1 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên cưới vợ là con gái của Binh Bộ Thị Lang – Thượng Quan Vãn Thanh. Tin tức kia vừa truyền tới, làm đám người nghe được nhao nhao hưởng ứngCơ hồ từ đầu đường đến cuối ngõ, ai cũng đang nói đến thiên tác giai duyên này.
2 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Mặc dù Thượng Quan phủ cật lực giấu giếm chuyện này, không để cho người ngoài biết, nhưng Phượng gia cùng Thượng Quan gia đột nhiên hủy bỏ hôn sự, nhất thời, thiên hạ đều đoán là Thượng Quan Vãn Thanh bị cưỡng gian.
3 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sáu ngày sau. Sắc trời trong xanh, không một bóng mây. Thời tiết thật thích hợp cho việc hỏi. Phượng Vũ Cửu Thiên lúc này chìm trong hoan hỉ, khắp nơi giăng đèn kết hoa, quải hồng thải lục ( không biết là cái gì???), nơi nào trong Phượng Vũ Cửu Thiên cũng dán chữ song hỉ màu đỏ.
4 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Ngày hôm sau. Hồng y nữ tử ngày hôm qua đã dẫn nàng vào cửa lại tới nữa, vẻ mặt vẫn như cũ trong trẻo lạnh lùng, không biết là do trời sinh đã vậy, hay do nàng để lại ấn tượng không tốt nơi nàng ấy, phía sau hồng y nữ tử là bốn nô tỳ Vừa vào tới cửa, hồng y nữ tử không cả hành lễ, chỉ lạnh lùng lên tiếng:“ Nhị phu nhân, bốn nô tỳ này là Đại phu nhân an bài cho ngươi, sau này nếu có việc gì, tùy tiện sai bảo các nàng đi làm.
5 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vốn dĩ cứ tưởng có thể như thế hưởng sự an tĩnh, nhưng ai mà ngờ Hồng Thư mới đi bước trước, bước sau lại thấy một nữ tử khác đi đến, trên người mặc một bộ quần áo màu vàng nhạt, xinh đẹp trẻ trung, mười phần linh khí, bên hông lủng lẳng một bài tử( tương tự lệnh bài trong hoàng cung), giống như Hồng Thư – là thiếp thân nha hoàn của Phượng gia Thiếu trang chủ.
6 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Phượng lão thái nãi nhìn thấy tình cảnh này, mặc dù không rõ duyên cớ, cũng biết là có nguyên nhân , lão thái thái biết rõ con người Vãn Thanh , luôn cho người khác cảm giác bình tĩnh, bây giờ Vãn Thanh có phản ứng như này, nguyên nhân chắc chắn không đơn giản.
7 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Phượng lão thái thái ra mệnh lệnh đưa Vãn Thanh đến ở trong Nam Nguyệt hiên. Ban đầu nàng phải ở chỗ hẻo lánh nhưng do lão thái thái yêu mến nàng nên đã đưa nàng về ở trong Nam Nguyệt hiên, cùng chung một chỗ với Thủy Nhu và Phượng Cô.
8 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Từ đó trở đi, Phượng Cô thỉnh thoảng lại ghé Tuyết các nghe nàng đánh đàn xướng khúc. Mỗi lần đều lẳng lặng tới, sau khi nghe xong liền lẳng lặng đi, không nói một câu.
9 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Bước vào thùng nước ấm, nàng chậm rãi thả mình xuống. Dòng nước ấm nhẹ nhàng làm sạch cơ thể nàng, mang lại cho nàng cảm giác thoải mái, thân thể thả lỏng, cảm giác khoan khoái theo dòng máu đi khắp cơ thể.
10 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Có lẽ thật sự mọi chuyện chưa tới mức hỏng bét. (sự thật được che giấu ý)Hai ngày sau tỉnh lại Phượng Cô hoàn toàn quên sạch chuyện gì đã xảy ra trước đó.
11 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Minh chủ võ lâm tổ chức đại hội. Hai tháng sau bắt đầu tranh đấu. Từ trước đến nay, Phượng Vũ Cửu Thiên ngoài việc giao thiệp buôn bán còn nổi tiếng với việc võ công thâm hậu, thiên hạ khó có người nào địch được.
12 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Mười ngày sau. Một đội ngũ chinh tể xếp thành hai hàng uy nghiêm, ở giữ là 2 cỗ xe ngựa rộng rãi cao quý. Trong cỗ xe ngựa màu đen là một thân nam ảnh lạnh lùng vô tình nhưng cũng đầy kiên cường.
13 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Không ai có thể nghĩ tới nam nhân ôn hoà như ngọc kia lại có thể là Minh chủ võ lâm Mộ Dung Kiềm. Nghĩ đến khiến cho nguời ta giật mình kinh hãi.
14 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. May mắn là khách điếm này lúc ăn cơm đông người, bàn ghế chật nêm nhưng khi xong bữa thì mọi người đều ra đi phần đông nên Vãn Thanh có thể ngủ một mình một gian phòng mà không cần chia phòng với Phượng Cô, mặc dù trong lòng nàng hiểu rằng nàng dù gì sớm đã là người của hắn.
15 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Ngày thứ hai. Từ sáng sớm, Song Nhi đã vội hầu hạ Vãn Thanh rời giường rửa mặt. Nhưng Song Nhi gọi mãi cũng không thấy có tiếng tiểu thư đáp.
16 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Cửa sổ bỗng lay động, đột nhiên một tia sáng lóe lên, người chưa tới, kiếm đã tấn công về phía Phượng Cô. Phượng Cô khóe miệng cong lên một nụ cười tàn nhẫn, tay phải khẽ động, mềm nhẹ như gió, chỉ phất một cái, mũi kiếm liền bị lệch đi.
17 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Giữa trưa ngày hôm sau Vãn Thanh mới trở mình tỉnh dậy. Suốt hai ngày ngủ mê mệt vừa tỉnh dậy không hiểu chuyện đang xảy ra liền hỏi Song nhi: “Chúng ta lên xe ngựa khi nào vậy, sao ta không hề hay biết gì?”Song nhi vừa thấy nàng tỉnh lại, hai mắt dỏ hoe, từng giọt nước mắt thi nhau lăn xuống.
18 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Song nhi suy nghĩ một chút, nói: “Không bằng chúng ta chơi nối chữ đi?”Vừa nói vừa nhìn về phía Hồng Thư và Vãn Thanh, Song nhi thuở nhỏ đi theo Vãn Thanh, đối với chữ nghĩa, mặc dù không học được nhiều lắm, nhưng vẫn biết ít nhiều, hơn nữa …bình thường cũng hay nói thành ngữ ( là những câu 4 chữ kiểu ngọc thụ lâm phong – thiên trường địa cửu), nên mới nảy ra ý nghĩ này.
19 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vẻ mặt nàng có chút không tự nhiên, tất cả những điều ấy lưu lại hết trong mắt Phượng Cô. Ánh mắt hắn có tia buồn bã, sự giận dữ ngấm trong lòng.
20 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Qua hồi lâu, Phượng Cô tựa hồ cảm giác cười cũng đủ rồi, vì vậy không gian liền yên tĩnh trở lại, Vãn Thanh vẫn nhìn chằm chằm ra bên ngoài không hề nói gì.