạ cười chê nhưng ở vào tình thế bắt buộc, không thể nào tránh né được, lập tức múa chưởng đánh ra, chưởng phong có tiếng vụt vụt véo véo, tư thế thủ pháp, chính là công phu thượng thừa của Bát Nhã chưởng.
80 Ai ơi tự hỏi lòng mình,Bao giờ mới dứt nợ tình được đây?***Phái Thiếu Lâm tuy trên giang hồ quen biết rộng rãi, vậy mà không hay biết gì trước, thành thử chưa tỉ thí đã rơi vào thế hạ phong rồi.