601 Trong lầu Phù Dung đầy kín người, lại không có nửa tiếng động, chỉ có gió thổi vào qua cửa sổ bên này, rồi lại thổi qua cửa bên kia, mang theo vạt áo và tóc bay lên.
602 Tuy hiện giờ người bị ép tới không thể không cúi đầu là Lư gia, nhưng vì cùng là Thất tộc Ngũ tính Thế gia vọng tộc, Lư gia không thể không cúi đầu với một tên tiểu tử hậu sinh khả úy, trên mặt Lý Mộ Bách còn vẻ vang hay sao? Cho nên Lý thái Công cười gượng, hỏi: - Tiểu lang quân rốt cục muốn một câu trả lời thỏa đáng như thế nào? Lý Mộ Bạch hôm nay là tới vì Dương Phàm, người mà Lâm Tử Hùng từng nói có thểi muốn gặp Dương Phàm chính là Lý Mộ Bạch, đứng sau Khương công tử là Lư thái công, phía sau Thẩm Mộc là Lý thái công.
603 Dương Phàm sở dĩ muốn tộc nhân Lư thị cấm túc ba năm, đây cũng là suy tính mà hắn nghĩ đến lúc mà thanh trừ quan viên Nam Cương vừa rồi. Mối thù giữa hắn và Lư gia là đã kết rồi, không có lý nào để đối phương có cơ hội lớn mạnh thêm, có thể tấn côngchút nào hay chút ấy, huống hồ tẩy trừ những quan viên Nam Cương vốn là một cơ hội mà hắn tạo ra, vậy mà để Lư gia lấy được lợi ích từ trong đó, hắn hẳn là uất ức? Ngoài ra, chính là vì hắn sớm đã chuẩn bị đối phó với trưởng tôn Khương công tử của Lư lão đầu rồi, kế hoạch này, hắn đã bắt đầu thực hiện ở Lạc Dương.
604 Tấm màn che nhẹ buông xuống, giống như một làn sương. Chiếc bàn nhỏ trước giường, trầm hương hóa thành khói xanh lượn lờ bay, từ trong những cái mắt chạm rỗn trên lò hương trầm chầm chậm tỏa rathanh tâm nhẹ nhàng.
605 Độc Cô Vũ không hỏi muội muội như thế nào mới có thể “hô mưa gọi gió”, cũng không hỏi nàng Dương Phàm một khi phong vân tế hội, có thể đạt được cao độ như thế nào, kinh nghiệm từ nhỏ tới lớn đã sớm đã nói với gã, lời của muội muội nói tuyệt sẽ không sai.
606 Thái Bình công chúa từ hậu trạch đi ra. Bởi vì hôm nay bắt đầu khởi hành, quan lại Trường An thậm chí một số ít Thế gia hào môn Trường An đều đến tiễn, cho nên Thái Bình công chúa trang phục lộng lẫy, dung nhan vẫn vô cùng quyến rũ, còn tăng thêm khí chất cao quý hơn vài phần so với bình thường.
607 Đoàn xe thật dài trở về thành rồi tự giải tán về phủ đệ của mình. Ở bên trong xa giá của Độc Cô thế gia, sau khi lên một chiếc xe Độc Cô Vũ đang cùng Dương Phàm trò chuyện, Ninh Kha cô nương đang chợp mắt.
608 Dương Phàm được mời đến Độc Cô thế gia, ngụy trang bằng việc do bệnh bộc phát nặng mà Độc Cô thế gia mời danh y đến khám vừa chữa trị cho hắn. Đợi khi Dương Phàm đến Độc Cô thế gia, đương nhiên là không có danh y nào xem mạch hỏi bệnh hắn cả, cũng chẳng có ai sắc thuốc cho hắn uống, cái hắn được ăn là các món ăn mỹ vị do Độc Cô thế gia chế biến, cái hắn được uống chính là rượu ngon Tam Lặc Tương.
609 Một dòng suối trong veo theo đường nước chảy đến Công Tôn phủ, uốn lượn xuyên qua hậu hoa viên, lại chảy ra từ một chỗ khác dưới tường vườn, đổ vào một nơi khác của hoa viên Công Tôn phủ tụ lại thành một hồ nước trong suốt thấy đáy.
610 Dương Phàm được Độc Cô thế gia phái xe đưa về Công Tôn phủ, vừa vào cửa liền đi vào nhà sau giao viện mà hắn ở cùng với Tiểu Man, mới qua cửa Nguyệt Lượng, một bóng người lao đầu bay ra phía trước với tốc độ rất nhanh, song chưởng của Dương Phàm bỗng ngưng lực, rồi lập tức nhận ra người đó chính là Phùng Nguyên Nhất, vội rút lực về.
