1 Mùa xuân năm 3012. Bên ngoài nắng rực rỡ, thời tiết đẹp. Trong một tòa tiểu viện xinh đẹp, một nam tử anh khí ôm một tiểu cô nương chừng hai ba tuổi ngồi trên mặt cỏ, bên cạnh là một nữ tử xinh đẹp tay ôm hai đầu gối nhìn nam tử cùng tiểu cô nương trong lòng nam tử.
2 - Lôi Hoa, đợi đã. Đây là nhà em. Vũ Hinh đằng sau Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nói một tiếng:- Đừng giết người trong nhà em. Yêu cầu của Vũ Hinh dường như quá mức, người ngoài nghe được, tự nhiên có cảm giác lời của Vũ Hinh thực quá đáng! Người ngoài tới đè đầu cưỡi cổ vậy mà Vũ Hinh chẳng mảy may quan tâm đến Cao Lôi Hoa, trái lại còn ngăn cản hành động của hắn.
3 Hàn huyên hồi lâu, mập mạp cùng nhóm đội viên mới lôi tên đội trưởng sống dở chết dở về báo cáo kết quả công tác. Cao Lôi Hoa đứng lẳng lặng ở cửa, nhìn cánh cửa thảm hại.
4 Ta đang ở đâu? Sau khi hưng phấn trôi qua, Cao Lôi Hoa bắt đầu bình tĩnh lại, hắn xoay người tại chỗ, nhưng trên thân thể truyền đến đau đớn tê dại khiến hắn há miệng thở dốc.
5 Lúc này, Cao Lôi Hoa buồn bực lắm! Bây giờ hắn suy yếu đến nỗi ngay cả ném hòn đá nhỏ cũng không đủ sức. . Cú ném cũng chính xác, trên cơ bản là có thể ném trúng quả dừa, nhưng khí lực quá yếu, căn bản không thể ném rụng!“Ta XXOO!” Cao Lôi Hoa phẫn nộ đi tới cạnh gốc dừa, hung hăng đá một cước!Bịch bịch bịch! Dừa trên cây rụng xuống như mưa.
6 “Đây là cái gì?”Cao Lôi Hoa tròn mắt, trợn mắt há hốc mồm, hắn như thế nào cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra. Chẳng lẽ là dị năng phong hệ? Nhưng cho dù là phong hệ dị năng cũng không khoa trương như thế này! Hơn nữa, khi nào ngay cả động vật cũng có dị năng?Chẳng lẽ do sau khi có dị năng chó đều bị biến dị? Khó trách có đến ba cái đầu.
7 Ngay lúc Cao Lôi Hoa cũng cho rằng mình sẽ phải chết, một vật to bằng nắm tay đột nhiên từ mặt đất nhảy lên, tiếp theo một cái bong bóng từ miệng vật đó phun ra.
8 “Hắc hắc…” hiện tại Cao Lôi Hoa cảm thấy bản thân đúng là mệnh lớn. vốn tưởng mình “teo” rồi, không nghĩ tới kẻ “teo” lại là con chó to trước mắt này.
9 Thật lâu, thật lâu… Nhìn chằm chằm vào tiểu tử kia Cao Lôi Hoa dần dần cảm thấy có chút mệt mỏi, cảm cúm làm hắn nặng nề chìm vào giấc ngủ một lần nữa.
10 Cao Lôi Hoa đang sảng khoái ngủ, bỗng nhiên hắn nghe thấy tiểu tử kia kêu dồn dập. “Hả?” Cao Lôi Hoa he hé mắt nhìn về phía tiểu tử kia:- Nhóc con làm sao vậy?“Sli~m~e~~” Tiểu tử kia dùng cơ thể bé nhỏ của mình đẩy đẩy Cao Lôi Hoa.
11 - Ừm, con chó này chính là do ta giết. Cao Lôi Hoa cười khẽ xác nhận, sau đó khi chuẩn bị đứng lên thì đột nhiên một cơn choáng váng ập đến. Cao Lôi Hoa lại yếu ớt ngồi bệt xuống đất.
12 Gã tóc vàng bảnh bao sau khi chạy đến nơi, rất tự nhiên ngồi xuống mặt đất, sau đó mười phần tự nhiên lấy một xiên thịt trong vỏ dừa hung hăng ngoạm một miếng.
13 Nguyệt Hoa Thiên đưa cho Cao Lôi Hoa chiếc nhẫn không gian trong tay, khoé miệng hắn tủm tỉm cười. Hắn đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ đem loại vật phẩm hiếm có như nhẫn không gian giao cho một người quen biết chưa lâu.
14 Khi cự long nói những lời này, Cao Lôi Hoa hoàn toàn khinh bỉ nó! Đứa bé của người ta, mẹ nó đã nói đem giao cho Tĩnh Tâm nuôi nấng, ngươi chỉ là một kẻ không thân không quen ở đó rống cái gì hả!Nguyệt Hoa Thiên một bên đem lời cự long phiên dịch thành ngôn ngữ đại lục, cũng chính là tiếng phổ thông cho Tĩnh Tâm nghe.
15 - Ngài không cần để ý việc này đâu Furion. Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, sau đó dùng thủ pháp xảo diệu tiến về phía trước một bước, tách Tĩnh Tâm đang vô tình ở trong lòng hắn ra.
16 Sở dĩ Cao Lôi Hoa phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy là do tiểu nữ anh bán long tộc bú nút hắn quá mạnh, lại còn cắn chặt núm vú của hắn không nha. Đến nỗi vú Cao Lôi Hoa gần như bị hút ra cả những sợi tơ máu.
17 - Ha ha~~ Rốt cuộc cũng rời đảo !Cao Lôi Hoa đứng ở hải đảo lớn tiếng hoan hô. Nhưng thấy biển thật là xa xăm mờ mịt, Cao Lôi Hoa lập tức liền phát hiện một vấn đề nghiêm trọng :- Này, Nguyệt Hoa Thiên, ta hình như không thấy một chiếc thuyền nào cả?- Ha ha, chuyện này ngươi yên tâm, ta đã có an bài.
18 Sau khi cập bến, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhớ đến một vấn đề rất quan trọng. Đây là lần đầu tiên hắn đến thế giới này mà hắn bây giờ lại không có tiền, không có quyền, không có nhà, không có nghề nghiệp gì hết.
19 Mãi đến tối Cao Lôi Hoa mới nhớ được hết tên con của Tĩnh TâmHơn nữa, Cao Lôi Hoa còn phát hiện ra rằng bọn chúng có rất nhiều điểm khác nhau thú vị. Ví dụ như đại công tử Saga có mái tóc đen cổ điển cùng với con ngươi cùng màu.
20 - Mẹ!Đại công tử Saga nhìn Tĩnh Tâm với ánh mắt khó hiểu, hắn không nghĩ ra tại sao Tĩnh Tâm lại đồng ý với hành vi của vị công tử bột kia. Tĩnh Tâm ăn mặc chỉnh tề xong lạnh lùng nhìn ba người con.