1 Đoàn Hồng Huyên vừa lái xe vào bãi đậu xe, một cô gái lạ vô cùng bất lịch sự xông tới đập cửa xe hắn.
Mới đầu hắn còn nghĩ rằng cô gái gặp phải nguy hiểm gì đó vội chạy tới cầu cứu, cho nên hạ cửa xe xuống một chút, vừa đủ để hắn có thể nghe cô gái kia nói, nhưng lại không để cho đối phương thấy rõ hắn là ai.
2 1. 2: Đối tượng hẹn hò thú vị
Hắn đem điện thoại thoát khỏi giao diện quay số bỏ vào túi quần tây, đứng dậy đi tới giữa đống hỗn loạn.
“Tiên sinh, ngài đừng qua đó, nguy hiểm.
3 “Đừng lộn xộn, cẩn thận tôi thay đổi chủ ý. ”
Đoàn Hồng Huyên ôm Ngải Tử Lam theo cầu thang xuống dưới lầu, cô gái nhỏ nỗ lực dùng má cọ xát lấy cổ hắn khiến hắn khó chịu hít thật sâu một hơi.
4 2. 2: Hiến dâng lên mình
Đoàn Hồng Huyên thấy trên cánh tay cô vết thương vẫn còn đang chảy máu, lông mày sắc bén cau lại, xoay người bắt đầu lục tìm trong phòng.
5 Nắng vàng óng ánh như từ cửa sổ rót xuống, trèo lên chiếc giường lớn hỗn độn kia.
Ngải Tử Lam choáng váng mở mắt ra, đưa tay lên che ánh nắng chói sáng, qua ba giây mới phản ứng lại mình không phải đang ở nhà.
6 “Tử Lam, sao giờ con mới về?”
Tiếng ba giận mắng khiến cho Ngải Tử Lam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện trong phòng khách không chỉ có ba, mẹ kế và chị gái đều ở đó, còn có hai người đàn ông xa lạ mặc quần áo cảnh sát.
7 Hai người cảnh sát nhìn nhau, người có liên quan đến hút heroin, trừ phi tâm lý cực kỳ mạnh mẽ, bằng không sao có thể như Ngải Tử Lam bình tĩnh trấn tĩnh như này.
8 Cô ta là muốn để cho tất cả mọi người đều nghĩ rằng Ngải Tử Lam vì hút heroin mà bị bắt, nhất là đối với người đàn ông thú vị của Ngải Tử Lam, biết được chuyện này nhất định sẽ xa lánh cô, nói không chừng sẽ đem chuyện này lan rộng ra ngoài, vậy thì còn gì bằng.
9 Cảnh sát vội vàng kêu họ đứng lại.
“Tiên sinh, xin cậu chờ một chút, cậu không thể đưa cô Ngải đi như vậy được. ”
Đoàn Hồng Huyên dừng bước chân, nghiêng người nói với cảnh sát: “Tử Lam tối qua hẹn hò với tôi, lúc tối ông chủ nhà hàng có bữa tiệc riêng, Tử Lam ở lại cùng tôi tham dự.
10 Không biết, khi cô đang ngắm đường phố, Đoàn Hồng Huyên lại xuyên qua kính chiếu hậu ngắm cô.
Người con gái này thật sự đã quên hết chuyện tối qua, hoàn toàn coi hắn là một kẻ xa lạ.
11 Ngải Tử Lam không hiểu cho nên nhìn Đoàn Hồng Huyên.
Hai câu này cùng nói ra, là muốn nói chuyện của cô đối với hắn mà nói, chẳng qua chỉ là việt rất nhỏ, hơn nữa, cô vẫn chưa đủ tư cách làm đối tượng gây tai tiếng cho hắn sao?
Nếu đổi là một cô gái khác bị nói như vậy, hẳn sẽ tức giận, nhưng Ngải Tử Lam lại thở phào nhẹ nhõm.
12 Đoàn Hồng Huyên một chút cũng không nể mặt hỏi anh ta: “Cậu khi nào thì làm phẫu thuật đem não của cậu ra rửa sạch một chút vậy?”
Ngược lại Ngải Tử Lam đầu đầy sương mù nói: “Anh mắng anh ấy làm gì a.
13 Lần trước Ngải Thành Quốc vì chuyện lậu thuế mà suýt bị bắt, vẫn là đi khắp nơi nương nhờ quan hệ mới đem việc này lắng xuống.
Cộng thêm vợ ông ta vừa mới qua đời, thi thể còn chưa lạnh đã vội vội vàng vàng cưới Tiểu Tam về nhà, hai chuyện này được lan truyền rộng rãi trong giới thượng lưu.
14 Nói rồi, cô đưa tay đẩy cánh cửa xe bước xuống, cái cảm giác bị người ta chạm đến đáy lòng đó, thật sự rất khó chịu. Không ngờ, một giây sau liền bị người ta kéo cánh tay, lôi trở lại trong xe.
15 Ngải Tử Lam càng nghe càng cảm thấy không đúng a, đợi đến khi nghe được câu này, tim đột nhiên lộp bộp.
Lẽ nào hắn nói nhiều như vậy, là muốn hẹn hò với mình.
16 Cô còn có rất nhiều việc quan trọng phải làm.
Cô phải nhanh chóng tốt nghiệp, kiếm tiền, đối với sự qua đời của mẹ, trong lòng cô vẫn luôn hoài nghi, hoài nghi không biết có phải mẹ kế đã giở trò quỷ gì không.
17 Đoàn Hồng Huyên sao không thể nhìn ra nỗi lòng cô chứ, giọng trầm ấm lại tiếp tục dụ dỗ.
“Gả cho tôi, tôi sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn, bao gồm giúp cô đạt được tất cả mục đích.
18 Ngải Tử Lam không nói câu gì, xoay người xuống xe, đáy lòng, lại thở phào nhẹ nhõm, một cỗ hi vọng xưa nay chưa từng có, ánh mặt trời lấp đầy cả trái tim.
19 Đoàn Hồng Huyên đưa mắt nhìn cô, khóe môi nhếch lên như cười như không, Ngải Tử Lam có chút bối rối nhìn xuống, không nói nữa.
Một hồi im lặng, chiếc xe thể thao vững vàng tiến về phía trước.
20 Ông chủ nhà hàng tới tiếp đón, vừa thấy Đoàn Hồng Huyên, liền ân cần khom lưng: “Đoàn tổng, cậu đến rồi, mời bên này. Vị trí yêu thích nhất của cậu tôi đã giữ lại rồi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15