611 Lý Mộ Bạch qua thọ lớn, ngay cả Hoàng đế cũng phải phái một vị quan trong triều mang theo lễ vật đến Trường An chúc thọ, tuy rằng Võ Tắc Thiên có đủ thủ đoạn để chèn ép Thế gia, nhưng cũng phải để lại chút mặt mũi chứ.
612 Kết quả người thanh niên trẻ tuổi kia cười rạng ngời, trên mặt còn xuất hiện hai má lúm đồng tiền thở phào nhẹ nhõm “A” một tiếng. Giống như nhớ ra chuyện gì, vội từ trong ngực lấy ra một phần thiệp mời, rất khách khí đưa vào tay ông ta.
613 Lão thái gia Lũng Tây Lý thị muốn làm thọ yến, người lui tới không phải là quan lớn quyền quý thì là thanh lưu sĩ gia, trong bụng của người nào cũng không có thiếu mỡ, đương nhiên không thể triển khai tiệc như người thông thường, cung cấp thịt các cho người ta ăn uống.
614 Thôi Thực ngạc nhiên nói:- Ngâm thơ làm phú là việc phong nhã, sao có thể nói là nhàm chán?Dương Phàm thản nhiên cười, nói toẹt dụng tâm của bọn họ:- Lấy việc phong nhã để làm việc thiếu phong nhã, khoe khoang chút tài thi văn, thể hiện bản lĩnh của các người, không phải sao? Khoe khoang bản lĩnh thì cũng không sao, tuy nhiên, đám người các ngwoi từ nhỏ đã được học hành, biết trước được Dương Phàm ta tuyệt đối không thể so sánh trình độ thâm sâu, bèn muốn dùng cách này để phá hư thể diện của ta, giúp Lư Khách Chi xả giận.
615 Hiện tại, Vương thị Thái Nguyên vẫn còn chưa rực rỡ, là thời điểm tích tụ thực lực, bởi vậy con cháu Vương gia không muốn đối nghịch với quý tộc Quan Lũng, nhưng hiện tại, con cháu hai đại tập đoàn quý tộc đang tranh cãi kịch liệt, trận lũy rõ ràng.
616 Lão Thái công, Dương Lang trung tới rồi. - Ha ha, mời hắn vào đi!Dương Phàm phủi phủi quần áo, bước vào sảnh. Phòng rất lớn – đó là cảm giác đầu tiên của hắn.
617 Dương Phàm hơi ngơ ngác, nghĩ nghĩ một lát, giãn mặt ra cười:- Đối với Dương Phàm, lão tiền bối là một vị trưởng giả đức cao vọng trọng, sao có thể trêu đùa hậu bối như vậy.
618 Lý Mộ Bạch nói xong, nghĩ rằng Dương Phàm sẽ bất ngờ vui như điên, ai ngờ hắn vẫn bình tĩnh, chẳng có nửa điểm kích động. Lý Mộ Bạch nhướn mày, lại chậm rãi giãn ra, mỉm cười nói:- Nhị Lang từ khi nhập sĩ cho tới nay thuận buồm xuôi gió, tuổi còn nhỏ đã làm quan đến ngũ phẩm, có lẽ nghĩ rằng con đường sau này sẽ vẫn băng phẳng?Lão phu không ngại nói thẳng, quan này càng lên cao càng khó lên chức, càng lên cao càng khó có vị trí trống cho ngươi.
619 Trong gian nhà chính Lý gia cũng mừng khách nườm nượp. Đừng thấy người trong gian phòng khách này không có tư cách đến hậu trạch ngồi cùng các cao môn phiệt chủ, nhưng cũng là các đại nhân vật danh chấn một phương.
620 Thuyền nương đến trước khuê phòng của tiểu thư, ngập ngừng trong chốc lát rồi vẫn giơ tay lên nhẹ nhàng gõ cửa phòng. Trong phòng không có tiếng đáp lại, thuyền nương cũng không mong chờ tiếng trả lời, đợi một lát, bà ta bèn nhẹ nhàng đẩy cửa đi đến đứng bên cạnh giường của cô gái, khẽ nói:- Dương lang trung đã đến phủ!Mi mắt Ninh Kha khẽ động đậy, đôi mắt long lanh chăm chú nhìn thuyền nương, con ngươi mơ hồ có chút lưu động.