Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nguyên Soái Bất Đắc Dĩ

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 22
Chương mới nhất: Chương 22: Lưu Manh
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Xuyên không, hài Chuyện không có tình tiết cung đấu gay cấn đến nghẹt thở, càng không có soái ca người người theo đuổi. Nam chính của truyện là một anh chàng hơi dở hơi lại mắc bệnh lười biếng, không muốn làm anh hùng cứu giúp người khác.

Danh sách chương Nguyên Soái Bất Đắc Dĩ


Chương 1: Chết Đi Thời Hiện Đại, Sống Lại Thời Loạn Thế

1 Tôi đang mơ màng ngủ, bị đánh thức bởi tiếng nước chảy. Tầng trên lại bị hỏng đường ống nước rồi? Không đúng, tôi đã mua nhà mới, chuyển khỏi cái chung cư cũ nát kia rồi mà? Đoán có lẽ bản thân nghe nhầm, quyết định nhắm mắt ngủ tiếp.


Loading...

Chương 2: Lần Đầu Bỏ Trốn

2 Trần Đường quay sang tôi, nói:

“Đại ca, huynh còn đang trọng thương cứ nghỉ ngơi cho bình phục. Bọn đệ ra ngoài xem thế nào”.

Tôi gật gật đầu. Đợi bọn họ đi rồi, tôi liền nhìn quanh phòng, xem có gì đáng giá để mang theo người không.


Chương 3: Chỉ Có Kẻ Ngốc Mới Thích Làm Anh Hùng

3 Không biết hai anh em họ Trần vì lo lắng cho vết thương của tôi, hay sợ tôi lại định tìm Ngô Phi tính sổ, mà cả đêm cho người chăm sóc tôi chu đáo. Chu đáo đến mức tôi muốn tìm một cơ hội bỏ trốn cũng không có.


Chương 4: Bản Lĩnh Của Trần Ngạn

4 Tiếng động từ xa vọng lại dần dần càng lúc càng lớn, hướng Đông bụi đất bay mù mịt. Đến khi trước mặt xuất hiện hai vạn nạn dân. Tôi bắt đầu thấy hoảng.


Chương 5: Tạm Thời Lưu Lại

5 Trần Đường giúp tôi thay thuốc trên ngực, băng lại vết thương, lại đỡ tôi ngồi dậy, tự tay nâng chén thuốc định bón cho tôi. Lắc đầu cười với cậu ta ra ý không cần, tôi đón lấy chén thuốc tự mình uống.


Chương 6: Chương 6'

6 Một tháng sau, dưới sự giúp đỡ của hai anh em họ Trần, tôi đã có thể dùng đao kiếm, cưỡi ngựa, bắn tên khá thuần thục. Tuy không thể so sánh với Trần Ngạn “bản chính”, chí ít cũng đã vượt xa kẻ vốn không biết gì như trước.


Chương 7: Tôi Đoạn Rồi

7 Vừa bước một chân qua bậc cửa, bóng người trong đại sảnh đã vụt đứng dậy, giọng nói con gái còn mang thanh âm trong trẻo của trẻ nhỏ reo lên:

“Trần ca ca!”.


Chương 8: Chương 8'

8


Chương 9: Suýt Toi Mạng Lần Ba

9 Sau mười ngày ở lại Trần phủ trong kinh thành, hết ăn rồi ngủ, cuối cùng tôi cùng Trần Đường cũng phải trở lại đại doanh.

Trần Đường bảo ngoài số quân trấn giữ ở mỗi thành, trấn khác chỉ có thể tập hợp trong trường hợp đặc biệt, thì đại doanh đóng ở thành Nhữ Bình có hơn hai mươi vạn quân.


Chương 10: Phóng Hỏa

10 Trần Đường nói Trần Ninh sẽ nhanh chóng đến tiếp ứng, nhưng có nhanh cũng không thể đến kịp trong hôm nay, dù sao thành Nhữ Bình cũng cách đây gần hai ngày cưỡi ngựa.


