Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tân Đường Di Ngọc

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 164
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Dựa vào cái gì người khác xuyên qua đều là tiểu thư nhà giàu, hoàng thân quốc thích? Ta xuyên qua thành nông thôn tiểu nha đầu! Xuyên qua có một vị lão nương nghiêm khắc - tự mình dạy học, gây sự sẽ bị cái chổi đánh vào mông; một người đại ca mọt sách, phúc hắc, lấy chỉnh người làm niềm vui; thêm một vị nhị ca nghịch ngợm - bị nương đánh không ngừng, chuyên môn phụ trách làm bầu không khí sinh động lên.

Danh sách chương Tân Đường Di Ngọc


Q.2 - Chương 141: Quyết Định

141 Lô Tuấn không muốn đi theo Lô Trung Thực tập võ, Lô thị và Lô Trí đều hỏi không ra lý do tại sao, có đôi khi những người có đầu óc càng đơn giản, cách nghĩ ngược lại càng làm cho người khách nhìn không thấu.


Loading...

Q.2 - Chương 142: Lòng Bất Khuất

142 Di Ngọc nếu đã quyết định dựa vào những kiến thức Diêu Hoảng truyền dạy đi giúp Ngụy vương, thì sẽ dứt bỏ đi những băn khoăn lo lắng. Sau khi Lô Trí dẫn Lô Tuấn đến thành Trường An, nàng liền dẫn dụ Lô thị qua nhà Lưu Hương Hương ngồi chơi, bản thân lại đóng cửa, một mình ở trong phòng.


Q.2 - Chương 143: Bóng Đè

143 Bởi vì đi đến vương phủ nên không thể mặc quá tùy ý, hôm nay Di Ngọc dậy sớm liền bảo Tiểu Mãn giúp nàng làm một kiểu tóc ngay ngắn chỉnh tề, chỉ cài mấy cây trâm hoa đơn giản độc đáo.


Q.2 - Chương 144: Có Thể Giải Độc

144 “Điện hạ, thứ tiểu nữ mạo phạm. ”“Không sao. ”Hai tay Di Ngọc nắm chặt rồi lại buông ra, nàng vươn một tay nhẹ nhàng phủ lên trên mắt hắn, khi da thịt chạm nhau, nàng rõ ràng cảm giác được xung quanh mắt hắn hơi nóng lên, sau đó bị lông mi thật dài của hắn quét vào đầu ngón tay, ngón tay Di Ngọc hơi dừng lại rồi mới tiếp tục chuyển qua sau tai hắn.


Q.2 - Chương 145: Tuổi Vừa Khéo

145 Chuyện Trình Giảo Kim là con trai nuôi của Lô Trung Thực mọi người đều biết, tuy rằng quan hệ giữa Lô gia và Lô Trung Thực cần phải giấu đi, nhưng Lô Trí lại không kiêng dè mà vẫn cùng Trình gia qua lại.


Q.2 - Chương 146: Tình Cờ Gặp Gỡ Ở Đông Giao (*)

146 (*) Nơi ở phía đông 1 tòa thành trì, hoặc kinh đô thì được gọi là đông giao. Trình phu nhân nghe Di Ngọc nói vậy, thắc mắc hỏi tới: “Vì sao lại không cho con cưỡi ngựa?”Sau khi Di Ngọc gặp chuyện ngựa nổi điên ở vườn hoa ngày đó, Trình Tiểu Phượng ấp ủ quyết định dạy ấy tên học sinh Thái Học Viện hại Di Ngọc một bài học, cho nên về nhà cũng không có kể cho nương nàng nghe chuyện này, bởi vậy bây giờ Trình phu nhân nghe thấy lời nói này của Di Ngọc thì có chút kỳ lạ, phải biết rằng học sinh của Quốc Tử Giám, khi thi tốt nghiệp thì lục nghệ là những môn thi bắt buộc.


Q.2 - Chương 147: Đồn Đãi Cùng Tai Tiếng

147 Câu hỏi của thiếu nữ tuy không lễ phép, nhưng Di Ngọc lại không sinh ra một chút cảm giác không thoải mái nào, dù vậy nàng cũng không định ở chuyện tên gọi nói nhiều, dẫu sao thì bên cạnh có một vị hoàng tử đứng ở đó, nếu như lẫn nhau cứ giới thiệu đi xuống thì khó tránh cần hành lễ bái kiến, bởi vậy chỉ trả lời nàng một nửa, “Đây là lần đầu tiên ta tới đây chơi, cho nên tất nhiên là ngươi chưa thấy qua ta.


Q.2 - Chương 148: Bí Trạch (nơi Ở Bí Mật)

148 Đêm qua Di Ngọc ngủ hơi trễ, sáng sớm sau khi tạm biệt Lô thị, nàng ngồi trên xe ngựa mà mệt mỏi chỉ muốn ngủ, mơ mơ màng màng đến cửa sau của Ngụy vương phủ, khi xuống xe bị gió thu thổi qua, mới tỉnh táo được một chút.


Q.2 - Chương 149: Xem Như Ổn Định

149 Có lẽ bởi vì là ban ngày, nên Di Ngọc cũng không có cảm giác không thoải mái khi đổi đến một nơi ở xa lạ, ăn xong cơm trưa nàng lại xem sách một lát, sau đó mới nằm ở trên giường ngủ trưa.


