881 An Thượng thư không biết những người này do Dương Phàm phái tới sao? Đương nhiên biết. Nhưng y cho rằng tất nhiên Dương Phàm đến đây, trò khôi hài này cũng sẽ kết thúc.
882 Võ Ý Tông nhận được tin tức của Cừu Thị lang đưa tới, không khỏi giận tím mặt, gã không nghĩ tới Dương Phàm dám dùng thủ đoạn như vậy để đối phó Hộ bộ, Võ Ý Tông cười lạnh nói với Cừu Thị Lang: - An Thượng thư, sáng sớm ngày mai, bản tướng quân lập tức mang binh đến Hộ bộ, nếu đám binh càn quấy kia không đến thì thôi, nếu đến, ta sẽ dùng đầu của bọn hắn rửa sạch nỗi sỉ nhục mà Hộ Bộ các ngươi đã phải chịu.
883 Giải quyết xong việc ở Hộ bộ, Dương Phàm cũng nghe được quan hệ giữa Cừu Thị lang và Võ Ý Tông. Thực ra, cho dù hắn không hỏi thăm cũng sẽ biết được chuyện này rất sớm thôi, vì cái truyện cười không nể mặt An Thượng thư đã sớm được lan ra, triều dã cũng dần biết vụ “Thiên kỵ” ngàn lần khó xử này thực ra là Cừu Thị lang Hộ bộ được ông thông gia Võ Ý Tông nhờ giải quyết.
884 Võ Sùng Huấn nửa mừng nửa lo, hồn bay lên trời. Tới khi y kịp phản ứng lại, muốn duỗi tay đỡ lấy con gái người ta, làm kẻ hộ hoa, Lý Khỏa Nhi đã rời khỏi ngực y, lúng túng cúi đầu: - Thật xin lỗi, chân ta vẫn còn ướt, đứng chưa vững.
885 Lần này Công chúa Thiên Kim tổ chức đi du xuân lý do chính là để thúc đẩy giao lưu giữa Võ Sùng Huấn và Lý Khỏa Nhi, thấy Võ Sùng Huấn tới chào mình thay mặt Lý Khỏa Nhi, nàng hiểu ý cười, cho rằng hai người đã tâm đầu ý hợp, đương nhiên rất vui lòng đáp ứng.
886 Từ cửa bắc vào thành rồi vào tới phạm vi cung thành, chỉ cần rẽ một cái là có thể theo Huyền Vũ Môn tiến thẳng vào Hoàng cung, đương nhiên Võ Sùng Huấn không thể tiếp tục lấy cớ hộ hoa, mới vừa rồi y còn nói muốn nói chuyện xưa với Dương PHàm, chỉ có thể lưu luyến nhìn đội nghi trượng của Lý Khỏa Nhi xa dần.
887 Đối với chuyến đi đến nhà Võ thị dự gia yến lần này, Dương Phàm cảm thấy thu hoạch được khá lớn. Dương Phàm hiểu rất rõ, lúc này vẫn chưa phải thời điểm công khai quyết liệt với Võ thị, nếu có người đang lúc Võ Tắc Thiên chuẩn bị chọn người để nối nghiệp, thời khắc mẫn cảm an bài tương lai của đế quốc mà nhảy ra chống đối với gia tộc Võ thị thì nhất định sẽ bị Võ Tắc Thiên coi như kẻ thù mà tiêu diệt.
888 Viên đội trưởng thầm nhìn về phía mấy người của gã, vẻ mặt rất kỳ lạ. Thật ra, những thứ này vừa được vận chuyển đến, bọn họ đã phát hiện ra có vấn đề.
889 Khi Dương Phàm đánh giá ngựa, mấy người của Thái Phó Tự đã chạy đến chào, có lẽ thân binh ở bên cạnh đã nói với bọn họ. Mấy người của Thái Phó Tự trực tiếp đến chào Dương Phàm, một người cao gầy, lông mày mỏng, chắp tay nói: - Dương tướng quân, Bạch Nhất Đinh Thái Phó Tự… Người bên cạnh cũng lập tức tiến lên một bước: - Ngưu Mưu! Hai người đồng thanh nói: - Bái kiến Dương tướng quân! Nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ cung kính của hai người này, nhưng Dương Phàm đã miễn dịch với vẻ mặt này rồi.