Chương 11: Đại Doanh

11 Đoàn người giục ngựa chạy liên tục, chỉ dừng lại một buổi tối để nghỉ ngơi, mất gần hai ngày mới tới được thành Nhữ Bình. Trần Ninh lại có thể trong vòng một ngày tới cứu viện, nhất định là nghe tin tôi bị truy sát, đã điên cuồng mà chạy.


Chương 12: Ý Định

12 Trong lều lớn, quan quân đã có mặt đông đủ. Tôi thấy bọn họ lục tục đứng dậy định nghênh đón, liền ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.

Ngoài Lục Ca, những người khác tôi chưa từng tiếp xúc qua.


Chương 13: Uống Rượu

13 Tôi mang vò rượu một mình ra khỏi đại doanh, định bụng tìm nơi yên tĩnh uống cho thỏa thích. Đi đến chỗ rìa đồng cỏ, ngoái đầu lại có thể nhìn thấy ánh lửa từ chỗ binh sĩ, nhưng khoảng cách đủ xa, sẽ không ai tới đây làm phiền tôi.


Chương 14: Tỷ Võ

14 Hôm nay là ngày đầu tiên thức dậy ở đại doanh. Dạo trước ở thành Bắc Bình chỉ dẫn theo một vạn quân, hơn nữa tôi lại bị trúng tên, phần lớn thời gian đều ôm bụng nằm trên giường, hết ăn lại ngủ.


Chương 15: Chương 15'

15 Vì tôi bị thương ngoài ý muốn, chuyện đến Mạc phủ phải lùi lại mười ngày. Thật ra thương tích cũng không nghiêm trọng đến thế, nhưng lần này không chỉ lão Lục mà hai em trai trước nay đều rất nghe lời của tôi, ai nấy đều nổi giận! Vốn chuyện này là tôi sai, tự bản thân cũng thấy mình rất ngu ngốc, nên ngoan ngoãn im miệng, nằm trên giường để bọn họ phục vụ.


Chương 16: Chín Trăm Chín Mươi Thân Vệ

16 Chiến trường là nơi thế nào? Chính là nơi khoảng cách giữa hai đầu sinh tử ngắn nhất. Đi ra chiến trường là đi dạo quanh quỷ môn quan, đương nhiên phải mang theo càng nhiều “vệ sĩ” càng tốt!

Thế là không đợi sang ngày mai, buổi tối tôi đã lôi kéo Trần Đường đi cùng mình đến chỗ Lạc Doanh “đòi” người.


Chương 17: Khương Dương

17 Chân trước người truyền thánh chỉ vừa rời đi, chân sau của Khương Dương đã tới. Tốc độ nhanh như vậy, không bỏ phí chút thời gian nào. Hơn nữa, hoàng đế thanh niên cũng không ngăn được việc Khương Nguyện muốn đưa con trai lên làm tướng quân, ra tiền tuyến lập công trạng.


Chương 18: Chiến Dịch Huyết Câu

18 Tôi ngồi trong sân viện, nhìn sa bàn đặt trên bàn đá trước mặt, thở dài một tiếng.

“Mới sáng ngày ra, đệ thở dài cái gì vậy?”.

Lục Ca tay cầm bánh bao đã cắn dở một nửa, đi tới ngồi đối diện.


Chương 19: Giết “bồ Tát”

19 Gần cuối giờ Dần, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong xuôi. Tôi hít sâu một hơi, gọi binh lính truyền tin cho Lục Ca và Thẩm Bác. Thời điểm này quân địch hẳn là đang ngủ ngon lắm đây.


Chương 20: Thu Hoạch

20 Chiều tối ngày 19 tháng 11, bọn tôi đuổi kịp đội thân vệ áp tải lương thảo đi trước. Nghỉ ngơi một đêm, hôm sau lại phóng hết tốc lực trở về. Đến được thành Nhữ Bình là trưa ngày 21 tháng 11.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Em Là Ngoại Lệ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Giọng Nói Của Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14




Hello, Người Thừa Kế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


May Mắn Được Chàng Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Tình Yêu Thứ Ba - Graceee

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Tối Chân Tâm (Tập 1)

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62



Gái Già Xì Tin

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình

Số chương: 22