1 Xuyên không rồi! Thật là bất hạnh, nhưng mà, trong cái rủi cũng có cái may, nàng xuyên không trở thành Lâm Triều Anh !Trong Cổ Mộ đen tối, mới bị xuyên qua Lâm Triều Anh vẫn đang nằm ở trên giường, nhìn ánh nến có phần lờ mờ đang chiếu trong căn phòng u ám.
2 Khi Vương Trùng Dương đi đến rừng cây phía Tây, Lâm Triều Anh đang điều khiển ong xếp trận. Non xanh nước biếc, một mỹ nhân mặc y phục màu đỏ đứng yên ở đó, chỉ thấy khóe miệng nàng khẽ cong lên, trên lòng bàn tay trắng nõn có một bình sứ nhỏ màu trắng, gió nhẹ thổi qua, dây cột tóc và vạt áo màu đỏ khẽ bay lên.
3 Lại nói đến sau khi Lâm Triều Anh mang theo Lâm Linh rời khỏi núi Chung Nam, khởi đầu cho những ngày tháng hành tẩu giang hồ của hai người. Đôi khi cũng sẽ gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, nhưng xét thấy nhân quyền ở thời đại này thật sự là không thể có được, Lâm Triều Anh đối với rất nhiều chuyện bất bình, nhưng cũng đành thấy mà bỏ qua, không thế làm gì được.
4 Hồng Thất Công nhìn Lâm Triều Anh, cười ha ha nói: "Cô nương không nên chê trách ta nữa, tại hạ là Hồng Thất, người trong giang hồ khách khí gọi ta một tiếng là Thất Công.
5 Nghe nói, gần đây thành Dương Châu đã xảy ra một chuyện lớn, công tử của Phùng gia, cũng chính là Phùng Lão Đại - Phùng Thanh bỗng nhiên mang theo giấy tự thú đến quan phủ tự động nhận tội, cũng đã bị phán lưu đày biên cương.
6 Nhân vật Âu Dương Phong này, Lâm Triều Anh đương nhiên biết, đó không phải là Tây Độc tương lai sao? Sau này lại bị Hoàng Dung hành hạ đến điên điên khùng khùng, nhận Thần Điêu Đại Hiệp làm con, sau đó cùng Hồng Thất Công mê võ nghệ này đánh nhau, hai người cùng chết.
7 Lâm Linh đỡ Lâm Triều Anh vào nhà, rót một chén nước ấm cho nàng. "Tiểu thư, súc miệng một chút đi. " Lâm Linh có chút lo lắng nhìn Lâm Triều Anh, trong lòng lại suy nghĩ lý do đám rắn này tự dưng xuất hiện.
8 Ban đêm, Hồng Thất Công dùng xong cơm chiều, uống hết mấy vò rượu ngon, sau đó hắn lại đổ đầy rượu vào hồ lô rồi cáo từ. Lâm Triều Anh đang ở trong phòng cùng với Lâm Linh, nàng nói đến chuyện xưa của giang hồ, trong đó cũng không thiếu những chuyện nàng nghe Hồng Thất Công kể về một vài kỳ nhân dị sự.
9 Nàng đánh không lại, chẳng lẽ nàng còn không biết chạy sao?Ngày trước khi nàng và Lâm Linh du lịch bên ngoài, hai người làm đầu trộm đuôi cướp đã bồi dưỡng được sự ăn ý, Lâm Triều Anh vừa nghe được tiếng vó ngựa từ phía cửa chính truyền đến, đã biết trước khi đi chắc chắn Lâm Linh vẫn không quên chuẩn bị một con ngựa tốt giúp nàng.
10 Bên này, ngay lúc Lâm Triều Anh cùng Hồng Thất Công đang một đường giục ngựa bôn ba quay về Cổ Mộ, thì ở bên kia, trong khu rừng phía Tây núi Chung Nam, Lâm Linh cắn chặt môi đi đi lại lại, cả người như có lửa đốt, đứng ngồi không yên.
11 Sở dĩ Vân Trúc Thanh trêu chọc Âu Dương Phong, là bởi vì khi hắn du lịch ở Tây Vực, thi uống rượu với người khác, trong lúc say đã nói tổ tiên hắn có truyền lại bí tịch võ công, là tinh hoa võ học của thiên hạ, luyện xong có thể vô địch thiên hạ.
12 Theo Lâm Triều Anh nghĩ, món đồ Cửu Âm Chân Kinh này nên đốt đi thì tốt hơn, dù sao, những sóng gió này đều là bởi vì nó mà tạo thành. Vương Trùng Dương nghe Lâm Triều Anh nói xong, vừa lắc đầu vừa nói: "Nếu như bây giờ, dùng lửa thiêu Cửu Âm Chân Kinh mà có thể giải quyết được vấn đề, thì cho dù ta có luyến tiếc tuyệt đỉnh võ học này cũng sẽ nguyện ý đem nó đốt thành tro bụi.
13 Lâm Triều Anh nghe được giọng nói có vẻ hơi lạnh lùng kia, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi mang theo vài phần đắc ý. Lâm Linh mở cặp mắt to linh hoạt nhìn Lâm Triều Anh, tò mò hỏi: "Tiểu thư, người kia là ai?" Xem bộ dáng tiểu thư nhà nàng, môi khẽ nhếch, mắt đẹp híp lại, vừa thoải mái lại vừa đắc ý.
14 Nói bậy ở sau lưng người khác lại còn bị người ta bắt được khiến Hồng Thất Công sửng sốt, quay đầu, cũng không vội vàng giải thích, cao giọng nói: "Ngươi nghe thấy được, vậy ngươi nói xem ta nói có đúng hay không?" Hoàng Dược Sư vốn có tính tình cổ quái, bây giờ đã là tiểu quái vật, sau này già đi chính là lão quái vật.
15 Ở nền văn minh của thế giới hiện đại, hai bên đàm phán, kết quả xấu nhất chính là đàm phán không thành , lật bàn, sau đó đều tự chạy lấy người. Ở trong thế giới võ hiệp, nếu hai bên không đồng ý với kết quả hiện tại thì có thể động đao.
16 Nếu Vương Trùng Dương đã nói Cửu Âm Chân Kinh không ở trên người Vân Trúc Thanh, Âu Dương Phong tin cũng được, không tin cũng thế, cũng chỉ có thể lựa chọn án binh bất động.
17 Trong lúc tâm tư của Vương Trùng Dương đang phập phồng , thì Hồng Thất Công, Hoàng Dược Sư và Vân Trúc Thanh ngồi uống rượu trong đình cách Cổ Mộ không xa.
18 Lúc Hồng Thất Công cùng Hoàng Dược Sư đuổi tới, nhìn thấy Lâm Triều Anh đang nhíu chặt lông mày, hai mắt nhắm chặt tựa vào thân cây , mà Âu Dương Phong lại đang chắp hai tay ở sau lưng, trong khi đó cảnh tượng của Lâm Triều Anh lại trái ngược lại.
19 Hôm sau, lúc Lâm Linh đi vào trong phòng Lâm Triều Anh, phát hiện bên trong phòng không một bóng người, trên bàn đá chỉ lưu lại một phong thư, do Vương Trùng Dương viết, hắn nói muốn dẫn Lâm Triều Anh rời đi một thời gian, chớ lo.
20 Ngoài sơn động, tiếng thác nước trút nước xuống ‘ầm ầm’, lúc đầu trong sơn động tối om, giờ được treo vài viên Dạ Minh Châu, khiến sơn động sáng như ban ngày.
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7