1 Hắn thân trúng mị dược đang ngồi run rẫy trong thùng nước lạnh thì hai tên cận vệ trung thành đem vào một cô nương mặt mũi thanh tú , hai mắt nhắm chặt , cái này gọi chính xác là bị đánh ngất đi.
2
Lạnh quá ! thật sự là lạnh quá ". Tư Đồ Vân tức giận nhìn xuống nửa thân dưới đang ngập trong nước, sau đó rống to. " Hà cớ gì toàn thân đều lạnh run chỉ có ngươi là vẫn nóng như vậy chứ ".
3 "Lạnh quá ! thật sự là lạnh quá ". Tư Đồ Vân tức giận nhìn xuống nửa thân dưới đang ngập trong nước, sau đó rống to. " Hà cớ gì toàn thân đều lạnh run chỉ có ngươi là vẫn nóng như vậy chứ ".
4
Cả người Tư Đồ Vân điều khô nóng , lý trí bảo hắn mau mau nhảy vào thùng nước lạnh nhưng cả người hắn lại hoàn toàn không thể tuân theo. Đưa bàn tay vuốt nhẹ lên mặt cô nương đang hoàn toàn không có khả năng phản kháng , từ từ di chuyển đến nơi vừa bị kéo xuống lõng lẽo khi nãy.
5 Chuỗi ngày ôm mặt đất mà ngủ trôi qua suốt một tháng liền, khiến Tư Đồ Vân thật muốn vất bỏ bộ dạng quân tử mà lao lên giường ăn sạch nữ tử vô tâm kia , dỗ dành có , ngọt ngào có , cưng chìu có , vậy mà tối vẫn ôm đất ngủ là có thiên lý hay không ? Trong lòng hắn nãy sinh một kế sách phi quân tử , đây là do hoàn cảnh đẩy đưa thôi.
6
Lời tuyên thệ vừa được thốt ra , hai cánh môi Tư Đồ Vân lại một lần nữa hạ xuống thân thể đã mang đầy dấu vết của hắn. Lần này hắn tuyệt đối đã có kinh nghiệm , biết rõ những nơi nào tạo nên sự run rẫy của người dưới thân.
7 Nhân vậtTừ Chánh Nam :Lúc 7 tuổi đã biết thầm thương trộm nhớ tiểu cô nương nhà sát vách. Lúc 19 tuổi đã đem cô nương nhà sát vách ăn sạch. Đỗ Diệu Tuyết :Lúc 5 tuổi đã ghét cay ghét đắng tên mập nhà sát vách.
8 " Này , này các ngươi có nhìn thấy kiệu hoa lộng lẫy kia không ? Công tử Tư Đồ gia như thế lại đi thú về cái nữ nhân mất tích ba ngày ba đêm kia đấy ".
9 " Oa. . . a. . . a. . . a. . . hu. . . hu. . . "" Khóc khóc khóc , có biết hiện tại vẫn còn là giờ thìn (7-9h) không kia chứ ? Bổn cô nương vẫn còn đang ngủ đấy ".
10
Chuỗi ngày ôm mặt đất mà ngủ trôi qua suốt một tháng liền, khiến Tư Đồ Vân thật muốn vất bỏ bộ dạng quân tử mà lao lên giường ăn sạch nữ tử vô tâm kia , dỗ dành có , ngọt ngào có , cưng chìu có , vậy mà tối vẫn ôm đất ngủ là có thiên lý hay không ? Trong lòng hắn nãy sinh một kế sách phi quân tử , đây là do hoàn cảnh đẩy đưa thôi.
11 Nam tử thân hình tuấn mỹ đặt hai bàn tay nhẹ nhàng chạm lên mặt tường , sau đó gương mặt từ từ tiến lại càng ngày càng gần bức tường trong khi cả thân mình đang áp sát vào bức tường.
12
Cả người Triệu Tử Linh đều run rẩy theo mỗi nơi bàn tay tà ác của tướng công chạm tới , đây thật không giống với công tử lúc nào cũng hiểu rõ lễ nghĩa của nàng a.
13 Trong lúc hồn phách của Từ Chánh Nam còn đang phiêu du tận nơi xa xăm nào đó thì Đỗ Diệu Tuyết đã tự thoát đi y phục của mình , khi nàng muốn lột luôn mảnh cuối cùng thì hai tay đã bị Từ Chánh Nam giữ chặt.
14
Nữ nhân không khóc thì thôi , khi khóc quả thật vô cùng đáng sợ , nhất là đối với nam nhân yêu nàng ta , vô cùng vô cùng đáng sợ.
Hai người trong phòng đều như hóa thành tượng đá khi nhìn thấy người đang đứng ngay cửa.
15 " Yên tĩnh thật ! ". Đỗ Diệu Tuyết hai tay chống cằm nhìn về phía cửa phòng , mấy hôm rồi tên mập kia không hề xuất hiện a , có phải nàng nói thẳng quá nên hắn giận nàng không ? Thật không thể hiểu được , gặp hắn cũng phiền mà không gặp hắn cũng phiền.
16 Giới Thiệu
( Chương 2 sẽ nói đến Đỗ Diệu Tuyết và Từ Chánh Nam nha )
Nhân vật
Từ Chánh Nam :
Lúc 7 tuổi đã biết thầm thương trộm nhớ tiểu cô nương nhà sát vách.
17 Đỗ Diệu Tuyết cảm thấy da mặt mình đang nóng dần lên , nhìn tên mập ở khoảng cách gần như vậy sao nàng lại có cảm giác muốn ôm hắn thật chặt nhỉ , không được , không được nghĩ bậy.
18
Nam tử thân hình tuấn mỹ đặt hai bàn tay nhẹ nhàng chạm lên mặt tường , sau đó gương mặt từ từ tiến lại càng ngày càng gần bức tường trong khi cả thân mình đang áp sát vào bức tường.
19 Đỗ Diệu Tuyết không hiểu hiện tại thân phận nàng là gì , buổi sáng thì vẫn là tiểu thư Đỗ gia , buổi tối thì đã biến thành thiếu phu nhân của Từ gia mất rồi , tên mập chết tiệt kia thật sự xem hắn như tướng công nàng , từ ăn uống cho tới ngủ nghỉ đều bám lấy nàng , bây giờ thì càng quá đáng hơn , muốn tắm uyên ương nữa chứ.
20
Trong lúc hồn phách của Từ Chánh Nam còn đang phiêu du tận nơi xa xăm nào đó thì Đỗ Diệu Tuyết đã tự thoát đi y phục của mình , khi nàng muốn lột luôn mảnh cuối cùng thì hai tay đã bị Từ Chánh Nam giữ chặt.