81 Sáng sớm ngày thứ hai ăn cơm xong, Lô thị đem Tiểu Mãn điều đi về nhà, ở trong phòng khách cùng ba huynh muội công bằng đàm một buổi sáng, đem sự tình mười mấy năm trước một lần nữa bày trên mặt bàn.
82 Ngay tại lúc cuộc sống bệnh nhân vừa đau nhức vừa hạnh phúc của Di Ngọc đang diễn ra, quyền quý thành Trường An lại nhanh như gió phát tán một tin tức vô cùng chấn động — công chúa Cao Dương thánh quyến luôn luôn nồng đậm lại bị một đạo thánh chỉ ném vào Ni Ma tháp ở chùa Thực Tế, Hoàng thượng chuyên phái Ngự lâm quân ở trong chùa hộ vệ, đối ngoại tự xưng là công chúa muốn dốc lòng tụng Phật ba tháng, lấy cầu phúc trạch (hạnh phúc + ân huệ) cho Đường dân.
83 Vừa vào cửa, Lưu Hương Hương liền bước nhanh kéo cánh tay Lô thị vào phòng ngủ của nàng, Di Ngọc cùng Tiểu Mãn đứng ở phòng khách nhìn nhìn rèm cửa được che kín kĩ kĩ càng càng rồi ngơ ngác nhìn nhau.
84 Chương 84: Đáng thương sao~*~Di Ngọc đóng sách lại, nhẹ nhàng xoa bóp vai trái gần đây đã không lại tê ngứa, ra gian phòng chỉ thấy cửa sân đang mở ra một cái khe nhỏ, vừa rồi Tiểu Mãn đi cửa không có khóa từ bên trong, lúc này nghe tiếng đập cửa, ẩn ước còn có thể từ chỗ khe cửa nhìn thấy bóng người.
85 Vương thị mang Lý Tiểu Mai xuyên qua hai con đường, đi vào một con hẻm ở tây trấn, chiếu theo nghề cũ đã thông thạo, gõ cửa, quỳ, ăn xin, liên tiếp bái được mấy nhà, trừ không người ra mở cửa, còn lại đều hơi có thu hoạch.
86 Di Ngọc nhìn về đôi mẹ con đứng ngoài cửa, bởi vì trên mặt hai ả nổi lên một chút giống như hận ý mà trong lòng sinh nghi, nghe lời nói của Vương thị, cũng không quan tâm tức giận, nhàn nhạt đáp: “Buổi chiều không phải các ngươi tới đây ăn xin sao?”“Tiểu Ngọc, ngươi là Tiểu Ngọc đúng không?” Lý Tiểu Mai nhìn thấy Di Ngọc sau đó tâm tình có chút kích động lên, “Ta là Tiểu Mai a, ngươi không nhận ra ta sao, trước đây chúng ta thường xuyên cùng một chỗ chơi đùa!”Ánh mắt Di Ngọc hốt hoảng trong phút chốc, rồi sau đó mang chút tự giễu, đúng vậy, thời điểm đó nàng thường xuyên cùng Lý Tiểu Mai một chỗ, dạy Lý Tiểu Mai thêu hoa biết chữ, nghe ả giảng chút tâm sự của thiếu nữ… Nhưng mà sau này, từ lúc ả ra mặt chỉ chứng Lô thị, rốt cuộc đã không phải là tiểu cô nương mà nàng nhận thức nữa, rồi đêm đó Lý Tiểu Mai đến nhà “Giải thích”, cuối cùng làm cho tình bạn chưa thành hình của hai người toàn bộ hóa thành hư ảo.
87 Cho dù mẹ con Vương thị cuối cùng bị tuần phố mang đi, nhưng buổi tối hai mẹ con vẫn là ngủ không ngon, lăn qua lộn lại trong đầu óc cuối cùng vẫn toàn là vẻ oán hận trên mặt của Vương thị và Lý Tiểu Mai, Vương thị luôn miệng nói là bọn ả bị hại thành như vậy, nếu ả không nói dối, nghĩ tới nghĩ lui có khả năng nhất là bởi vì các nàng chạy trốn, làm cho cả nhà Vương thị bị Trương trưởng trấn kia giận lây, không quản bọn ả đã trải qua chuyện gì, chẳng qua là chuyện qua đã ba năm mới lưu lạc đến quan nội (*) quả thật làm cho người ta khó hiểu.
88 Hôm nay, tâm tình tiến sĩ Tấn Khải Đức của Quốc Tử Giám rất tốt, sáng sớm đã kêu phu nhân hắn đưa bộ quần áo mà chỉ có ở mỗi tháng một lần nghị giảng mới mặc, tử tế sửa soạn ăn mặc, Tấn phu nhân thấy một bộ hình dạng giống như mong đợi này của hắn, không khỏi cười nói:“Không phải là đi gặp một người học sinh sao, có đáng cao hứng như vậy?”Tấn tiến sĩ ha ha cười, ngâm nga nói, “Nàng không hiểu, đứa nhỏ này không giống như vậy, Diệc Kiệt nói chính nàng suy nghĩ ra một kiểu chữ viết mới, ta thật sự là muốn gặp được một lần, nếu là thật, vậy đây không phải chuyện nhỏ.
