661 Sau giờ ngọ, Dương Phàm lại đến Lương Vương phủ. Lương Vương Võ Tam Tư kỳ thật vẫn chưa có hành động gì đối với Dương Phàm, nhưng y lại cảm giác mình là cực kỳ tốt bụng, thủy chung coi mình là ân chủ của Dương Phàm.
662 Dương Phàm đem danh sách giao cho Lục Nhân Dật rồi đi ra hậu trạch, mới đến cửa ngách chợt nghe sau hòn giả sơn có tiếng gào bi phẫn:- Đệ không quay về, đệ không quay về đâu, tỷ mà ép đệ, đệ sẽ chết cho tỷ xem!Ngay sau đó là tiếng một cô gái kêu lên:- Nguyên Nhất, đừng làm thế!Dương Phàm khựng chân lại, rồi lại vọt nhanh tới sau hòn giả sơn, thấy tỷ đệ Phùng Mẫn Nhi và Phùng Nguyên Nhất đang khóc lóc nước mắt tuôn như mưa, Mẫn Nhi đang ôm chặt lấy Phùng Nguyên Nhất, còn bộ dạng Phùng Nguyên Nhất đang hung hăng đánh vào hòn giả sơn.
663 Dương Phàm và Phùng Nguyên vừa đi ra khỏi "Lộ châu. " Dừng bước dưới bậc thang, quay lại chắp tay, cười nói:- Như đại gia dừng bước, không nhọc xa tiễn!Như Mi đại sư dẫn theo đệ tử mới thu nhận là Mẫn Nhi đứng ở trên bậc cầu thang, cười, nói:- Lang trung đi thong thả!Mẫn Nhi ở trước mặt sư phụ không dám nói chuyện nhiều, chỉ liếc nhìn đệ đệ một cái thật sâu.
664 Dương Phàm đã hồi kinh ba ngày rồi, chiếu theo tính cách của Thái Bình công chúa, sớm nên kềm nén không được phải mời hắn đến để gặp rồi, dù là lúc gặp nhau cũng chỉ nói vài lời thôi, nhưng lúc này đây Công chúa điện hạ lại chưa hề phái người tìm đến hắn, không khỏi khiến Dương Phàm rơi vào rối loạn:- Chẳng lẽ thực là công chúa có thai, cho nên.
665 Thái Bình công chúa thông minh sắc sảo, chính là một dây cung âm vừa nghe thanh âm là hiểu ý của người khác, huống hồ người trước mắt là Dương Phàm, nàng thật sự quá hiểu Dương Phàm, bởi vậy giọng điệu của hắn chỉ hơi chút cổ quái là nàng tinh tế nhận ra ngay.
666 Dương Phàm thản nhiên nói:- Nàng cho ta biết, ta mới an bài được hành động kế tiếp, yên tâm, sẽ không làm nàng chịu thiệt đâu, còn để nàng chiếm được nhiều lợi ích đấy.
667 Từ sau khi Dương Phàm nhậm chức, tin nhắn, thiếp mời, thư tay đến nườm nượp. Có gửi tới nhà hắn, cũng gửi tới cả nha môn, đại thể đưa tới nhà phần lớn đều là cùng cấp hoặc là cấp dưới, mong hắn giúp đỡ, đương nhiên tránh không được có kèm theo hậu lễ, người như vậy mồm mép cũng không lớn, quan chức yêu cầu cũng không cao, bất kỳ ai đến Dương Phàm đều không cự tuyệt, nhất nhất vui vẻ nhận hết.
668 Cái nghề làm quan này, từ cổ tới nay, luôn là nghề nóng hổi nhất, bởi vì sức cạnh tranh kịch liệt, cho nên nhân duyên quá kém, kinh nghiệm rất nhỏ, thanh danh quá tệ, tài cán thiếu nhiều, chắc chắn sẽ khôngnằm trong vùng suy nghĩ.
669 Ngày khánh thành Thiên Khu, triều đình phải tổ chức lễ long trọng, việc này sớm đã sắp xếp xong, toàn bộ nghi trình là do tể tướng Lý Chiêu Đức đích thân sắp xếp, vô cùng long trọng.
670 Toàn bộ nghi thức khánh thành Thiên Khu rất rườm ra, dài dòng, trong lòng mỗi người tham gia lễ khánh thành đều có cảm giác không giống nhau. Đối với các thái giám cung nữ bận rộn mà nói, điều hy vọng nhất của họ chính là thời khắc kết thúc đại lễ.
671 Tiếng cười đắc ý càn rỡ của Lai Tuấn Thần truyền tới trên cỗ xe thứ hai, một phụ nữ eo thon, màu da trắng không khỏi gương mặt tái đi, bà ta thật sự là sợ tiếng cười gian ác này.
672 Miệng là bộ phận gợi cảm nhất có thể của người phụ nữ, khẽ nhếch lên hoặc là bĩu môi, hoặc là cắn, mở miệng đều có một loại phong tình không giống nhau.
