1 Kiều Ngôn ngồi trong hành lang hút đến điếu thứ ba mới nghe thấy tiếng bước chân vọng lên từ tầng dưới.
Trời vào đông, nhiệt độ giảm mạnh, ngón tay kẹp thuốc dần tê cóng bởi hơi lạnh.
2 Kể từ màn "nhầm lẫn khó đỡ" nơi hành lang, mấy ngày liền Kiểu Ngôn đều gặp được anh hàng xóm mới đến.
Anh tên Phó Lương, vừa dọn đến đây được hai ngày, hình như cũng mới làm công việc chuyển phát nhanh không lâu.
3 Nhiệt độ lại giảm, trời rét căm căm.
Cửa sổ phòng ngủ được đóng kín, nên dù không bật điều hòa nhưng trong phòng vẫn ấm.
Kiều Ngôn ngồi trên ghế mây, choàng hờ chiếc áo khoác đỏ, đôi chân thon dài vắt chéo lên nhau.
4 Trong phòng bảo vệ ánh đèn sáng rỡ, khói thuốc lượn lờ.
Cậu bảo vệ trẻ tuổi điển trai mở cửa để không khí tươi mới thấm hơi lạnh buốt giá tràn vào, xua đi mùi khói thuốc nồng nặc.
5 Đêm khuya dần.
Trên chiếc bàn đặt ngoài ban công là lò nướng cùng than củi không khói cháy rực vang tiếng lép bép. Xiên thịt bò và cánh gà vừa được đặt lên vỉ.
6 Kiều Ngôn vừa mang vẻ lười nhác thờ ơ, lại vừa có nét từng trải lõi đời, bàn tay kéo nhẹ khăn quàng cổ Phó Lương.
Qua làn khói thuốc lượn lờ, ánh mắt cô đầy quyến rũ, mùi nước hoa thoang thoảng từ người cô như đang không ngừng khiêu khích anh.
7 Mùi thuốc lá và hương nước hoa vấn vít đan xen, thoang thoảng ngọt ngào rót vào hơi thở. Bờ môi cô lành lạnh mềm mại lướt nhẹ như đang khẽ khàng khiêu khích trái tim anh.
8 Kiều Ngôn thoát Weibo, bật Wechat lên hồi âm cho Phong Diệp.
KN: Ồ. . .
Một tin nhắn mới hiện lên.
Biên tập Phong Diệp: Tiểu Kiều, tổng biên tập vừa gọi cho tôi, tạm thời không thể đăng bản thảo vừa được duyệt của cô được.