101 Trần Gia Lân dùng giọng mũi kêu hừ một tiếng nói:- Họ Chúc kia, e rằng ngươi không còn bản lãnh thế thôi. Thình lình ngay lúc này. . . Một trong ba cao thủ đã hợp công Thiên Địa Khách lúc nãy, lẳng lặng lao vào hướng Ngô Hoằng Văn.
102 Trần Gia Lân thoáng ngẩn người trong giây lát, sau đó sực nhớ rằng mình đã hóa trang giả dạng, đương nhiên Châu Toàn không thể nhận ra hắn. Bỗng nhiên hắn lại liên tưởng đến giả sử Châu lão gia bị kẻ thù tìm tới báo phục, bây giờ mình là một nhân vật có tiếng tăm trên giang hồ, muôn một lộ tẩy, bị bọn thủ hạ của Thiên Hương môn phát hiện ắt mang tới họa tai cho Châu gia nữa, tốt hơn hết tạm thời ẩn mặt trước đã.
103 Một thiếu nữ bước tới cửa điện đường, cúi đầu hành lễ nói:- Bẩm phân đà chủ, môn chủ đang trên đường trở về tổng đà, nhất thời chưa liên lạc được. Phong đại nương khẽ gật đầu, nói:- Ta biết rồi, ngươi ra ngoài truyền lệnh tăng cường canh phòng vòng ngoài cho cẩn thận một chút.
104 Trần Gia Lân thoáng nghe sư đệ Thất Tâm Nhân nói rằng đối phương đã đến, bất giác ngoái cổ nhìn ra sau mới thấy một cỗ xe song mã bít bùng chạy tới nhanh như gió.
105 Võ Lâm Tiên Cơ lập lại lần nữa:- Này đại hiệp, chớ chần chờ nữa, nếu như viện binh của đối phương đuổi kịp đến đây. . . Mẫu Đơn lệnh chủ la hét một tiếng:- Nha đầu câm mồm lại nào!Võ Lâm Tiên Cơ vẫn còn khiếp sợ bà ta đã câm mồm lại ngay.
106 Lão nhân khẽ gật đầu kêu ồ lên một tiếng, nói:- Tiểu lão đệ, hãy mang khó khăn của ngươi nói cho ta nghe qua xem nào?Trần Gia Lân trầm ngâm giây lát, sau đó nói:- Bỏ qua cho rồi, thực ra khó khăn của tại hạ cũng chẳng đáng gì cả, tại hạ tự tin vẫn giải quyết được.
107 Thu Thi Khách chậm rãi đặt tay áo quan trên lưng gù xuống đất, sau đó ưỡn ngực đứng ngay người thở phào một cái, lẩm bẩm nói:- Xem hát thì được, nhưng không nên nhúng tay vào.
108 Trần Gia Lân đeo mặt nạ da người vào, tức thì hồi phục thân phận Lãnh Diện Quái Khách ngay. Thu Thi Khách cười há há một tiếng nói:- Vị bằng hữu nào đã đến, tại sao không hiện thân đi?Trần Gia Lân bất giác giật mình kinh hãi.
109 Phân muội, Phân muội, tại sao muội không cố gắng chịu đựng thêm một giây lát nữa. A! Ta mãi mãi phụ tình nàng, ta phụ tình tỷ nương nàng trước. Bây giờ đến phiên nàng, Phân muội nàng hãy mở mắt một lần nữa.
110 Thất Tâm Nhân nói giọng ôn tồn:- Này sư huynh, ngươi và nàng cùng lạy trời đất và cùng vào động phòng, mặc dù chưa hành lễ phu thê, nhưng đã có danh phận, chẳng lẽ ngươi bảo nàng gả cho người khác được sao?Trần Gia Lân nổi giận đùng đùng nói:- Này sư đệ, người chớ diễn tuồng nữa, hãy chấm dút cho rồi, chớ mãi xem ta là một gã ngu ngốc, ta chẳng bằng lòng ngươi làm thế đâu.
111 Trần Gia Lân trông thấy cảnh này đã nổi giận đùng đùng, hắn rất ghét hạng côn đồ tà ác này nhất, hắn không hiểu với bản tính của Tử Y Tiên Tử tại sao lại chịu phí lời đối đáp với hắn làm gì? Ngô Hoằng Văn đứng trong phòng nhìn qua cánh cửa khép hờ, đương nhiên cũng đã trông thấy cảnh bên ngoài rất rõ.
