581 Mấy người Dương Phàm đã tắm rửa xong, cả người nhẹ nhàng khoan khoái, thay khinh bào quay về lầu chính. Hai bên chủ khách lần lượt ngồi xuống, hàn huyên với nhau những lời khách sáo, mỹ tửu và cao lương mỹ vị đưa lên như nước suối.
582 Hồ Nguyên Lễ nghe câu nói của Dương Phàm, gật đầu, ngồi thẳng dậy một lần nữa, nghiêm nghị nói: - Giả tạo thánh chỉ! Vương Hoằng Nghĩa, ngươi thật đúng là to gan tày trời! Vương Hoằng Nghĩa cười thờ ơ, ngẩng đầu không thèm để ý đến y.
583 Một con bướm trong rừng mưa nhiệt đới sông Mã Tốn Hà vỗ đôi cánh, có thể trong hai tuần sau gây nên một trận lốc xoáy ở châu Texas. Ngự sử đài dấy lên ở các vùng Trung Nam, Đông Nam, Tây Nam lớn như vậy, lại khiến cho cả vương triều Đại Chu nổi lên một trận phong ba chính trị lớn cỡ nào? Dương Phàm không biết trận sóng gió này rốt cuộc lớn thế nào, nhưng biết nó nhất định không hề nhỏ, dù sao chuyện của hắn đã xong, không cần phải bước chân vào trong cơn lốc xoáy chính trị này, vì vậy hắn rất thông minh tránh khỏi thành Lạc Dương, đi thẳng đến Trường An.
584 Trước bàn trang điểm, một người thị nữ đứng phía sau Thái Bình công chúa, vuốt vuốt mái tóc dài cho nàng. Tòa phủ đệ này, ngày trước Thái Bình ở không nhiều, từ lúc nàng còn rất nhỏ, phụ hoàng và mẫu hậu thường di giá Lạc Dương, những năm tháng thơ ấu của nàng mặc dù là sống ở Trường An, nhưng lúc đó nàng vẫn còn nhỏ, vẫn còn sống trong cung.
585 Dương Phàm chậm rãi bước vào nhà sau của phủ công chúa, đưa mắt nhìn quanh, hoặc là xanh ngắt, hoặc là xanh tươi, khắp nơi đều là cây tử đằng quấn quanh, cây cỏ tươi tốt, thỉnh thoảng có con báo hoặc con sóc nhảy ra khỏi bụi cỏ, cũng không sợ người, chỉ là đứng bên đường, trừng đôi mắt đen long lanh nhìn ngươi, đầy vẻ hoang dã.
586 Độc Cô tên là Độc Cô Vũ, bởi vì tổ phụ không trường thọ, thân là cháu ruột cả, y tuổi nhỏ đã trở thành trưởng của một tộc. Nhưng người này mặc dù nhỏ tuổi, bản lĩnh lại rất cao.
587 Mặc dù Dương Phàm cũng thấy những người này đầy kỳ lạ, nhưng hắn nóng lòng đi gặp Tiểu Man, khong muốn xen vào việc của người khác, liền bước lên bậc thang.
588 D Dương Phàm vào Công Tôn phủ, tự thấy nếu không đi gặp chủ nhân thì khá thất lễ. Thiên Ái Nô liền dẫn hắn đi gặp Công Tôn tiên sinh và Bùi đại nương.
589 Dương Phàm nghe dòng họ y không tầm thường, mặc dù đối phương hiện là dân thường, nhưng hắn cũng không dám lên mặt, vội vàn bước tới chắp tay cười nói với thanh niên kia: - Tại hạ Dương Phàm, ta và ngươi đều là vãn bối của Công Tôn lão bá, chúng ta nói chuyện không cần luận chức quan làm gì.
590 Núi giả quanh co khúc khuỷu, hành lang uốn khúc mái cong, đây là một lâm viên tú lệ trang nhã, khác biệt với sự hoang dã của phủ Thái Bình công chúa, nơi này không có dấu vết của bụi cỏ nào, bất luận một chỗ nào cũng được bố trí sáng tạo cấu tứ, an bài gọn gàng ngăn nắp.
591 Tôn Vũ Hiên và Hồ Nguyên Lễ, Mã Kiều biết thời gian Dương Phàm sum họp cùng người nhà có hạn, vì vậy đều không đến làm phiền hắn. Ba người vì sở thích bất đồng nên cũng không tụ họp cùng nhau mà ai theo sở thích người nấy, dạo chơi thành Trường An.
592 Thái Bình công chúa thuật lại sơ lược sự tình đã diễn ra cùng những dự tính của nàng cho Dương Phàm nghe. Dương Phàm lúc này mới hiểu ra, nhiều biến cố xảy ra, hóa ra lại là do mình ở phương Nam góp phần thúc đẩy.
593 Khúc Giang nằm ở Thăng Bình phường phía đông nam thành Trường An. Lạc Du viên trong Thăng Bình phường ở tại nơi có địa thế cao nhất Trường An, tựa như một bàn cờ ngay ngắn, thu hết vào tầm mắt toàn bộ thành Trường An khí thế khoáng đạt hùng vĩ.
594 Phù Dung viên được xây dựng trên mặt nước, đắp đất làm đảo, trên đảo xây dựng lầu các. Từ bờ đến đảo ước chừng hơn mười trượng, nối với nhau bởi một cây cầu cong, mặt cầu lát đá xanh, hai bên là lan can bằng cẩm thạch có điêu khắc sư tử hổ báo và các loài mãnh thú, chỉ cao đến thắt lưng người trưởng thành.
595 Vạn sự đều đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông thổi. Gió đông nằm trên cây quạt nhỏ của Lư công tử. Lư công tử phe phẩy quạt, tràn đầy phấn khích bước ra từ Phù Dung viên.
596 Trừ khi vạn bất đắc dĩ, những tay nỏ thủ này cũng không muốn bắn chết Dương Phàm, bởi một khi bắn trúng hắn, trên cơ thể sẽ có vết thương. Nếu có thể, đương nhiên tạo dựng cho hắn một cái chết tự nhiên vẫn là ít phiền toái nhất, ví như.
597 Độc Cô Ninh Kha vừa rồi hô “Cứu hắn” một tiếng, thanh âm cũng không gọi là cao, ít nhất sau khi quen Huân Kỳ, thậm chí là Công Tôn Bất Phàm và Công Tôn Lan Chỉ giọng còn hét lớn hơn nữa, Dương Phàm cảm thấy giọng nói của vị cô nương này mềm giòn dễ vỡ, quả thực giống như giọng hát của chim hoàng oanh đậu trên đầu cành ngọn liễu.
598 Độc Cô Ninh Kha nhìn thấy ông già này xuất hiện, lập tức trầm tĩnh lại, nàng không biết tại sao ông già này đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng ông ta tới rồi, thì sẽ không xảy ra việc gì nữa, mây bay, gió nhẹ, vạn sự không.
599 Độc Cô Ninh Kha nhìn thấy ông già này xuất hiện, lập tức trầm tĩnh lại, nàng không biết tại sao ông già này đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng ông ta tới rồi, thì sẽ không xảy ra việc gì nữa, mây bay, gió nhẹ, vạn sự không.
600 Dương Phàm cười lạnh một tiếng nói: - Trong lòng tiền bối, học là hoặc là hành vi của bọn vãn bối như là một trò chơi, còn không biết tiền bối thực sự dành được cái đàn cổ, nhưng trong lòng vãn bối, tất cả danh khí khắp thiên hạ đều chất đống cùng một chỗ, cũng không quan trọng bằng tính mạng của vãn bối.