890 Hứa Lương chợt bừng tỉnh, Dương Phàm nói: - Việc mà ta muốn làm, vốn là muốn tìm một người để giúp, không ngờ tới huynh đệ Trương thị không nhịn được mà nhảy vào.
891 Ninh Kha trong thâm tâm cười khổ một tiếng, gần đây thân thể của nàng ngày càng sa sút, hơn nữa nàng cố ý khiến huynh trưởng bớt ỷ lại mình, đã thật lâu huynh trưởng không trù tính rồi, a huynh ngay từ đầu còn không thích ứng loại tình huống này, hiện tại xem ra hắn dĩ nhiên có thể một mình chắn đỡ, không hề đối với nàng nói gì nghe nấy rồi.
892 Võ Du Kỵ nghênh đón ngoài cửa phủ, Dương Phàm thấy Phò mã ra đón, không khỏi có chút không ngờ, tuy nhiên Võ Du Kỵ thần sắc như thường, Dương Phàm cũng bất động thanh sắc, khách và chủ một người trên danh nghĩa là trượng phu của Thái Bình, một người thức tế là nam nhân của Thái Bình, theo nghi thức hành lễ, chuyện trò vui vẻ, làm xong nghi thức, liền sóng vai vào.
893 Hôm nay tiệc này tuy chỉ là gia yến, lại không thể bảo là không xa hoa, tiếp theo sau Như Mi đại sư, lần lượt lại có hai vị cung vua Đại cung phụng xuất trướng biểu diễn, Thái Bình công chúa lần này rất hạ công phu.
894 Mọi người giải tán khi bài hát kết thúc, cuộc thịnh yến này ở phủ công chúa cuối cùng cũng xong, những Công chúa quận chúa cuối cũng cũng giải tán, cửa lớn mở ra, các loai xa mã đều rời đi.
895 Đợi trong thư phòng chính là một thanh niên đang mặc đạo bào xanh nhạt, mảnh khảnh xuất trần, hai mắt có thần. Lão quản sự đang ở thư phòng cùng hắn nói chuyện, chợt thấy Dương Phàm mở cửa tiến vào, lão quản sự vội vàng kêu một tiếng: -A lang! Lập tức hướng người nọ giới thiệu nói: -Vị này chính là a lang nhà ta.
896 Dương Phàm chỉ biết Cổ Trúc Đình rơi lệ là vì vui mừng quá mức, lại nói trấn an nàng một phen, lúc này mới đi xuyên qua nhà chính, hướng hậu viện đi tìm a Nô.
897 Lục Mao Phong được Dương Phàm từ trong lãnh cung đón ra, đã được trọng đãi như thế, nên rất có thiện cảm đối với Dương Phàm, nghe được phái đi càng cảm thấy vinh hạnh, rốt cục có cơ hội thể hiện bản lãnh của mình, lập tức không chút do dự đặt chén rượu xuống, ôm quyền hành lễ với Dương Phàm cất cao giọng nói: - Tướng quân cứ yên tâm, mạt tướng tất chu toàn chuyện này! Hoàng đế tuổi cao, mùa xuân năm nay và ngay cả mùa xuân năm trước cũng không đi Long Môn, muốn bà đến trên giáo trường xem diễn tập quân trận, đây chính là để Hoàng đế thể hiện uy nghiêm, trên ghế rồng sao có thể hoặc nằm hoặc ngủ gà ngủ gật? Toàn bộ quá trình diễn võ cho dù Hoàng đế không toàn bộ xem hết, ít nhất cũng phải hai canh giờ.
898 Trong soái trướng Kim Ngô Vệ Đại Tướng Quân, Hà Nội Vương Võ Ý Tông và Lâm Xuyên Vương Võ Tự Trung ngồi đối diện nhau. Im lặng hồi lâu, Võ Ý Tông hai tay nắm chặt, nặng nề đấm một đấm trên bàn.
899 - Kiều ca, tiếp tục như vậy không thể được! Mã Kiều lén tìm Dương Phàm, nói: - Ta thử học hai quân luật, thực con mẹ nó sẽ làm người nổi điên đấy, chẳng lẽ ngươi thuộc rồi à? Dương Phàm ấp úng nói: - Bản tướng quân công việc bận rộn.
900 Trong phòng nhỏ bên cạnh phòng khách của Bạch phủ, người không hài lòng là Trương Xương Nghi, Lại bộ thị lang Khương Lâm ở bên cạnh không ngừng chắp tay lạy vẻ mặt kinh sợ.