21 Tưởng đâu khói phất phơ bay,Ai ngờ kiếm khí tràn đầy không gian. ***Cưu Ma Trí chắp hai tay nói:-Đức Phật có dạy rằng: Phải vào được cảnh giới không sinh không diệt, không nhơ bẩn cũng không thanh sạch.
22 Lâu nay dạ luống mơ mòng,Giang Nam cảnh vật một vòng ghé thăm. Hồ xanh, liễu rủ, hương lăng,Thuyền con một chiếc, xinh xinh hai nàng. ***Đoàn Dự bị Cưu Ma Trí điểm huyệt, không thể động đậy gì được bị mấy gã tùy tòng để nằm ngang trên yên, mặt quay xuống dưới thấy đất chạy giật lùi, vó ngựa tung bay khiến cho mũi miệng chàng dính đầy bụi bặm, tai nghe bọn chúng la hét om xòm toàn bằng tiếng Phiên nên không hiểu gì cả.
23 Lâu nay dạ luống mơ mòng,Giang Nam cảnh vật một vòng ghé thăm. Hồ xanh, liễu rủ, hương lăng,Thuyền con một chiếc, xinh xinh hai nàng. ***Cưu Ma Trí thở dài:- Ta và lão gia các ngươi năm xưa gặp nhau ở Tứ Xuyên, đàm luận võ công, ai bên đều phục tài lẫn nhau nên kết bạn.
24 Từng khi khắc khoải mơ người ngọc,Nay càng say đắm mộng giai nhân. ***Chiếc thuyền đi tới dưới một hàng liễu rủ, xa xa thấy một hàng cây hoa chiếu ánh nước rực rỡ như ráng mây ban chiều.
25 Từng khi khắc khoải mơ người ngọc,Nay càng say đắm mộng giai nhân. ***Đoàn Dự không còn cách nào tránh mặt, từ sau tảng đá bước ra vái một cái thật sâu nói:-Tiểu sinh phụng mệnh phu nhân tại nơi đây trồng hoa trà không ngờ lại chạm mặt tiểu thư.
26 Võ công thiếu đủ thế nào,Nói đâu ra đấy quần hào ngẩn ngơ. ***Chiếc thuyền nhỏ chèo tới mỗi lúc một gần, A Châu bỗng nhiên nói nhỏ:-A Bích, mi xem kìa! Hình như có chuyện chi hơi lạ.
27 Võ công thiếu đủ thế nào,Nói đâu ra đấy quần hào ngẩn ngơ. ***Ông già họ Mạnh bao nhiêu răng trong mồm bị búa đánh gãy hết, trong cơn hoảng hốt ba cái răng tuột luôn vào bụng.
28 Làm trai cho đáng nên trai,Nghìn chung sảng khoái so tài một phen. ***Đoàn Dự đã từng bị phái Vô Lượng và bang Thần Nông hiếp đáp, lại bị Nam Hải Ngạc Thần cưỡng bách, bị thái tử Diên Khánh bỏ tù rồi bị Cưu Ma Trí bắt đi, đến Mạn Đà Sơn Trang phải làm anh thợ trồng hoa, trải qua bao nhiêu dày vò lăng nhục nhưng trước nay chàng chưa từng có cái bụng dạ oán hận bực bội như thế bao giờ.
29 Làm trai cho đáng nên trai,Nghìn chung sảng khoái so tài một phen. ***Phong Ba Ác vẫy vẫy bàn tay, không thấy khác lạ cũng không hiểu ra sao, nghĩ bụng: "Trong túi gai có dấu bò cạp ngũ sắc, không thể không có gì kỳ quái" bèn đáp:-Không thấy gì cả.
30 Ai hay trăm sự đảo điên,Một tay chèo chống oan khiên cũng đành. Dẫu cho người đã phụ mình,Tròn câu nghĩa khí giữ tình anh em. ***Người đó trên lưng đeo năm cái túi vải, là đệ tử ngũ đại trong Cái Bang.
31 Ai hay trăm sự đảo điên,Một tay chèo chống oan khiên cũng đành. Dẫu cho người đã phụ mình,Tròn câu nghĩa khí giữ tình anh em. ***-Kiều Phong, viên sáp truyền tin là quân tình đại sự, ngươi không được coi.
32 Ân xưa oán cũ bao vòng lụy,Sớm bạn trưa thù lắm đổi thay. ***Mọi người quay đầu nhìn lại thấy từ đằng sau cây hạnh một lão tăng mặt vuông tai lớn, hình mạo uy nghiêm mặc áo cà sa màu tro bước ra.
33 Ân xưa oán cũ bao vòng lụy,Sớm bạn trưa thù lắm đổi thay. ***Kiều Phong hỏi:-Thân thế đầu mối của ta, ngươi từ đâu mà biết được?Toàn Quan Thanh đáp:-Việc này có liên quan đến người ngoài xin tha thứ cho tại hạ không thể phụng cáo.
34 Dù cho sông cạn đá mòn,Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ. (Ca Dao VN)***Hai người cưỡi chung một con ngựa chạy lồng lên một hồi, nhìn quanh chỉ thấy toàn là vườn dâu, chẳng mấy chốc đã bỏ bọn võ sĩ Tây Hạ không còn thấy tăm hơi đâu nữa.
35 Dù cho sông cạn đá mòn,Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ. (Ca Dao VN)***Chàng lật đật đỡ người nàng, để nàng ngồi trên một tấm ghế dài. Vương Ngữ Yên hai tay run rẩy, cố gắng kéo hai tà áo lại che người, cúi đầu suy nghĩ, một lúc sau mới nói:-Y không để lộ võ công gia số của mình ra, tôi.
36 Ai chia kẻ Hán người Hồ,Bên Nam bên Bắc oán thù triền miên. Anh hùng gặp cảnh đảo điên,Nuốt cay ngậm đắng biết nghiêng bên nào?***Hai người nhắm đường chạy về phía thành Vô Tích.
37 Ai chia kẻ Hán người Hồ,Bên Nam bên Bắc oán thù triền miên. Anh hùng gặp cảnh đảo điên,Nuốt cay ngậm đắng biết nghiêng bên nào?***Biến cố đó khiến Kiều Phong há hốc mồm, mắt mở trừng trừng, trong đầu hết sức hỗn loạn: "Sư phụ vừa trông thấy ta liền sợ hãi đến chết là sao? Không thể như thế được, ta có điều gì đáng sợ đâu? Có lẽ ông sớm đã bị thương rồi".
38 Dù cho hang hổ đầm rồng,Vào sinh ra tử anh hùng nhẹ tênh. Trông ra trời đất mông mênh,Tấm thân bảy thước lênh đênh một mình. ***Kiều Phong vận công một hồi lâu, bỗng nghe ở phía tây bắc có hai tiếng lạch cạnh truyền tới, biết là có người trong võ lâm chạy trên mái nhà, kế tiếp phía đông nam cũng có tiếng động.
39 Dù cho hang hổ đầm rồng,Vào sinh ra tử anh hùng nhẹ tênh. Trông ra trời đất mông mênh,Tấm thân bảy thước lênh đênh một mình. ***Tiết Thần Y đáp:-Đúng thế, dù đằng nào thì ngươi cũng ra tay giết ta.
40 Nhạn Môn vách đá chênh vênh, Ngẩn ngơ ngơ ngẩn, một mình ngẩn ngơ. Còn đâu hàng chữ năm xưa,Biết đâu thân thế, biết đâu giống giòng. ** * Đ ơn Chính nghe tiếng rống dường như muốn điếc cả tai, đầu óc mê mẩn, chân lảo đảo đứng không vững.