41 Trần Gia Lân đang chuẩn bị thi triển Phá Nguyên Chế Địch là môn tuyệt học bá đạo của sư môn, hắn quyết tâm phá công cùng địch liều chết, nhưng không ngờ Bất Bại Ông lại thình lình lẳng lặng bỏ đi, hắn đành bãi bỏ ý niệm này.
42 Vào thời điểm này lại gặp phải Huyết Thủ Thiếu Đông Phan Văn, quả thật đây là điều Trần Gia Lân lấy làm bất ngờ vô cùng. - Đứng lại nào!Trần Gia Lân gầm hét một tiếng, phi thân nhảy vọt tới ngay.
43 Bấy giờ Trần Gia Lân đã yên tâm phần nào, vì hắn biết rằng đối phương chưa thay đổi kế hoạch. Thời giờ từng phút từng giây trôi qua, hắn ngước đầu nhìn sắc trời biết rằng canh hai đã trôi qua một nửa rồi, nhưng vẫn chưa thấy nữ nhân mà Huyết Thủ Thiếu Đông đã nói xuất hiện.
44 Mọi khi Vũ Diễm Hoa rất là lanh lẹ, nhưng bây giờ thì nàng đã luống cuống, hớt hãi nói:- Chúc hương chủ, ngươi cứ việc nói, còn chứng cớ hiển nhiên gì nữa sao?Võ sĩ kình trang lạnh lùng nói:- Ngươi bắt buộc ta nói đó ư? Vũ Diễm Hoa mím môi nói:- Đương nhiên, đây là đại sự có liên can đến tội tử hình vi phạm luật môn, há nói đùa được sao?Võ sĩ kình trang trầm giọng nói:- Ngươi hãy nghe cho kỹ nào, kiếm thương trong người kẻ bị giết không sâu nhọn, điều này chứng tỏ rằng đối phương sử dụng loại binh khí cùn đầu.
45 Ngô Hoàng Văn thoạt trông thấy Trần Gia Lân phi thân chạy ra cánh rừng trong lòng lấy làm kinh ngạc, đang muốn lên tiếng cản lại hắn, y sực vỡ lẽ Trần Gia Lân ắt là muốn quay lại chỗ cũ để thu hồi món đồ, thế rồi y cũng theo sau chạy ra rừng luôn.
46 Cư trai này có nhiều tiểu viện riêng biệt. Công tử họ Nhâm theo sau phụ nhân trung niên đi qua cửa viện. Chẳng mấy chốc, họ vào trong một thủy các dựng trên hồ sen, công tử họ Nhâm thoạt vừa ngồi trên ghế, đã hấp tấp lên tiếng hỏi ngay:- Cố má má, việc gì xảy ra thế?Phụ nhân trung niên đích thân dâng trà tới cho y, sau đó mới làm dáng thở dài một tiếng nói:- À! Công tử vẫn biết nỗi khổ nghề này của chúng tôi, người đến đây hết thảy đều là khách không được đắc tội, thế nhưng bọn này cũng không thể nào hoàn toàn khiến ỗi một người khách đến chiếu cố được vừa lòng hết.
47 Hoa Gian Khách Nhâm Phẩm Phương trầm giọng nói:- Ngư Lang, ngươi chớ lấn hiếp người quá thế!Thư sinh áo gấm này chính là Ngư Lang Trần Gia Lân, nếu hắn không thay đổi y phục có lẽ thoạt vừa gặp mặt thì Nhâm Phẩm Phương sẽ nhận ra hắn ngay, chính Võ Lâm Tiên Cô Đào Ngọc Phân đã bày cho hắn hành động như thế.
48 Câu nói này chan chứa mùi vị máu tanh. Trần Gia Lân bất giác rùng mình lạnh toát mồ hồi, nhưng hắn đã đánh liều, cất giọng lạnh nhạt nói:- Vãn bối quyết không trốn tránh, đồng thời cũng không thay đổi ý kiến!Mặc dù ngoài miệng hắn nói lời cứng rắn nhưng trong lòng lo sợ vô cùng, sinh tử của mình nằm trong một ý niệm đối phương.
49 Kim Hoa sứ giả đã nghe hết đối thoại của Võ Lâm Tiên Cơ và Phong đại nương, thế thì hậu quả không thể tưởng tưởng nổi. Các môn phái võ lâm xem tội phản nghịch và khi sư diệt tổ là tội nặng nhất, bây giờ Kim Hoa sứ giả đã bắt tội họ chớ nói là thọ hình làm gì, có lẽ còn liên lụy đến người khác nữa.