89 Sau khi bái kiến qua Tấn Khải Đức, chuyện Di Ngọc vào Quốc Tử Giám học bài cuối cùng đã định, bởi vì nàng là nữ tử, không bị hạn chế tuổi nhập học Quốc Tử Giám, theo ý tứ của Tấn tiến sĩ là chờ ngày mai hắn tìm tế tửu (1), trực tiếp đem Di Ngọc đưa đến Thư Học Viện của bọn hắn, hôm nay là mùng mười tháng bảy, chờ đến qua ngày hai mươi hết kỳ nghỉ này, vừa lúc nhập học.
90 Nghe đến Di Ngọc trả lời, đầu lông mày Lý Thái nhẹ nhăn một cái nhỏ đến mức không thể thấy, lập tức lại hỏi:“Khi nào nhập học?”“Nói là hai mươi mốt tháng này.
91 Chạng vạng hôm nay ăn cơm, Di Ngọc cứ theo lẽ thường nằm bò ở trên giường, để cho Lô thị bôi thuốc ở vết thương trên vai của nàng, thuốc mỡ này là trước khi rời đi Hạnh Viên được Vương thái y đưa.
92 Ngày đó mẹ con Vương thị ở trước cửa Lô gia gây sự, bị tuần phố Đậu Hòa chộp tới, sau đó đưa đến trong phòng tuần bộ của trấn đánh mỗi người mười cây, Đậu Hòa vốn chuẩn bị nhốt hai ả một đêm mới thả ra, nào biết Vương thị sau khi bị đánh lại ở trong cấm phòng gào thét suốt cả đêm, nói cái gì Lô thị là quả phụ đào hôn, Lưu Hương Hương là nô thân, là thông phòng nha đầu linh tinh.
93 Bốn người thiếu niên cùng đi với Trưởng Tôn Chỉ toàn là con em nhà giàu trong kinh thành, thường ngày sinh chiều dưỡng chuộng, mấy chiêu khoa chân múa tay cũng đều là ở giờ xạ nghệ tại Quốc Tử Giám học để ứng phó với tiên sinh, nơi nào có thể là đối thủ với người từ nhỏ liền luyện quyền thân hình lại cao to như Lô Tuấn.
94 Dùng xong cơm chiều, Lô Trí chi Trần Khúc đi trước về Khôn Viện, Lô Tuấn tắc tự mình chạy mất hút, Di Ngọc có chút nghi hoặc theo sát đại ca nàng cùng nhau tản bộ đến hậu hoa viên của Quốc Tử Giám.
95 Ra Thư Học Viện, bước chân Di Ngọc mới có chút nhẹ nhàng, bởi vì trước đó cùng Lô Trí hẹn cùng ăn cơm, nên lúc này nàng liền đứng ở cửa Thái Học Viện chờ người.
96 Đến cuối cùng, sổ thuật của Di Ngọc cũng là do sự trợ giúp của Lô Trí mới hoàn thành, đối với toán học nàng tự có một bộ phương pháp học tập bất đồng với Cửu Cung, vì vậy mà nàng tuy không có đối với môn học này hoàn toàn chết tâm, nhưng cũng không lại cố chấp phải hiểu được rất rõ ràng.
97 Ngày hôm sau, Di Ngọc dựa vào luyện tuyết sương mới ngủ được yên ổn, ra ngưỡng cửa Khôn Viện liền gặp Lô Trí đang chờ ở bên ngoài, tuy đáy mắt hắn có chút xanh, nhưng tinh thần quả thật không sai.
98 Ngày hôm sau ba huynh muội ăn điểm tâm mà Lô thị tự tay làm xong, Di Ngọc đề xuất đến rừng sơn tra đi dạo dạo, một nhà bốn miệng rất sớm liền xuất môn, lưu lại Tiểu Mãn và Trần Khúc thu dọn chén bát.
99 Không ra ngoài sở liệu của Di Ngọc, trên bảng đỏ cao khoảng một trượng, phần của Thư Học Viện có năm người được giáp bình (hạng nhất), cái tên thứ ba chính là của nàng, ngoài ý muốn là trong năm người này trừ tài nữ Trưởng Tôn Nhàn, còn có tên của con ong mật Sở Hiểu Ti kia.
100 Di Ngọc từ trong lớp Giáp Thân đi ra, đã là lúc mặt trời không còn, thời tiết cuối hè là hay thay đổi nhất, nàng cúi đầu sửa soạn quần áo một chút, bước nhanh hướng ngoài cửa đi đến.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50