Q.2 - Chương 150: Khách Tới Ngoài Ý Muốn

150 Di Ngọc đang do dự xem có nên khuyên hắn thành thành thật thật vào trong phòng tối ở lại hay không, thì lại nghe hắn nói vậy, nàng thuận theo hướng hắn chỉ tay nhìn thấy ba chồng văn quyển, không hiểu hỏi:“Điện hạ, đây là?”Lý Thái cũng không có nhiều lời, mà tiếp tục phê duyệt công vụ, Di Ngọc chỉ có thể đi qua cầm lấy một cuộn giấy trong đó, mở sợi dây buộc ở phía trên ra, đem cuộn giấy trải phẳng.


Q.2 - Chương 151: Phản Ứng Của Ngân Tiêu

151 “Ngân Tiêu, tới đây. ”A Sinh lại gọi mấy lần, nhưng mà Ngân Tiêu vẫn như cũ đứng dựa vào người Di Ngọc không có nhúc nhích, A Sinh thấy phản ứng của nó cuối cùng không thể không cười khổ nói với Di Ngọc:“Lô tiểu thư, ta đón Ngân Tiêu lại đây là vì cho vương gia giải buồn, bây giờ nó không muốn cùng ta đi, ta cũng không có biện pháp, không như trước tiên để nó ở ở nơi này của cô đợt một lát được không? Tuy rằng cái đầu của Ngân Tiêu lớn chút nhưng đối với cô lại có chút thân cận, sẽ không thương tổn cô, cô không cần quản nó, qua một lát nó chán thì tự nó sẽ đi.


Q.2 - Chương 152: Thân Phận Của Ngân Tiêu

152 Lúc này đã qua thời gian nghỉ trưa, Di Ngọc đi tới thư phòng tìm Lý Thái, cửa phòng hờ khép, từ khe cửa rộng chừng gang tay nhìn thấy được Lý Thái đang nằm ở trên sập, tuy biết rằng hắn không có ngủ, nhưng nàng vẫn có chút chần chờ không biết có nên quấy rầy hắn nghỉ ngơi hay không.


Q.2 - Chương 153: Hay Là Ngài Thử Thử Xem

153 Cái buổi chiều này ban đầu là yên tĩnh, đôi lúc chỉ có vài tiếng lật sách của Di Ngọc và Lý Thái, nhưng về sau đột nhiên lại có một thứ tiếng “cộc cộc” rất đột ngột vang lên.


Q.2 - Chương 154: Tiểu Nhân Vật

154 Dưới tàng cây ở tiểu lâu sườn đông, có một người nam tử thân hình thon dài nằm nghiêng dựa vào cái sập làm bằng gỗ lim, người này mặc một chiếc áo choàng rộng thùng thình, trên vai còn vương chút vệt nước, từng sợi từng sợi tóc đen mang theo ẩm ướt tản ra ở chỗ tựa lưng, cách cái sập chừng hai bước được trải một tấm thảm trắng thêu hoa, bên trên có một cô thiếu nữ váy xanh chừng mười hai mười ba tuổi đang ngồi xếp bằng, trong tay hai người này đều cầm một quyển sách, giữa bọn họ không có bất kỳ trao đổi, vậy mà lại có loại yên ả trôi quanh nhau.


Q.2 - Chương 155: Tính Ngươi Gặp Xui

155 Di Ngọc theo thư phòng của Lý Thái xem được hai quyển sách, một bản “Sơn tinh quái chí” đã xem xong, còn bản “Thư sơn tạp đàm” hồi sáng chỉ mới xem một phần tư thì đến giờ ăn trưa, tuy Lý Thái không có nói nàng không được đem sách mang đi, nàng vẫn là đem sách để trở về.


Q.2 - Chương 156: Phụ Huynh Tìm Tới

156 Kỳ thật Di Ngọc đoán một chút cũng không sai, giá vốn của tấm phi bạch này nhiều lắm cũng chỉ hai lượng bạc, giá bán ra là năm lượng, nữ chưởng quầy này cố ý nói được mắc một ít, chính là nghĩ Di Ngọc không cầm được tiền ra, định kéo kéo thời gian, bây giờ nghe đến lời nàng nói, mới biết là gặp được người trong nghề, thế là sắc mặt bà ta trong nháy mắt trở nên rất khó nhìn, dù thế vẫn là già mồm át lẽ phải, nói:“Tơ và chỉ này không phải tốt nhất, nhưng thủ công cũng là do nhất phẩm tú nương ở Giang Nam tự tay làm, ngươi không thấy ta treo ở cái kệ cao nhất, là bởi do thứ này rất quý! Trước mắt nó bị ngươi làm hư, nếu như ngươi không bồi được tiền ra đây, ta đành phải đi kêu tuần phố tới để làm người phân xử.


Q.2 - Chương 157: Xấu Hổ Dùm Ngươi

157


Q.2 - Chương 158: Hành Động Của Bình Dương

158


Q.2 - Chương 159: Công Chúa Minh Gián

159


Q.2 - Chương 160: Ngươi Không Xứng

160


Loading...