1 (sâm là quẻ thẻ khi đi chùa lắc lắc trong cái ống ra )Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Lúc này thiên hạ chia làm ba, phía nam là Nguyệt quốc, phía tây là Lăng quốc, phía bắc là Thiên Mạc quốc, phía đông là mênh mông biển rộng.
2 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Hoa viên của Bạch Phủ, không giống hoa viên của nhà khác, không trồng các loại kỳ hoa dị thảo, mà là trồng mãn viên dược thảo.
3 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Ngoài cửa sổ, mưa bụi lất phất, trái tim của Mạn Sương, như những sợi tơ ở kén con tằm, phiêu hốt, dây dưa, đối với sự kiện bất ngờ này, Mạn Sương trong lòng có chút không an tâm.
4 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Mạn Sương khẽ nhắm mắt, mi mắt khẽ rung động, nước mắt vòng quanh, nhưng lại cố nén không rơi lệ. Nàng sẽ không rơi lệ ở trước mặt hắn, nếu nữ tử hắn ngưỡng mộ không phải nàng, nàng cũng không muốn cưỡng cầu!Nhưng, nàng không thể rời đi!Nàng tình nguyện chịu thống khổ, cũng không muốn cha mẹ phải đau thương.
5 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Nguyệt quốc, Mỗ Sơn, ngoại ô kinh thành. Tháng tư, một cơn mưa phùn vừa qua, như tẩy rửa Mỗ Sơn, đâu đâu cũng một màu xanh ướt át.
6 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Bóng đêm dần dần lan tràn, trăng non mọc lên, các vì sao lung linh tỏa sáng. Mỗ Sơn, giữa sườn núi có mấy gian nhà gỗ chắc chắn, chính là “Hồi Phượng Cốc”.
7 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Đau đớn vì độc tính giày vò, Mạn Sương có chút mơ hồ không phân được đâu là hiện thực đâu là kí ức. Nàng như thể vẫn đang tại thời điểm 7 năm trước.
8 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Mạn Sương không ngờ tới, muốn gặp Bách Lý Hàn khó khăn đến vậy. Hồng Ngẫu đi ra ngoài hỏi thăm mấy lần, chỉ lấy được một thông tin duy nhất là Tấn Vương đêm qua đã xuất phủ, hôm nay thì chưa biết có chuyện gì.
9 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn:kunnhi. Mạn Sương lớn như vậy, nhưng chưa bao giờ vào cung, bây giờ, hơi có chút hoa mắt. Tường bao màu đỏ gạch, trên tường bay diêm quyển vểnh.
10 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Thái hậu thật không ngờ Mạn Sương lại cứ lặng im như vậy, không nói dù chỉ là một câu cầu xin tha thứ. Tâm lý của bà đối với Mạn Sương, bớt đi một tia chán ghét, có lẽ, nàng không phải là đứa con gái lẳng lơ như bà nghĩ, có lẽ nàng vô tình mất đi sự trong sạch.
11 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Không khí yên lặng tĩnh mịch, ngoài cửa sổ hoa nhấp nhô, những con ong bay vù vù trên bông hoa để tìm mật. Buổi trưa đầy nắng, vốn là khoảng thời gian tuyệt đẹp.
12 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Thái hậu đột nhiên té xỉu, toàn bộ người trong phòng đều sợ hãi. . Cung nữ cùng bọn thái giám xông tới như ong vỡ tổ, vẻ mặt lo lắng hô thái hậu.
13 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Bách Lý Hàn không thể nghĩ ra, Mạn Sương là bất tỉnh vì bị xúc phạm, hay là bất tĩnh vì đói. Tiểu cung nữ mang một chén súp đến, nhưng Mạn Sương đang hôn mê không uống được.
14 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sau khi trở lại vương phủ, Bách Lý Hàn liền mang Mạn Sương từ tân phòng ở “Y vân uyển” tới ”Thính phong uyển” (giống Thính Phong Hiên của Tần Mộ Phong nhờ), hơn nữa còn ra lệnh là nếu không có chuyện gì đặc biệt thì nàng không được ra khỏi “Thính phong uyển” dù chỉ là nửa bước.
15 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tươi cười thản nhiên mà thích ý như vậy, , hình như đối với hắn, giết người là một chuyện rất vui vẻ. Hơn nữa, xem bộ dáng, hắn tựa hồ cũng không vội lấy tính mạng Mạn Sương ngay lập tức, giống như một con mèo, vờn con chuột cho đến chết mới vừa lòng.
16 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Đi ra khỏi con hẻm nhỏ âm u, ánh nắng một lần nữa chiếu rọi trên người, Mạn Sương cơ hồ hoài nghi chuyện mới xảy ra vừa rồi vốn chỉ là một giấc mộng.
17 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Theo lý thuyết, sau khi hồi Trữ một ngày thì phải trở lại nhà chồng. Nhưng, phụ thân của Lưu Sương là ngự y Bạch Lộ đã từ quan, vợ chồng họ sẽ về quê ở ẩn.
18 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Bờ sông Du Thủy , không còn nữa sự thanh tĩnh bình thường, người người chen chúc, tiếng ồn huyên náo. Bờ sông rất bằng phẳng, mọc lên một vũ đài từ lúc nào không biết, màu tú huy hoàng, giống như một tòa lầu các.
19 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Tại sao ngươi lại ở chỗ này?” Con mắt Bách Lý Hàn phát ra hàn quang nhìn chằm chằm Lưu Sương, thanh âm lãnh đạm mà cứng rắn.
20 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Làm sao mà ngươi lại bò lên cây vậy?” Hồng Ngẫu nhìn thấy Bách Lý Băng, cực kỳ kinh dị mà hỏi thăm, trong thanh âm tràn ngập sự mừng rỡ, hiển nhiên là rất thích thiếu niên đẹp như thần tiên này.