41 Vạn Lương hốt hoảng nói nhanh:- Cô nương ngồi yên trong xe, lão hủ chạy lại trước xem. Khi ấy, trời vừa hưng hửng sáng, cảnh vật lờ mờ hiện ra dần. Ngọc Giao nhớn nhát nhìn quanh, nói:- Nhớ nghe, nếu có phải sáp chiến thì nhớ gọi cho một tiếng.
42 Vạn Lương như sực nhớ ra điều gì trọng đại, hấp tấp hỏi: - Châu huynh có thấy Chính nghĩa lão nhân bao giờ chưa?- Đã có may mắn được diện kiến mấy lần rồi.
43 Quái nhân bỗng phá cười vang, tiếng cười dài dội cả căn hầm nghe bi thương như tiếng vượn hú trên non, chất chứa bao niềm tủi hận. Ngọc Giao bỗng căm giận, chực quát cho lão ngừng, hốt thấy quái nhân ràn rụa nước mắt, không hiểu từ lúc nào tiếng cười đã biến thành tiếng khóc rống.
44 Phàn Vân đại sư nói:- Lão nạp tuyệt không phải là hạng tham sinh quý tử, mà gắn giữ lại chút hơi tàn cũng vì muốn truyền thật nội tình cho các võ lâm đồng đạo.
45 Phạm Tuyết Quân nói:- Y đang khẩn cầu kẻ nắm vận mạng của y. Thiếu Bạch nói:- Kẻ đó chắc là thánh cung thần quân rồi. Tuyết Quân trầm ngâm:- Kể cũng có lý, tuy nhiên tên người y kêu gọi không phải là thánh cung thần quân.
46 Thấy Tứ Luật đại sư vung chưởng đánh tới. Sức chưởng ào ạt như sóng vỡ bờ, cuồn cuộn hướng vào ngực cùng. Thiếu Bạch không dám tiếp chưởng, vội nghiêng mình né tránh, tay phải vung trường kiếm lên ra chiêu "Tường Vân liễu nhiễu" hóa giải chưởng pháp của Tứ Luật đại sư.
47 Phàn Vân đại sư chẳng gì cũng là chưởng môn nhân của Nga Mi phái một thời, nay dẫu ông bị ám hại đã lâu nhưng danh tiếng của ông vẫn chưa phai nhạt trong lòng người.
48 Nhất Sĩ đáp:- Trước khi nữ thí chủ chưa đến đây, bổn tòa thực không ngờ vực gì nữa, nhưng giờ nghe nữ thí chủ nói, bổn tòa cũng động tâm. - Thế thì nên để ý truy tra hung phạm ngay đi.
49 Khi ấy, bọn tăng lữ Thiếu Lâm ở bên ngoài điện, không một người nào dám xông qua cửa, nhưng tình thế càng thêm căng thẳng chỉ chờ dịp bùng nổ. Hoàng Vĩnh, Cao Quang đứng sát bên cửa điện chuẩn bị sẽ tiếp cứu Thiếu Bạch bất cứ lúc nào.
50 Đang khi ấy, hốt nghe tiếng dây cung bật, hai mũi trường tiễn gió rít bay vụt vào. Nhàn Vân hấp tấp nói:- Bọn họ tấn công vào điện, chư vị nên thân trọng.
51 Tuyết Quân nói khẽ: - Chỉ cần ta rời điện, tên Nhất Sĩ tất cũng chẳng thiêu hủy nó làm chi, Châu Chính sẽ chẳng đáng ngại, mau vào rừng đi! Thiếu Bạch đi đầu vòng ra sau điện, ngẩng nhìn, thấy đã có một đống củi chất cao có hơn trượng, liền vung trường kiếm chém vẹt một lối đi chừng độ năm thước.