50 Trần Gia Lân động lòng nói:- Phân muội có điều gì cần nói với ta ư?Võ Lâm Tiên Cơ trầm giọng nói:- Tỷ phu, ta phải hỏi ngươi một việc trước, trả lời hay không tùy nơi ngươi, ngươi đã gặp chủ nhân bọn ta rồi, có phải vậy không?Gia Lân khẽ gật đầu nói:- Đúng thế, có sao không?- Giữa chủ nhân và ngươi có mối quan hệ thế nào vậy?- Đây là một nghi vấn, đến bây giờ ta vẫn không hiểu y gặp ta với mưu đồ gì, tối hôm qua y không hiện thân tương kiến, ta nói chuyện với y cách một tấm bình phong, chỉ nghe thấy tiếng chứ không thấy người y.
51 Thình lình ngay lúc này. . . Có một tràng những tiếng tà áo phất phơ vang tới, kế đó một lão nhân râu bạc phơ trạc tuổi sáu mươi ngoài chạy về hướng Huyền Vũ Quan.
52 Trên giường không có ai nằm hết, chỉ lấy chiếc gối và các vật y áo làm thành một con người giả ngủ say mà thôi, nếu chưởng quỹ vào phòng thì vấn đề này lộ tẩy ngay, nhưng nàng không thể ngăn cản lão, vì chưởng quỹ này là người phụ trách do Thiên Hương môn phái tới Nam Xương, thân phận địa vị lão không thua kém Bà Dương phu nhân.
53 Không ngờ người hiện thân lại chính làm Cổ Hồng Liên danh kỹ trong thành Nam Xương, bản thân nàng vốn thì thần bí ly kỳ, tại sao với tài nghệ của nàng lại chịu ẩn thân trong thanh lâu như vậy?Không ai hiểu được điều này cả?Lần trước Võ Lâm Tiên Cơ đã xếp đặt Trần Gia Lân tạm giả tầm hương khách cùng đánh ghen với Hoa Gian Khách Nhâm Phẩm Phương, để thừa dịp dựng cớ giết chết Nhâm Phẩm Phương, kết quả là Cổ Hồng Liên đã lộ ra chân diện mục.
54 Nữ nhân trong rừng cất giọng u oán nói: - Ngư lang, đời người như giấc chiêm bao, hà tất quan tâm vấn đề quen biết hay xa làm gì, tương lai ngươi sáng sủa, nên làm nhiều việc hữu ích cho võ lâm, mới không phí phạm một thân võ học của ngươi.
55 Trần Gia Lân bàng hoàng chẳng biết làm sao đây, hắn biết rằng chưởng lực của Bất Bại Ông vô cùng lợi hại, nếu để lão đứng xa phạm vi thế kiếm đánh không tới, phóng chưởng tấn công mình, quyết phải hủy dưới chưởng của lão à coi.
56 Trần Gia Lân thoạt nghe Võ Lâm Tiên Cơ nói thế bất giác liên tưởng đến nữ nhân thần bí có thân pháp thần kỳ đã xuất hiện trong rừng gần bến sông nọ, hắn cũng chưa từng nghe nói người nào có thân pháp kinh hồn như vậy bao giờ.
57 Trần Gia Lân chẳng những biết mặt Huyết Thần và Bất Bại Ông là hai tôn giả trong tam đại tôn giả của Thiên Hương môn, hơn nữa đã động thủ với họ, vậy thì tôn giả đứng trước mặt này chính là Bạch Cốt Ma Thôi Nguyên mà hắn đã quyết chí tìm kiếm bấy lâu rồi.
58 Trần Gia Lân cười cay đắng một tiếng, tra kiếm vào bao, nói:- Hình như ta đang nằm chiêm bao thì phải!Võ Lâm Tiên Cơ đảo mắt chung quanh một vòng, nói:- Người giả mạo chàng ở đâu rồi? Trần Gia Lân thất kinh nói:- Sao nàng lại biết như thế? Võ Lâm Tiên Cơ nói: - Chủ nhân cũng biết rồi, vậy là đã chứng minh rằng chàng không phải là người hủy lệnh giết người.
59 Trần Gia Lân ôm ấp nỗi tâm tư hiếu kỳ đi sang hướng bụi rậm nọ, đến bây giờ hắn vẫn không thể tưởng tượng được rốt cuộc người ẩn mình trong bụi rậm là nhân vật thế nào.
60 Người vừa xuất hiện không ai xa lạ mà chính là Huyết Thủ Thiếu Đông Phan Văn. Hình như Huyết Thủ Thiếu Đông Phan Văn cũng chẳng ngờ lại gặp phải oan gia nơi đây, mặt mày hơi biến sắc, thế nhưng gã là lão giang hồ, chỉ thoáng ngẩn người giây lát sau đó chắp tay cười ha hả nói: - Trần lão đệ, ngươi cũng nhàn hạ đấy chứ!Ba chứ Trần lão đệ nghe thật chói tai, nhất thời Trần Gia Lân không nói gì hết.