1 Đêm đã khuya, xung quanh yên tĩnh không tiếng động. Xa xa truyền đến tiếng chuông từ lầu chuông cổ, một chậm hai nhanh, trong đêm yên tĩnh truyền đi rất xa.
2 Nguồn truyện: YBa tháng sau, quận chúa Hoa Tịch Nhan của Tây Việt quốc nổi danh khắp thiên lên đường đi hòa thân đến Bắc Mạc quốc hùng mạnh. Đường xá xa xôi, thị vệ hộ tống tinh thần lên cao gấp trăm lần, ngược lại các cung nữ xuất giá đi cùng lại có sắc mặt rất khó coi.
3 Nàng vốn tưởng rằng Nam Cung Ngự bất quá nói giỡn mà thôi, cũng không nghĩ đến bắt đầu ngày hôm sau, hắn lại thật sự đồng hành cùng nàng. Đương nhiên không phải là quang minh chính đại đi cùng đội ngũ đưa dâu, mà là cải trang thành thương nhân cùng đường, khi thì đến gần lúc thì cách xa theo đội ngũ.
4 Thanh âm truyền ra nhưng không thấy người xuất hiện. Nam tử trên lưng ngựa run sợ một chút, lập tức cười lên: "Vậy ý tứ quận chúa ra sao, nên xử trí hắn như thế nào?""Đây là người của quý phủ, tiểu nữ nào dám nói thêm cái gì.
5 Đêm đó, Tịch Nhan đến ngụ tại dịch quán đã được sắp xếp từ trước trong kinh thành. Theo lý ngày hôm sau nàng phải vào triều diện kiến hoàng đế Bắc Mạc, nhưng lúc chạng vạng, trong cung có người đến truyền lời nói Tịch Nhan quận chúa đi xe mệt nhọc, ngày mai miễn cho vào cung yết kiến, thỉnh nàng nghỉ ngơi cho khỏe.
6 Giờ phút này sắc trời đã hơi ảm đạm, đây là thời gian khách làng chơi tìm mua vui tấp nập ở Bách Hoa Lâu, bên trong là tiếng đàn hát dễ nghe, bên ngoài người xe nhộn nhịp.
7 Đêm hôm đó, dịch quá trong kinh thành thình lình xảy ra đại hỏa, thổi quét toàn bộ tây sương. Thật ra thị vệ của dịch quán tới kịp lúc thế nhưng không biết là vì nguyên nhân gì mà ngọn lửa kia trong một thời gian ngắn lại lan ra và bốc cao, cho nên không một ai đi vào!Cuối cùng, ngọn lửa cũng suy yếu rồi tắt dần, tin dữ cũng truyền đến.
8 Trong dịch quán, Tịch Nhan ngồi trước gương trang điểm, ngay cả bản thân cũng không dám nhìn dung mạo của mình, bèn cho gọi người mang khăn đen đến, một lần nữa đem che dấu khuôn mặt mình.
9 Vẫn cải nam trang như trước, Tịch Nhan lại một lần nữa đi vào trà lâu trước kia. Vừa vào đến cửa trà lâu, nghe được bên trong tiếng cười vang lên. "Lời này là thật sao? Thất hoàng tử thật sự muốn cưới Tịch Nhan quận chúa bị hủy dung sao?""Chưa hết đâu! Nghe nói, do chính Thất hoàng tử tự mình thỉnh chỉ, Hoàng Thượng lập tức liền đáp ứng, lúc này chỉ sợ thánh chỉ đã đến tay quận chúa!""Ha! Tuyệt phối a, tàn vương xứng xú phi, quả nhiên là tuyệt phối!"Tàn vương? Tịch Nhan cảm thấy hơi chấn động, nhấc chân đi vào bên trong, ngồi ở một góc khuất trong quán, tiếp tục nghiêng tai lắng nghe.
10 Tịch Nhan trong lòng có chút hoang mang, tuy nói Nam Cung Ngự thường có hành tung bất định, nhưng mà tuyệt đối không có công đạo đã hành xử như vậy, không nói một tiếng liền biến mất không thấy.