52 Trong màn đêm nghe tiếng người phá cười: - Lão ngư ông không dám to gan mặt đối mặt với tăng lữ Thiếu Lâm, mới phải ngấm ngầm giúp các ngươi dè đâu a đầu lại om sòm gọi tướng danh hiệu lão phu như thế? Ngọc Giao cười nhạt: - Từ đó đến giờ lão đi đâu? - Lão ngư ông biết các ngươi sẽ tới Thiếu Lâm tự, một mình làm sao dám theo ngươi vào chỗ chết? Ngọc Giao cười phì: - Thì ra lão đã thỉnh được người tương trợ bọn ta, vậy xin có lời cảm ơn! - Ai đi mời cao thủ cho ngươi, bất quá lão phu chỉ gọi riêng cho mình hai tay hộ tống mà thôi.
53 Quần tăng vừa huy động binh khí thì chất độc lại phát tác tức khắc trong bụng đau buốt như kiếm châm, đều phải ngồi xụp cho bớt cơn đau nhức. Thiếu Bạch tả thủ điểm luôn huyệt đạo bọn họ, xong lại cất bước đi.
54 Tuyết Quân nói liền: - Hỏi hay, minh chủ chẳng những võ công cao cường, về trí tuệ cũng thật là tiến bộ. Thiếu Bạch nói: - Cô nương quá khen. - Lúc này tình thế coi như tạm yên, trong lòng Nhất Sĩ đã nhận lầm thuộc hạ là người trong thánh cung, nhưng nếu chư vị trưởng lão Thiếu Lâm đối đầu với ta, tất y sẽ suy tính trong hai cái hại chọn lấy cái hại nhẹ nhất.
55 Thiếu Bạch ngần ngừ: - Tại hạ ngoài việc theo Cơ lão tiền bối luyện kiếm, còn võ vẽ tập thêm đao. Tứ Không đại sư thấy chàng nói tránh cũng không hỏi nhiều, liếc khắp quần tăng một lượt: - Nữ thí chủ đại náo trong tệ tự chúng tôi, hẳn không phải là vô cớ? - Vãn bối vào chùa đã có gởi thiếp bái sơn hẳn hòi, ngươi đệ tử quí tự cứ khăng khăng một mực bức bách.
56 Thiếu Bạch vội vã rút mình né. Ứng biến chớp nhoáng là thế, nhưng vẫn chậm một bước, làn sóng chưởng của Tứ Tử đã quét tới phớt vai trái dạt bốc chàng nửa trượng xa.
57 Tuyết Quân lùi lại mấy bước, Hoàng Vĩnh đá kiếm theo đúng những chiêu thức ghi nhớ được từ từ diễn lại. Tuyết Quân tai nghe gió kiếm cũng nhận ra ngay chỗ lệch lạc, bảo liền: - Hoàng hộ pháp luyện sai rồi.
58 Cao Quang nói: - Tại hạ đã sẵn sàng. - Chiêu thứ nhất, Hà nhạc điểm tướng. Ngọn thiết bút từ từ đưa lên đâm chậm xuống, bút đến nửa chừng đột ngột sẽ rung cổ tay, loáng màn bóng bút trùng trùng điểm sáng khiến người hoa cả mắt.
59 Thiếu Bạch gạn hỏi: - Ý đại sư phải chăng không muốn tại hạ nhúng tay vào? Tứ Giới sẽ gật đầu: - Dám mong Tả thí chủ dám lượng cho. Ngọc Giao lạnh lùng: - Hứ! Chắc là đại sư phòng xa, sợ người trong Kim đao môn chúng tôi thừa nước đục thả câu, cướp đoạt những cuốn bí kíp võ công ấy chứ gì? Tứ Giới đỏ mặt: - Lão nạp tuyệt không có ý đó.
60 Tuyết Quân mỉm cười: - Tiện thiếp vị nể đại sư, chứ tuyệt không có ý bang trợ Thiếu Lâm phái. Tứ Giới chưa kịp đáp, Ngọc Giao đã kêu lớn: - Ủa, hãy coi kìa.