141 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómLưu Sương đứng ở nơi này, tựa hồ cũng có thể thấy tiếng cười quyến rũ phong tình. Giờ khắc này, Lưu Sương mới hiểu được thế nào là mị lực nam nhân.
142 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng Lưu Sương chăm chú nhìn Bách Lý Hàn, chỉ thấy hắn tay cầm ngọc tiêu, quần áo phiêu nhiên, tóc dài như thủy, dung nhan trong trẻo lạnh lùng nổi bật bởi sam bào San Hô sắc, dày mà mị hoặc, hắn không nhìn về phía Lưu Sương, một đôi con ngươi đen, lại thâm sâu dừng trên mình Tiêm Tiêm.
143 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressBên trong phòng, hồng trướng buông xuống, ngọn đèn dầu lưu chuyển, như mộng như ảo. Tiêm Tiêm ngồi ở trước bàn, đôi mắt khẽ lướt qua đồ ăn trên bàn, nhìn nam nhân kia đang nằm trên giường giả vờ ngủ say.
144 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng “Vị cô nương, bồi Gia uống hai chén được chứ?” Người kia mê đắm nói. Lưu Sương lạnh lùng nhìn hắn một cái, một nam tử thân hoa phục, không tệ, nhưng tâm phiền chán, nàng mệt mỏi nói: “Vị huynh đài, ngươi gọi người khác đi.
145 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng “Cái gì?” Mắt Bách Lý Hàn đột nhiên híp lại, lạnh lùng nhìn tiết mụ mụ, đôi môi run rẩy: “Ngươi… ngươi lặp lại lần nữa coi!”Bị ánh mắt sắc bén của Bách Lý Hàn quét qua, mụ mụ vô cùng hoảng sợ, tâm cũng đánh trống thùng thùng.
146 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng Đêm rất đen, tuyết rất trắng. Lưu Sương đứng im lặng trong truyết trắng, xiêm áo bay theo từng đợt gió, thân thể nàng nhỏ nhắn mềm mại, đơn độc, khiến người khác thương tâm.
147 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng Trên mặt Đại Mi Vũ là sự kiều mỵ vui vẻ, nụ cười kia như một cây châm, hung hăng đâm vào nội tâm của Lưu Sương.
148 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng Hơi thở hai người dường như trì trệ, như đắm chìm mình trong sự thỏa tính triền miên. Tươi mới, thoải mái, đê mê…đây là những cảm giác ban đầu khi hôn mà Lưu Sương cảm nhận được.
149 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHợp tác cùng Mùa đông này, đối với Lưu Sương mà nói, là mùa đông khó vượt qua nhất. Nếu như không phải thân thấy, Lưu Sương thực sự không biết nhân gian còn có chỗ ở như thế này.
150 Dịch: Iori yagamiBiên: msKun4491Nguồn: kunnhi. Hợp tác cùng Khi gia gia Bạch Diệc Thanh mang theo Lưu Sương cùng Vô Sắc đến kinh thành thì đã hơn 1 tháng sau rồi.
151 Dịch: Iori yagamiBiên: msKun4491Nguồn: kunnhi. Hợp tác cùng Bách Lý Hàn đi theo thái giám, hướng Mi Tâm cung mà đi. Không biết vì sao cước bộ của hắn có chút trầm trọng, trong đầu hắn luôn lởn vởn hình ảnh khuôn mặt như hoa như ngọc của nữ tử Lưu Sương kia.
152 Dịch: KunnhiNguồn: kunnhi. Trời xuân cuối cùng cũng đến, tuyết sớm bị ánh nắng mặt trời làm vô ảnh vô tung. Nội ngoại kinh thành, phố lớn ngõ nhỏ, viện phòng người ta, chỗ nào cũng mơn mởn sức sống.
153 Dịch: KunnhiNguồn: kunnhi. Hắn tựa hồ cố gắng nhớ lại cái gì đó, nhưng rồi cũng không nhớ được. Hắn vẫn như cũ chưa nhớ ra nàng!Lưu Sương trong lòng khổ sở, Khí tình độc ,làm sao có thể dễ dàng khôi phục trí nhớ như vậy, nàng mất trí nhớ một lần, nhưng hơn mười năm mới khôi phục a.
154 Dịch: KunnhiNguồn: kunnhi. Bách Lý Băng không hiểu, hắn chỉ không hài lòng với Mỗ Dã, Đoạn Khinh Ngân và Thu Thủy thì tuyệt đối ôn hòa. Hắn cũng là người thông minh, đột nhiên tỉnh ngộ, chẳng lẽ vì bản thân bọn họ cũng muốn thành thân với Lưu Sương.
155 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. com“Sương…” Hắn nâng khuôn mặt nàng lên, cúi đầu gọi tên nàng, trong giọng nói cố kiềm chế cảm xúc, mang theo sự nghẹn ngào.
156
Tê Phượng cung
Ngay giữa đại điện bày biện cây tử đàn lũ điêu ra tới bảo tọa, dựa lưng trên cửa hàng màu đỏ chót, phía trên dùng kim tuyến thêu phượng văn.
157 Bách Lý Hàn nghe Lưu Sương thai vị bất chánh, trong lòng vô cùng căng thẳng, lại nghe nàng nói đã có phương pháp chữa trị, trong lòng mới buông lỏng đôi chút.
158 Đoạn Khinh Ngân châm cứu xoa bóp cho Lưu Sương hai tháng, tâm của Bách Lý Hàn cũng treo ngược hai tháng. Mặc dù hắn tự cho mình là một hoàng đế lòng dạ rộng rãi, nhưng mà, một khi liên quan đến Lưu Sương, hắn liền trở thành một phu quân lòng dạ hẹp hòi, hoàn toàn không có chí tôn cùng khí độ.
159
Một trận gió mát thổi đến làm lòng người thêm say mê cuộc sống.
Sương mù tràn ngập, nhuộm mỏng mặt sông, mặc dù thâm cung vắng vẻ, cung vũ nặng nề, nhưng vẫn không cản được gió xuân thổi lất phất.
160
Oanh trấn, một trấn nhỏ thuộc vùng sông nước Tây Bộ của Nguyệt Quốc.
Ngày xuân, cầu nhỏ nước trôi, lục dương bốc khói, liễu nhiễu đê lục, cảnh tượng dào dạt nhất phái xuân ý.