21 Diệu Tu sư thái quay sang hỏi Trần Gia Lân rằng:- Sao thí chủ lại thọ thương thế?Trần Gia Lân căm phẫn nói:- Chỉ trách rằng tự tại hạ nhất thời sơ ý nên đã bị Quan Lạc Hiệp Thiếu đột kích đắc thủ như vậy.
22 Lão thầy thuốc mà Vũ Diễm Hoa đã nói té ra chính là Huyết Thần Đông Phương Vũ sư phụ của Ngô Hoằng Văn là huynh đệ mới kết giao với mình. Mặc dù ở trong bầu không khí hài hòa, thế nhưng đôi nhãn thần của Huyết Thần Đông Phương Vũ vẫn rùng rợn khiếp sợ hết sức, hình như lão luôn luôn sẵn sàng giết người.
23 Trần Gia Lân giật bắn người lên, hấp tấp hỏi:- Này Hai ngốc ca ca, Võ Lâm Tiên Cơ thế nào?Lâm Nhị Lăng vẫn nhắm chặt hai mắt nằm trên đất thở hổn hển mãi.
24 Trần Gia Lân giật mình hỏi:- Việc chi hỏng rồi?Ngô Hoằng Văn nói giọng hớt hãi:- Trông dạng chết của hai tiểu đạo sĩ này, chính là gia sư hạ thủ, chính họ bị quải trượng đập vỡ đầu không còn sai rồi.
25 Ngô Hoằng Văn cứ đứng tại chỗ cau mày lia lịa, chẳng có mảy nay cơ hội gì nói hết. Âm thanh nữ nhân nọ bỗng trở nên rất ôn tồn nói:- Này Ngư Lang, nếu quả thật ngươi thích Võ Lâm Tiên Cơ, ta sẽ làm mai cho ngươi, bảo đảm hảo sự tất thành.
26 Âm thanh Công Tôn đại nương trở nên lạnh lùng, nói:- Trông tình hình ngươi chuẩn bị động võ thì phải? Trần Gia Lân đã đánh liều, gật đầu nói:- Đúng thế, nếu tôn giá cưỡng ép tại hạ động thủ, tại hạ quyết không từ chối.
27 Trần Gia Lân ra khỏi nhà, nhắm hướng cũ chạy tới, hắn cảm thấy trong người mệt mỏi vô cùng, hình như không còn chút sức lực nho nhỏ nào cất bước nữa. Hắn tự hỏi rằng: "Đào Ngọc Phương đã cự tuyệt gặp mình vài lần, xem như tình dứt nghĩa tuyệt, tại sao mình không chịu buông tay? Cho dù có gặp mặt thì biết nói gì bây giờ? Yêu cầu nàng hồi tâm chuyển ý chăng?"Khi một người đánh mất hy vọng sự sống, hành vi thường trở nên kỳ quặc cũng chẳng có gì là lạ hết.
28 Trần Gia Lân nghe đối phương nói như thế, bất giác ngẩn người ra tại chỗ luôn. Y không phải là Đào Ngọc Phương, chứ y là ai đây?Giọng nói, nụ cười, hành động đi đứng, mái tóc dù có đốt thành tro tàn thì hắn cũng không khi nào nhìn lấm hết.
29 Trần Gia Lân chẳng cản lão quái nhân lại được, bất giác luống cuống cũng phi thân xông vào nhà luôn, chỉ thấy cửa sau mở toang ra, không thấy bóng người nào trong nhà hết, chẳng biết Vũ Diễm Hoa đã đắc thủ hay chưa? Hắn phóng mắt nhìn ra cửa sau, thấy lão quái nhân đang phi thân chạy dọc theo bến đá.
30 Chỉ thấy người té nằm trên đất, mình mẩy máu me lem luốc, y áo rách nát bét, trông tình hình đối phương vừa bị tra tấn thì phải. Trần Gia Lân xếch ngược đôi lông mày kiếm, nói:- Việc gì đã xảy ra như thế? Ngô Hoằng Văn tiếp lời nói:- Có lẽ đối phương vừa bị tra tấn.
31 Trần Gia Lân cầm hạt Thiên Niên Thiềm Châu trong tay, xúc động đến toàn thân cứ run lẩy bẩy, Giang Hồ Lãng Tử đã đánh cắp hạt Thiên Niên Thiềm Châu này từ phủ Đỗ Ngự Sử tại Nam Xương, không ngờ lại bị Thần Ảnh Nhi Viên Phi tráo mất, Giang Hồ Lãng Tử vì hạt châu này mà mất mạng, bây giờ hai sư huynh đệ Thần Ảnh Nhi Viên Phi cũng bỏ mình vì hạt châu này để giải cầm chế cho Huyết Thần Đông Phương Vũ.
