61 - Vong Linh Âm Phong?Luke cả người run lên:- Vong Linh Âm Phong? Chúng ta không thể đen đủi như vậy chứ. Vừa nhắc tới Vong Linh Âm Phong, Luke liền biến sắc!-Thật xin lỗi.
62 Đám hắc võ sĩ kỳ thật cũng coi như vong linh hạng khá, chỉ tiếc người mà bọn chúng gặp hôm nay cũng không phải là vỏ giả bình thường. Dưới con mắt bậc bảy của Cao Lôi Hoa, thực lực đám này quả thực yếu ớt như tờ giấy! Bất kể là hắc võ sĩ nào, phàm là chắn trước mặt Cao Lôi Hoa cũng đều biến thành hoa giấy tung trời, lôi quang dễ dàng xuyên qua lớp phòng ngự và xé nát thân thể của bọn hắc võ sĩ!Bậc bốn chống lại bậc bảy, căn bản không có gì là may mắn.
63 Cao Lôi Hoa buồn bực thở dài, thầm nghĩ lòng mình sao lại mềm yếu như vậy! Bỏ đi, chẳng có biện pháp nào cả, đi cứu người thôi!Nêu quyết định muốn cứu người, Cao Lôi Hoa liền cõng Nguyệt Nhi tăng tốc độ chạy nhanh tới chỗ phát ra tiếng kêu theo lời Nguyệt Nhi đã nói.
64 Lúc này người được Cao Lôi Hoa ôm bị đôi vuốt sói độc ác của hắn xoa nắn khiến toàn thân run lên! Trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ. - Làm sao vậy? Tay trật khớp bị đau à?Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, miệng tuy rằng là hỏi, nhưng Cao Lôi Hoa cũng không chậm, tay ôm người đó vào trong ngực nhẹ nhàng nhảy về phía trước, tay kia bám chặt vào các lỗ mình đã đánh vào vách đá lúc trước.
65 - Đạo sư Cao Lôi Hoa, ta biết tốc độ của anh rất nhanh. Tay phải Diệp Đồng vung đao lên kề vào cô Nguyệt Nhi:- Gia nhập tổ chức hay không là tùy anh, dù sao nhiệm vụ của ta là hỏi ý tứ của anh mà thôi.
66 - Ba ba, bây giờ chúng ta tính sao đây?Nguyệt Nhị khẩn trương ôm chặt cơ thể Cao Lôi Hoa, khẽ hỏi. - Phù, còn có thể làm gì? Hắc, yên tâm đi, trước tiên chúng ta nghỉ ngơi một chút.
67 Mặc dù là ở dưới đáy khe tăm tối không thấy ánh mặt trời, nhưng hai mắt lấp lánh lôi quang của Cao Lôi Hoa lại có thể thấp thoáng nhìn rõ một số vật thể xung quanh.
68 Biết chữ “Suy” viết thế nào không? Cao Lôi Hoa bây giờ đã thật sự hiểu được ý nghĩa chân chính của từ “Suy” rồi! Đồng thời Cao Lôi Hoa không khỏi cảm thán sự vĩ đại của các tổ tông, các tổ tông phát minh ra chữ Hán vĩ đại!Nửa trên chữ “Suy” (衰) trong chữ Hán chính là nửa phần trên của chữ “Cao” ( 高) trong “Cao hứng” (高兴) cộng thêm một nét ngang, ý nghĩ từ “Suy” này có thể hiểu là lúc mà ngươi “cao hứng” nhất tặng cho ngươi một đao.
69 Giữa lưng trời, mái tóc bạch kim của Cao Lôi Hoa tung bay trong gió, lộ vẻ tiêu sái lạ thường! Đôi cánh lôi điện to lớn vỗ dập dìu, không ngừng tụ tập năng lượng lôi điện lại cuồn cuộn chuyển sang hai cái kén lôi sau lưng Cao Lôi Hoa, để giữ cho hai người trong kén lôi không chịu sự ảnh hưởng của Vong Linh Âm Phong!Lúc này, Cao Lôi Hoa đang dang tay rên rỉ khoan khoái.
70 Trong Vong Linh Âm Phong, Cao Lôi Hoa ngây ngốc nhìn nắm đấm của mình:- Tại sao? Tại sao lại không đánh tan được Vong Linh Âm Phong?Xét về lực phá hoại thì lực phá hoại của Phá Sơn Không tuyệt đối là cao nhất! Lẽ nào sức mạnh không đủ sao? Cao Lôi Hoa nắm chặt nắm đấm tự nhủ.