112 Trần Gia Lân thoạt bước vào trong phòng, bỗng nghe thấy Ngô Hoằng Văn phát ra tiếng kêu thất thanh, bất giác giật bắn người lên. Hắn lập tức ý thức rằng ắt phải xảy ra sự biến gì rồi, hấp tấp quay người ra, chạy sang bên kia dãy phòng, chỉ thấy Ngô Hoằng Văn ẩn người tại giữ phòng, toàn thân cứ run lẩy bẩy không dừng.
113 Có hai kỵ mã chạy song song trên quan đạo Noan Xương, cả hai đều ăn mặc kiểu cách thư sinh, hai người này chính là Trần Gia Lân và Ngô Hoằng Văn chứ không ai xa lạ cả.
114 Một nữ ni trẻ tuổi vừa xuất hiện tại sân viện. Trần Gia Lân đã nhận ra đối phương chính là môn đồ của Quái Ni Tuyệt Thế am trên núi Cửu Lĩnh sơn chứ không ai xa lạ cả, tại sao cô ta lại xuất hiện tại đây ư? Phù Thiệu Nhật xúc động kêu lên một tiếng:- Sư muội!Quản gia họ Khâu cũng theo sau lên tiếng thưa rằng:- Tiểu thư mới về đấy ư?Lão nhân râu dài cứ run lẩy bẩy, trợn to hai mắt, một hồi thật lâu mới nói:- Cha chả! Nha đầu bất hiếu này, có phải các ngươi đã ước hẹn sẵn chăng?Trần Gia Lân và Ngô Hoằng Văn đưa mắt nhìn nhau, nhất thời chẳng biết việc gì đã xảy ra hết, chẳng lẽ vào lộn môn hội chăng? Hay là nữ ni trẻ tuổi này là tỷ tỷ của Lương Tiểu Ngọc? Thế nhưng rõ ràng là Phù Thiệu Nhật vừa gọi cô ta là sư muội.
115 Ngô Hoằng Văn trợn to hai mắt, chẳng biết tại sao thiếu ni này lại đề cập tới Ngư Lang?Liễu Trần nói giọng u oán:- Thí chủ có biết tình hình gần đây của hắn không? Trần Gia Lân suy nghĩ giây lát nói:- Nghe nói hắn đã mất tích, tiểu sư thái tìm hắn có việc chi chăng? Liễu Trần cau mày nói:- Mất tích ư? Xảy ra sự biến gì ư? Trần Gia Lân lắc đầu nói:- Vậy thì chẳng biết, nhưng tại hạ đây và vị Ngô đại hiệp này cũng đang tìm kiếm tung tích của hắn.
116 Chúc Long vì biểu muội Tử Y Tiên Tử Lương Tiểu Ngọc bỏ gã yêu Ngô Hoằng Văn, nên gã căm thù Ngô Hoằng Văn hết sức, luôn luôn nuôi mộng quyết tâm diệt trừ y, đương nhiên gã không bao giờ chịu bỏ qua cơ hội này.
117 Xuyên qua thông đạo dài cả năm, sáu trượng đã tới ngõ ra địa lao, có một hàng thang đá, trên cùng là một cánh cửa mở tung ra ngoài, bây giờ nhằm lúc trời sáng, nên hai người đã nhìn thấy bên ngoài là một vườn hoa.
118 Thu Thi Khách nói:- Quân tử chẳng nói tư ẩn của người, đồng thời đây cũng là giang hồ đại kỵ, ta nói ra nhằm mở mang kiến thức cho hai ngươi, chỉ được nghe chứ không được nói lung tung.
119 Sau khi họ xếp hàng thành một hàng dài xong, bèn bắt đầu truyền nhau một vật gì đó hình tròn, từ góc viện khỏi đầu truyền tới cửa tháp sau đó truyền trở lại trông rất ngộ nghĩnh.
120 Trần Gia Lân trải qua một cơn xúc động mãnh liệt, sau đó bình tĩnh lại, hắn nghĩ rằng, phải chăng Chúc Long chỉ cố tình trêu chọc mình ư? Sư đệ Thất Tâm Nhân đã giải cứa Đào Ngọc Phân, hơn nữa nàng yêu Thất Tâm Nhân, chẳng lẽ nàng đã thoát khỏi nanh cọp, lại sa vào miệng sói nữa sao?Nếu lời nói Chúc Long không hư dối, vậy thì nàng đã bị bọn Thiên Hương môn bắt lại lần nữa, nàng đành lòng gả cho Chúc Long chăng?Khi đánh mất món đồ mới cảm thấy nó trân quý, tâm ý của con người vốn là kỳ lạ như thế!Trần Gia Lân suy nghĩ đến đây, thản nhiên nói:- Chúc Long, nếu Đào Ngọc Phân chịu gả cho ngươi vậy thì đây là đệ nhất kỳ sự trong võ lâm.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50