32 Trần Gia Lân vội vã chạy về hướng Huyền Vũ Quan. Hẳn phải thông báo hành tung của Huyết Thần cho bọn Túy Ông biết. Khi vào trong đền chẳng thấy bóng người nào hết, hắn bèn y lời giao hẹn lưu lại dòng chữ ngay chỗ dễ chú ý ở trong đền, hắn viết rằng: "Sư phụ Ngô Hoằng Văn đã khởi trình đến Phủ Châu vào lúc trưa nay".
33 Trần Gia Lân và Châu lão gia ngồi trước sân căn nhà nhỏ ngồi nói chuyện phiếm, bọn con cái và con dâu của Châu lão gia thì ngồi ở bên cạnh đang bận việc khâu vá, vài đứa trẻ đang chạy vòng vòng ở góc nhà chơi trò rượt bắt.
34 Trần Gia Lân vốn đã hạ tuyệt giang hồ, thế nhưng hai năm sau, ngày hôm nay, vì tình thế bắt buộc hắn phải tái xuất giang hồ lần nữa. Trên đường đi, hắn cảm khái thở dài mãi, hắn nghĩ rằng.
35 Trần Gia Lân xếch ngược đôi lông mày kiếm lên, nói:- Tại sao thế?Bà Dương phu nhân trầm giọng nói:- Hiền tế còn nhớ cách đây hai năm về trước lúc ngươi hành tẩu giang hồ từng có người ra lệnh cấm thủ hạ không được đối địch với ngươi đồng thời ra lệnh thủ hạ bảo vệ ngươi chăng?Trần Gia Lân động lòng nói:- Vâng, tiểu tế vẫn nhớ điều này, có sao chăng? Bà Dương phu nhân nói:- Bạch Cốt Ma Thôi Nguyên chính là thủ hạ của người ra lệnh ấy!Trần Gia Lân nghe nói thế lấy làm xúc động vô cùng, câu nghi vấn này đã làm hắn thắc mắc từ lâu, chính vì không tìm ra được manh mối, thế rồi hắn buột miệng hỏi:- Chẳng biết người ra lệnh đó là nhân vật nào vậy? Bà Dương phu nhân cười cay đắng một tiếng nói:- Này hiền tế, ta không thể nói cho ngươi hay, thế nhưng ắt có một ngày nào đó ngươi sẽ sáng tỏ không sai.
36 Trần Gia Lân trợn ngược hai mắt lên nói:- Bất kể y là thiên vương địa lão tử gì đó, cũng quyết phải đền tội thôi!Bà Dương phu nhân bĩu môi nói:- Gia Lân, ngươi có nghe nói Huyết Chưởng Quỷ bao giờ chăng?Trần Gia Lân thoạt nghe bà ta nói thì bất giác run bắn người lên, tức thì hắn hồi tưởng cách đây hai năm lúc mình xuất giang hồ tìm ái thế, Ngọc Địch Thư Sinh Huỳnh Minh từng thuê Huyết Chưởng Quỷ giết mình, nếu chẳng nhờ Vũ Diễm Hoa hiện thân ngăn cản, thì mình đã hóa cốt thành nước rồi.
37 Trần Gia Lân lạnh lùng nói:- Tôn giá chớ thắc mắc điều này làm gì!Công Tôn đại nương xúc động nói:- Trần thiếu hiệp và hai lão nhi này là đồng phe chăng? Trần Gia Lân lắc đầu nói:- Tại hạ không hề quen biết hai vị lão tiền bối này bao giờ! Công Tôn đại nương nói:- Thế tại sao thiếu hiệp lại xuất hiện nơi đây? Trần Gia Lân thản nhiên nói:- Ngẫu nhiên hội ngộ thế thôi!Công Tôn đại nương lạnh lùng, nói:- Trần thiếu hiệp, chốn thiên hạ này làm gì có chuyện ngẫu nhiên đến thế! Ngươi cũng chớ giả dạng che giấu làm gì, món đồ ngươi cầm trong tay chính là vật của bản môn, chủ nhân có nghiêm lệnh quyết phải thu hồi, xin giao lại cho ta vậy!Mạc Phụ Song Hùng tỏ vẻ ngạc nhiên không hiểu gì hết.
38 Trần Gia Lân đưa mắt nhìn bóng lưng Vũ Diễm Hoa ngẩn người ra tại chỗ. Hắn chẳng hiểu tại sao nàng bỗng nhiên tỏ ra đoạn tuyệt với mình như thế? Lòng nữ nhân thay đổi bất thường.
39 Trần Gia Lân lấy làm khó xử vô cùng, nếu mình chiếu thực sự nói rằng tìm Bạch Cốt Ma Thôi Nguyên để trả thù, liệu nàng có bằng lòng nói hành tung ình hay không? Nếu không khai sự thật, đương nhiên nàng không chịu tiết lộ.
40 Mặt mũi hai đầu người tạm có thể phân biệt được, chỉ có điều không thể nhận ra là ai mà thôi. Ai đã giết họ vậy?Còn thi hài của họ đâu rồi?Suýt chút nữa Trần Gia Lân phải nổi điên lên, vụ án này thật ly kỳ hết sức, khiến người ta không sao tưởng tượng được cả.