71 - Phá Sơn Không!Cao Lôi Hoa quát lên, nắm đấm mang theo lôi quang nện mạnh vào tầng hào quang. Đồng thời quyền kình chứa năng lượng lôi điện của Phá Sơn Không được Cao Lôi Hoa dùng ám kình truyền vào bên trong màn hào quang.
72 Đây là lần thứ hai tại dị giới Cao Lôi Hoa nấu cơm kiểu dã ngoại thế này, nhìn đống xương trước mắt, hắn bỗng nhớ ra đây là thế giới ma pháp. Ngay bây giờ Cao Lôi Hoa chỉ ước sao mình biết một chiêu ma pháp -tiểu hỏa cầu.
73 - Được rồi ba, bây giờ ba thử nhắm mắt lại rồi cảm nhận coi có tí ti thủy nguyên tố nào không. Ngẫm nghĩ trong chốc lát rồi Nguyệt Nhị giải thích cho Cao Lôi Hoa cách sử dụng ma pháp như thế nào.
74 - Ồ? Hóa ra người anh em vừa rồi đã phát hiện ra ta. Thế vì sao vừa rồi ngươi không ra tay nhỉ? Lúc đó ngươi cũng chưa rõ ta là kẻ địch hay không thì phải.
75 - Phong ấn? Phong ấn không thể phá được là sao?Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn lên bầu trời màu vàng. Tuy rằng cái lồng màu vàng này trông có vẻ ghê gớm nhưng làm gì đủ “trình” ‘không thể phá nổi’! Cao Lôi Hoa phỏng đoán rằng nếu mình bất kể hậu quả mà sử dụng hàng khủng ‘nhất quyền’ kia thì có khả năng rất lớn là phá vỡ được cái phong ấn này.
76 - Đúng vậy, thân hình nàng chỗ lồi chỗ lõm đầy đủ, vóc dáng lại mê người thật khiến người ta khó có thể tưởng được nàng và Vong Linh Chi Thần là một. Nàng khiến tất cả những ai trông thấy nàng đều nảy sinh ham muốn phải bảo hộ nàng.
77 Sặc! Nghe được lời của Nguyệt Nhị, Tra Lý liền cảm thấy cơ mặt của mình cứng đờ. Một lúc lâu sau, hắn mới thốt ra một câu. - Ha ha, việc này à. Yên tâm đi, mấy nghìn năm trước tộc nhân của ta đã sớm không còn kiểu thất lễ như ngày trước rồi.
78 Sáng sớm hôm sau. Cao Lôi Hoa mở mắt, bầu trời lúc này lại trơ trụi một màu vàng chói mắt khiến hắn vô cùng phiền lòng. Sau khi tỉnh lại Cao Lôi Hoa liền cảm thấy bắp đùi tê dại, cúi đầu nhìn xuống liền thấy tiểu nha đầu Nguyệt Nhị đang gối đầu trên đùi hắn ngủ ngon lành.
79 - Ai da. . . đau. . . Cao Lôi Hoa rên rỉ thống khổ kêu lên hai tiếng, sau đó lôi cái tên không biết tốt xấu đang ngồi trên mặt mình xuống. - Chết tiệt, vẹo cổ rồi!Cao Lôi Hoa khẽ cử động cái cổ một chút lập tức một cơn đau đớn truyền đến làm hắn rên lên đau đớn, nếu không phải bản thân là một người từng kinh qua cái chết, thì lần này cái mông từ trên trời rơi xuống chỉ sợ cũng đủ cho hắn đi phục vụ với đại ca Quang Minh thần rồi.
80 Đi tới nơi phong ấn này chưa lâu, Cao Lôi Hoa lại có thêm một cô con gái. Hiện tại tiểu bảo bảo như một con gấu bông xinh xắn đáng yêu suốt ngày cứ bám dính trên người Cao Lôi Hoa, nói cách gì cũng không chịu rời lấy một khắc!Cao Lôi Hoa có ngốc đến mấy cũng thừa hiểu Bảo Bảo không phải người thường, một người bình thường sao có thể từ một nơi cao lại rơi xuống một cách chính xác đến vậy được? Chỉ là cho dù biết rõ như vậy, Cao Lôi Hoa cũng không thể bỏ mặc cô bé.