673 Lai Tuấn Thần nhìn Dương Phàm một lát, đột nhiên cười vui vẻ. Bỏ qua học vấn và nhân phẩm của Lai Tuấn Thần, chỉ nhìn từ tướng mạo mà nói, Lai Tuấn Thần phong thần như ngọc, thật đúng là một mỹ nam hiếm thấy, thế nhưng nụ cười này của y, lại lộ ra từ trong xương cốt một hơi thở tà dị, khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.
674 - Khương công tử làm như vậy, là vì… Ta đã cướp nữ nhân của y!Dương Phàm nói xong, liền im lặng một lát. Hắn cười gằn một tiếng, nói:- Chỉ là người mà y cho rằng đáng lẽ là nữ nhân của y!Cổ Trúc Đình có vẻ hơi mơ hồ, tính sạch sẽ đến kì cục của Khương công tử nàng cũng biết, nhưng Khương công tử sao lại có nữ nhân được?Chuyện xảy ra ở đỉnh núi Hoa Sơn, đối với Khương công tử mà nói, là một sự khó chịu và nhục nhã, cho nên ngoài những tâm phúc tuyệt đối của Khương công tử ra, những người khác đều không rõ có chuyện gì xảy ra.
675 Dương Phàm quay trở lại Nha Môn Thiên Quan Phủ, cố gắng đè nén chuyện ấu nữ bị cướp đoạt đang khiến cho hắn vướng bận và khổ sở, chuyên tâm chỉnh đốn lại danh sách những quan viên bước đầu được chọn ra.
676 Trong chốn triều đình, Lí Chiêu Đức ngang ngược kiêu ngạo, cho dù là Tể tướng cùng cấp bậc, cũng bị lão quát cho nhục nhã đến nỗi không ngẩng mặt lên nổi, cả triều đình đều kinh nể!Cho dù là rất nhiều quan viên bây giờ vẫn còn nương tựa vào Lí Chiêu Đức, cũng bởi vì xưa này bị lão sai khiến nhục nhã quá mức, thấy lão khổ sở như vậy, bọn họ cảm thấy sảng khoái, cố ý giả vờ câm điếc không chịu giúp lão ra mặt cãi lại.
677 Lý Chiêu Đức mặc cát bào, đi đôi giày nát, đầu còn chưa kịp vấn khăn, được một viên đầy tớ dìu đỡ đứng ở ngoài cửa cung. Nghe tiếng nội thị truyền lời, cả người Lý Chiêu Đức thẫn ra đó, mặt đờ đẫn.
678 Sau khi tin tức Lý Chiêu Đức bị lưu đày truyền ra, danh sách quan viên Nam Cương trúng cử cuối cùng cũng được công khai, đây đều là hiệu suất làm việc của Lý Chiêu Đức quá cao, dùng ai không dùng ai, trong lòng lão sớm đã có phương án dự tính.
679 Lời buộc tội của Triệu Càn không hề có một chút khoa trương nào, cũng không hề có hoa ngôn xảo ngữ, từng lời từng chuyện y nói ra đều chân chân thật thậtNam Cương có nhiều quan viên bị ngã ngựa, mà nguyên nhân trực tiếp là do Thổ man Nam Cương tạo phản , ngoại trừ là vì bị nhóm ác quan Ngự Sử Đài vơ vét tài sản và ức hiếp, thì còn là vì mâu thuẫn sâu sắc giữa họ và quan viên địa phương, một chút cũng khó mà hòa hợpChính vì nguyên nhân như thế, Võ Tắc Thiên mới quyết định thay đổi phương thức trị vì Nam Cương, cải thiện lại mối quan hệ giữa quan viên triều đình và dân bản xứ nơi đó, hiện giờ Triệu Càn lại liệt kê đầy đủ mọi loại sự tích, không khác nào hung hăng tát lên mặt Võ Tắc Thiên một nhát, đây là quan viên trúng cử của bà? Phái một nhóm người như vậy đến Nam Cương sẽ xứng chức hơn so với những kẻ tiền nhiệm?Trước đây, Thị Ngự Sử Cao Van buộc tội Dương Phàm kéo bè kết đảng, cấu kết với nhau làm viêc xấu, nhưng Võ Tắc Thiên căn bản không thèm quan tâm, cái bà muốn chính là để Dương Phàm kết đảng, kết một nhất đảng của Võ thị, vì Võ thị mà suy nghĩ, nhưng lựa chọn một đám quan viên như vậy, bà thật không thể dễ dàng tha thứ.
680 Diêu Sùng mỉm cười nói: - Ôn công, Trương công ở Kinh Châu hết thảy mạnh đều khỏe chứ? Người được gọi là Ôn công nhìn sang Trương Giản Chi, tự cười nói: - Mạnh Tướng tuy rằng lớn tuổi, nhưng vẫn tai thính mắt tinh như cũ, thân thể khoẻ mạnh, một bữa cơm phải bằng hai bữa của lão phu.