11 Bạn đang đọc truyện được copy tại YTrong lòng Tịch Nhan đối với vị mỹ nhân lạnh như băng nổi lên lòng hiếu kỳ, thế nhưng các vị nương nương xung quanh kia lại tựa hồ không phải nghĩ như vậy.
12 Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: Chuyện thành hôn cuối cùng cũng không thể tránh né, ngày cưới rất nhanh được định đoạt. Cũng không biết là ai chọn, thế nhưng ngày cưới được ấn định sau một tháng!Trong một tháng ngắn ngủi, muốn lo liệu cho xong hai đại hôn của hoàng gia, nói dễ hơn làm?Tịch Nhan nhớ tới ngày ấy ở trong cung chứng kiến hai người, Cửu hoàng tử cùng Đạm Tuyết, một đôi bích nhân, xứng lứa vừa đôi, cũng không khó đoán rằng, mình cùng vị Thất hoàng tử kia nhất định là sắt cầm hảo hợp.
13 Truyện Tiên Hiệp - -YKết quả, Tịch Nhan chờ đợi Thất hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Vũ đến tháo khăn voan cho nàng từ buổi trưa cho đến giờ Tuất buổi chiều.
14 Lòng bàn tay này ấm áp như ngọc nắm lấy tay nàng, cứ như vậy xoa lưng bàn tay nàng, chậm rãi đem tay nàng kéo xuống dưới. Chỉ nghe tiếng nói thanh nhuận của hắn mang theo ý cười: "Không cần.
15 Đêm dài rồi cũng lặng lẽ trôi qua, ánh nắng chói chang tràn vào hỉ phòng, trên giường Tịch Nhan chậm rãi mở mắt ra. Trong đầu nàng vốn trống rỗng, cố gắng hết sức nhìn rõ chung quanh, trong lòng Tịch Nhan chấn động, lấy tay xoa xoa mặt mình -- may mà vết thương trên mặt vẫn còn nguyên vẹn như cũ, vẫn chưa bị người khác phát hiện ra gì cả.
16 Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: Tịch Nhan giương mắt liếc qua người hắn, trong lòng thầm hừ lạnh, lập tức nở nụ cười: "Chắc là Vương gia dùng dược tốt nhất, cho nên trên người không cảm giác có gì khác thường.
17 Hoàng Phủ Thanh Vũ gật đầu ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, ý cười phiêu lãng lại tràn ra: "Quả thật là như thế, như vậy đêm qua, đối với thân thể Hoàng tử phi, ta thật rất là vừa lòng.
18 Ngọ yến đang vui vẻ bỗng Ngũ hoàng tử bên kia xảy ra chuyện. Mọi người đều nhìn thấy dáng vẻ hắn không ngừng gãi khắp người, bất giác đều cảm thấy buồn cười, đợi đến khi có người tiến lên xem xét thì hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy toàn thân hắn đầy các nốt màu hồng!Hắn khó chịu nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Thanh Vũ: "Thất đệ, ta đã nói trước phủ đệ này của ngươi tà môn, nhìn đi, ta đây là gặp tội gì!"Nói xong hắn cũng không quan tâm mình đang ngồi cùng mọi người mà liều mạng gãi toàn thân, sau đó xoay người liền rời khỏi phủ.
19 Hoàng Phủ Thanh Hoành từ sớm đã nhìn thấy dung mạo bị hủy của Tịch Nhan nhưng giờ đây sắc mặt hắn phút chốc trở nên thảm bại, cái chén trong tay run lên, liền ngã từ trên ghế xuống.
20 Một người tâm tư có thể che dấu sâu như vậy, kỳ thật cũng không hiếm thấy, đặc biệt là người trong hoàng gia, chỗ nào cũng có cả. Nhưng nếu một người thản nhiên đối mặt với Hoa Tịch Nhan nàng đây, lại có thể thời thời khắc khắc gặp biến không sợ hãi, như vậy thật làm cho Tịch Nhan cảm thấy hoang mang.